Chương 14: Trận chiến đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm Usagi đá văng cửa phòng, Naru đang chật vật chạy trốn, khuôn mặt hoảng sợ đẫm nước mắt. Trong góc phòng, một người phụ nữ bị trói chặt đang ngất xỉu, không rõ sống chết. Còn 'thứ' mới ban ngày còn mang bộ mặt giống hệt người phụ nữ, giờ đã xé toang mặt nạ, trở về dáng vẻ nguyên bản đầy dữ tợn.

Nhìn thấy có người xuất hiện, đôi mắt Naru sáng rỡ như bắt được cứu tinh, loạng choạng bổ nhào xuống cạnh chân Usagi.

Con yêu quái đứng thẳng dậy, thân mình không di chuyển, cái đầu trên cần cổ lại vặn vẹo xoay ngược về sau, hình thành nên những thớ thịt xoắn ốc, đôi mắt chỉ còn lòng trắng nhìn chăm chăm vào Usagi đầy dữ tợn. Cảnh tượng kinh dị này bất cứ ai nhìn thấy cũng phải hoảng hốt.

Cô hít ngược một hơi, cố trấn tĩnh đỡ Naru dậy, thì thầm bên tai cô ấy: " Tôi đếm đến ba, cậu hãy chạy về hướng cửa thoát hiểm, tuyệt đối đừng quay đầu lại."

Naru ngậm nước mắt hoảng sợ gật đầu.

"1.2...3!"

Ngay lập tức, cả hai người bắt đầu di chuyển, chia thành hai hướng trái ngược nhau. Naru chạy về hướng cửa thoát hiểm, Usagi chạy xuống cầu thang đối diện cửa chính.

Nghe thấy tiếng bước chân rầm rầm đuổi theo mình, Usagi thở phào. Hiển nhiên trong hai con mồi, yêu quái hứng thú với kẻ cũng mang năng lực đặc biệt là Usagi hơn cả. Như vậy thì sự an toàn của Naru sẽ được đảm bảo. Vì cửa thoát hiểm đã có Luna tiếp ứng.

Khi chỉ còn ba bậc nữa là đi hết cầu thang, Usagi xoay người đạp vào tay vịn, lấy đà nhảy qua. Chân vừa chạm đất, cô liền tránh sang bên cạnh. Tất cả động tác đều được thực hiện một cách liền mạch, không hề có một tia chần chờ.

Lúc này yêu quái đã đuổi theo sát nút. Nó phát ra tiếng cười chói tai, vươn móng tay sắc nhọn bổ nhào về phía Usagi.

" Mày không thoát đuơ...C!"

Còn chưa nói hết câu, nụ cười trên mặt mụ đã đông cứng lại.

Thân thể lơ lửng giữa không trung, bị những sợi dây mảnh gần như vô hình chặn đứng lại. Vì bị va chạm mạnh, những sợi dây đứt 'phựt' từng cái.

Yêu quái bổ nhào xuống dưới chân cầu thang, nện mạnh xuống nền đất rải đầy đinh. Cơ thể theo quán tính lăn vài vòng, đẩy đầu đinh găm càng sâu vào thịt. Lại bị mớ dây vòng quanh người hạn chế hành động, mụ chỉ có thể phát ra tiếng gào thét đau đớn.

Usagi lạnh lùng chứng kiến toàn bộ.

Thấy dáng vẻ dửng dưng của cô, yêu quái trừng muốn lồi hai mắt, điên tiết hét lên: " Mày tưởng mấy trò vặt vãnh này có thể ngăn được tao? Đừng có mơ!"

Từ người mụ bắt đầu toả ra những sợi khói đen tràn về bốn phía. Ngoài cửa chính bỗng vang lên những tiếng bước chân rầm rập. Một quân đoàn những cô gái có đôi mắt đỏ bừng, đeo trên mình trang sức đắt tiền nện bước tiến về phía Usagi.

Đây chính là những cô gái đã mua thứ trang sức 'đánh cắp năng lượng sống'  tại cửa hàng. Hiển nhiên, thứ công cụ tuyệt hảo này không chỉ có một công dụng, nó thậm chí còn hỗ trợ yêu quái điều khiển thần trí người đeo.

Tất cả các cô gái đều trở nên vật vờ không một biểu cảm, như bị rút đi linh hồn chỉ còn cái xác rỗng. Chỉ biết hành động theo mệnh lệnh được giao, không khác gì một con robot được lập trình sẵn.

Luna không biết đã quay lại từ bao giờ, lo lắng hỏi Usagi: " Thủy thủ Mặt trăng, phải làm gì đây? Họ đông quá."

Trái với dáng vẻ bất an của nó, Usagi lại hết sức bình tĩnh, cô đứng yên một chỗ không động đậy. Mặc cho quân đoàn 'con rối' tiến đến ngày càng gần.

Trên trán Luna đổ mồ hôi hột, hét lên: "Thủy thủ mặt trăng!!!"

Lúc này, lớp 'người' đầu tiên chỉ còn cách vị trí cô đứng chưa đến hai mét. Usagi lẩm bẩm: " 1.2...3"

Vừa dứt lời, một người trong số họ dẫm lên sợi dây trên đất. Ngay lập tức, cái bẫy được khởi động, một tấm lưới to rộng chụp xuống đầu tất cả.

Các cô gái bị dính chặt lấy nhau, gào thét dãy dụa. Nếu họ vẫn còn giữ được lí trí thì chẳng mấy chốc sẽ thoát khỏi vây khốn. Nhưng đáng tiếc do bị sức mạnh hắc ám điều khiển, giờ đây các cô gái chỉ biết hành động theo bản năng. Dãy dụa sẽ chỉ càng khiến họ quấn lấy nhau chặt hơn. Trong nhất thời quân đoàn con rối đã mất đi tác dụng.

Luna há hốc mồm không thể tin được: "Còn có thể như vậy?!"

Usagi quay sang đáp trả lại yêu quái: " Ta chưa bao giờ mong chúng có thể đánh bại ngươi. Đối phó với con người thì dùng cách của con người, mà đối phó với tồn tại siêu nhiên thì phải dùng phương pháp siêu nhiên."

" Ngươi còn điều gì trăn trối không?" Usagi tháo vương miện trên đầu xuống " ...Trước khi ta tiễn ngươi đoạn đường cuối."

Chiếc vương miện bắt đầu phát sáng, toả ra một loại năng lượng mạnh mẽ.

" Không thể nào!" Đôi mắt yêu quái long sòng sọc, dáng vẻ không thể tin được. Mụ ta cố gắng đứng dậy nhưng không thành công. " Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại xen vào việc của chúng ta?"

" Ta là..." Usagi đọc lên khẩu hiệu " ...Thủy thủ Mặt trăng. Boomerang vương miện mặt trăng!"

Vương miện từ tay cô ném ra xoay tròn, xuyên qua thân thể yêu quái. Mụ ta chỉ kịp để lại một câu: " Chủ nhân nhất định sẽ không tha cho ngươi!", rồi tan biến thành tro bụi.

Những mặt đá trang sức có trong tiệm vỡ tan tành, các cô gái trong tấm lưới đồng loạt ngất đi. Có vẻ như tất cả đã kết thúc.

Luna hết sức vui mừng khi thấy kết quả này: "Usa..."

Còn chưa dứt câu đã bị Usagi ra hiệu im lặng. Cô ngước lên tầng hai, nhìn chăm chú vào sau một cột đá.

" Còn chưa chịu xuất hiện?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro