Chương VIII: Kẹo bông và bông hồng xanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Hôm nay Selena có hẹn với Alice và Rosalie. Sau vụ tai nạn kia, tất cả mọi người như đều rất ăn ý nhau, không ai còn nhắc đến nó.

Rosalie và Alice đều rất thích mua sắm, có lẽ tất cả phụ nữ trên thế giới đều thích mua sắm, vậy nên hai người họ đã rủ Selena đi chơi cùng họ. Qua vụ tai nạn ấy, cả hai người đều nhận ra được rằng Selena không phải là một người có thân phận bình thường, tuy không ai nói ra nhưng họ cảm nhận được điều đó từ cô. Tuy nhiên, hai người cũng không hề cảm thấy sợ hãi hay xa lánh, dù sao thì người họ quý vẫn là bản thân Selena.

Hôm nay là một ngày đẹp trời. Trời không quá lạnh, cả bầu trời đều tràn ngập ánh nắng mặt trời nên thời tiết rất ấm áp. Thời tiết như thế này thật sự rất hợp để đi ra ngoài.

Cả ba cô gái cùng đi với nhau, tất nhiên không thể thiếu ba người xách đồ dùm, Edward, Jasper và Emmett đều bị họ lôi kéo đi cho bằng được. Hôm nay lẽ ra ba người họ đều có kế hoạch hết rồi, Edward dự định sẽ nhốt bản thân mình trong phòng, tránh xa thị phi bên ngoài đọc sách, Jasper sẽ ở nhà nghiền ngẫm những món đồ mình mới mua, còn Emmett thì càng tội nghiệp hơn. Lẽ ra ngày hôm nay sẽ là ngày anh và Rosalie đi hẹn hò với nhau, đâu ra Alice chạy đến rủ cô đi shopping. Thế là kế hoạch đổ vỡ. Ba người đàn ông nhìn mấy cô gái cứ kéo nhau đến hết của hàng này đến cửa hàng khác mà thấy mệt mỏi, nhìn trời tự than trách sao mình lại có thể xúi quẩy thế này.

Tuy nhiên, ba cô gái ấy là không thấy được sự đau khổ của họ. Hiện tại, Selena, Alice và Rosalie đang ở một cửa hàng thời trang rất thời thượng, cả Alice và Rosalie đều rất khí thế ngắm đồ, riêng Selena thì khá hứng thú, cô rất ít khi được đi ra ngoài shopping như thế này. Những bộ quần áo của Selena mặc thường do những người chăm sóc cô mua cho hoặc đều là được đặt thiết kế riêng theo ý muốn của cô, nếu có ra ngoài mua sắm thì đều phải có người đi cùng. Đây cũng có thể nói đây là lần đầu tiên cô đi mua sắm với bạn bè.

Những đồ phụ kiện và trang phục ở thời điểm đều không phải style của Selena, tuy cô cũng đã trải qua bao nhiêu năm tháng trong quá khứ rồi, nhưng cô vẫn cảm thấy nó có gì đó khá là lỗi thời. Đó là lý do vì sao cô luôn tự mình yêu cầu đặt thiết kế riêng để hợp với sở thích hơn. Có lẽ là Selena vẫn chưa quên được bộ trang phục mình mặc của kiếp trước.

" Selena, cậu thấy cái đầm này thế nào?"

Alice đưa cho Selena một cái đầm jean dài đến mắt cá chân, tuy đơn giản nhưng lại trông khá thanh lịch, rất hợp với khí chất của Selena.

" Ừ, nhìn nó rất đẹp" Selena gật đầu, bản thân cô rất hay mặc đồ jean, với lại cô tin tưởng vào mắt thẩm mĩ của Alice "Có lẽ nó sẽ hợp với áo len cổ dài"

"Đúng, để xem có cái áo nào hợp với cậu không?" Alice lại quay đi tìm một cái áo cho tôi.

Selena đi một vòng cửa tiệm để xem có bộ đồ nào thích hợp cho bản thân mình không.

" Cái này thì sao?"

Rosalie đưa cho hai người một cái áo len cổ dài màu kem, có lẽ nó chính là thứ thích hợp nhất với bộ váy kia.

"Em thấy nó có vẻ sẽ hợp" Selena nói " Em sẽ đi thử đồ"

Cả hai người Alice và Rosalie đều rất tích cực tìm đồ cho Selena, cô cũng không thể để họ thất vọng được. Lý do hai người vào cửa tiệm này chỉ để tìm cho Selena một bộ đồ thích hợp nhất, bởi từ đầu đến giờ chỉ có hai người họ mua, trong khi Selena trông chẳng có hứng thú gì với những bộ đồ đó.

Cách mặc đồ của Selena khác với nhiều người ở đây, nó cũng không phải mới mẻ nhưng lại tạo cho người ta cảm giác hiện đại và xu hướng. Những bộ đồ của cô mặc cũng không giống như đồ mua bình thường.

Sau khi mặc đồ vào, Selena bước ra. Bộ đồ này như được thiết kế riêng cho Selena vậy, áo len nhìn hơi rộng nhưng lại tạo cho người nhìn cảm giác mềm mại, thoải mái, váy jean ôm lấy đôi chân dài của cô. Bộ đồ này hoàn toàn tôn lên sự thanh lịch và nhẹ nhàng trong con người cô.

" Thật sự rất hợp với cậu!" Alice cười nói.

" Rất đẹp" Rosalie cũng mỉm cười.

" Trông hợp đấy" Emmett bên cạnh Rosalie cũng cười, gật đầu.

" Đẹp" Jasper cũng cảm thán.

Hai người cũng không thể phủ nhận được vẻ đẹp của Selena. Tuy ma cà rồng họ ai cũng có một vẻ đẹp riêng biệt và quyến rũ vậy nên người nhìn sẽ bị cuốn hút và khao khát, nhưng vẻ đẹp của Selena lại không giống vậy. Nhìn vào cô, họ thấy được sự bình yên và yên tĩnh, làm cho người nhìn chỉ dám ngắm mà không dám chạm tới. Nhưng nó cũng khiến những kẻ xấu ý định nhuốm đen nó.

Selena nhìn thấy ba chàng trai đang đứng ở đó, cô hướng đến nhìn Edward, thấy anh cũng đang nhìn mình chằm chằm không chớp mắt.

"Edward, nhìn em được không?" Cô hỏi.

"Đẹp lắm, rất vừa vặn với em" Edward giật mình, gật đầu trả lời.

Anh thừa nhận bản thân mình bị sắc đẹp cô làm cho ngơ ngẩn. Edward không phải người hay bị sắc đẹp mê hoặc, có điều Selena có gì đó rất thu hút anh, muốn anh lại gần cô hơn.

" Mọi người thật sự làm em thấy hơi ngại đấy" Selena mỉm cười " Dù sao cũng không thể phủ nhận được sự khen ngợi của mọi người, nên em sẽ lấy bộ này"

Nói rồi, Selena quay đi để thay đồ. Tuy nhiên, vừa đi cô vừa nghiền ngẫm, tại sao thái độ của mấy người họ lại thay đổi nhanh như thế. Đúng ra là họ phải phòng bị mình hơn chứ, dù sao thì hôm vừa rồi xảy ra chuyện lớn như vậy cơ mà. Rốt cuộc cô đã bỏ qua cái gì chứ?

Nhìn Selena đi vào bên trong, Edward bỗng nhiên nhớ lại cuộc họp gia đình tối hôm xảy ra chuyện.

o0o

[Flashback]

Tối đó, sau khi giải quyết mọi chuyện êm đẹp thì nhà Cullen mới trở về nhà. Ngay lúc đó, tất cả đã ngồi trong phòng khách để nói chuyện với nhau. Bầu không khí lúc đó thật sự không được tốt lắm, ai cũng có tâm sự và những suy nghĩ riêng của bản thân mình.

"Hôm nay con thật sự đã gây ra chuyện đấy Edward" Carlisle nhìn anh nói.

" Con xin lỗi, Carlisle, lúc đó con không kiềm chế được bản thân" Edward nhận lỗi " Nếu lúc đó xe đâm cô ta, máu sẽ kích thích vị giác của chúng ta"

" Điều này ta hiểu, nhưng nó vẫn là một hành động sai lầm" Carlisle nói "Nếu như nhà Volturi hay người nào khác phát hiện ra, con sẽ bị trừng phạt"

" Thật xin lỗi, con sẽ không làm ra những hành động như thế lần nữa đâu" Edward nhìn thẳng vào Carlisle nói.

Esme bên cạnh cũng mỉm cười, vuốt nhẹ bàn tay của ông như trấn an, ông cũng nắm lại bàn tay của bà.

"Chỉ là lần này thật sự sợ Bella sẽ phát hiện ra điều gì đó" Alice nói "Selena nói với con rằng Bella hỏi cô ấy về đôi mắt của Edward"

"Đôi mắt?" Emmett nhướn mày.

" Ừ, Bella nói rằng cô ta thấy được rằng đôi mắt Edward có khả năng chuyển màu"Alice trả lời.

"Phải, cô ta có hỏi con trong giờ Sinh, có điều con không nói gì" Edward thở dài.

Mọi chuyện thật là phiền phức. Bây giờ đây ai cũng cảm thấy hoang mang, nếu thật sự Bella biết về gia đình họ thì sợ cô ta không còn khả năng sống trên đời này.

" Không cần hoảng hốt, chuyện này chúng ta có thể giải quyết" Trái với sự căng thẳng của mọi người, Carlisle lại rất bình tĩnh, có vẻ như ông đã nghĩ đến việc này rồi.

"Vậy Carlisle, James là ai?" Rosalie hỏi "Bố có vẻ như biết người đó"

"James?" Jasper hơi ngẩn người "Anh trai của Selena sao?"

"Hôm nay gặp anh ta ở bệnh viện, Carlisle và James đã nói chuyện với nhau" Alice bên cạnh trả lời.

Sau lời nói của Alice, các thành viên trong gia đình quay qua nhìn Carlisle, người vẫn rất bình tĩnh từ đầu đến giờ. Edward cảm thấy có gì đó giữa Carlisle và James, cách họ bắt tay và nói chuyện với nhau, nó khách sao nhưng lại không quá xa lạ. Nhất là khi ông không hề ngạc nhiên khi thấy James ở đó, giống như ông đã biết được anh trai của Selena vốn là James mà ông biết vậy.

Edward bỗng nhiên cảm thấy khó chịu, có gì đó về Selena mà anh không biết được. Anh thật sự rất tò mò muốn biết được Selena rốt cuộc là ai, anh thật sự không muốn trải qua cảm giác thất vọng.

"James..." Carlisle hơi ngân ra "Cậu ta là một người quen cũ của ta, nhưng đừng lo, cậu ta sẽ không gây ra nguy hiểm cho chúng ta nếu không đụng đến cậu ta"

"Anh ta không phải ma cà rồng, nhưng lại có khả năng đặc biệt như thế" Jasper nghi hoặc "Máu của cậu ta còn mang hơi (thở) hắc ám. Rốt cuộc cậu ta là ai vậy?"

"Các con sẽ biết, nhưng không phải bây giờ"Carlisle nói.

Sau câu nói của ông, tất cả mọi người đều im lặng. Nếu như Carlisle đã nói như vậy tức là James thật sự sẽ không có gây ra khó khăn cho gia đình của họ, còn về phần thân phận của James là gì, tuy ai cũng tò mò nhưng lại phải nhịn xuống.

"Vậy Selena thì sao?" Rosalie quay sang nhìn Carlisle "Nếu James như thế, tại sao Selena lại là người bình thường"

Có lẽ đây chính là điều khiến cả nhà họ muốn biết nhất. Thử tưởng tượng xem, một cô gái bình thường như vậy lại ở cùng với một người đàn ông thuộc loại sinh vật không xác định, mà hai người họ còn ở với nhau với thân phận anh em với nhau nữa. Nếu mọi thứ thật sự như vậy, Selena không thật sự bình thường như những gì họ thấy. Nhưng, cô trông giống một con người, tuy cách cư xử có hơi lạ lùng nhưng mùi hương và hơi thở là của con người.

"Cái này thì ta thật sự không chắc chắn lắm" Đây là lần đầu tiên Carlisle do dự trong buổi tối đó "Ta không cảm nhận được gì, nhưng từ thái độ của James, có vẻ như cậu ta rất coi trọng Selena"

"Trông họ cũng không giống anh em nữa"Alice nói "Với lại Selena trông rất vô hại, nhìn không giống như biết được gì đó"

"Tuy ta không rõ Selena có thân phận như thế nào, nhưng có lẽ họ sẽ không gây hại cho chúng ta" Carlisle phân tích "Cái này ta không dám đảm bảo một trăm phần trăm, nhưng ít nhất trước mắt chúng ta đừng làm gì cả, cũng có thể là con bé không biết gì thật"

Tất cả mọi người trong gia đình đều đồng tình với Carlisle. Tuy họ không thật sự biết được thân phận của Selena là gì, nhưng nếu cô không gây hại cho gia đình của họ thì không sao cả. Hơn nữa, dù mới tiếp xúc với cô một thời gian ngắn nhưng họ rất có thiện cảm với Selena. Ma cà rồng như họ chỉ sống với nhau mà không hề có mối quan hệ thân thiết với con người, đây có lẽ là một cơ hội tốt để sống tốt với loài người.

[End flashback]

o0o

Sau khi mua xong quần áo cho Selena, mọi người kéo nhau ra khỏi cửa tiệm. Selena cảm thấy mọi chuyện thật không chân thực, rõ ràng thái độ của nhà Cullen đối với cô thay đổi rất nhiều. Lúc đầu chỉ có Alice và Edward là hai người có thái độ tích cực với cô nhiều nhất, Rosalie tuy đối xử với cô không xấu nhưng cũng không quá tốt, vậy mà hôm nay cô ấy lại có vẻ quan tâm đến cô, Emmett và Jasper cũng thế. Cái nhà lạ kỳ!

"Nhà anh có gì vui sao?" Selena đi song song với Edward, hỏi nhỏ.

"Sao em lại nghĩ như vậy?" Edward quay sang hỏi lại.

"Thấy mọi người hôm nay có vẻ quan tâm đến em quá" Selena thật thà "Em hơi sợ"

Từ góc độ này, Edward có thể quan sát kĩ được gương mặt của Selena, da cô rất trắng, không phải kiểu trắng bệch như ma cà rồng họ, mà trắng có sức sống. Đôi mắt của Selena rất đẹp, đôi mắt màu xám, nhìn kĩ bên trong mắt cô như có hình một đóa hoa. Anh chưa gặp một ai có đôi mắt lạ như thế, đôi mắt ấy như muốn hút hồn người đối diện.

"Em nghĩ nhiều rồi" Edward nói. Anh tự hỏi, liệu Selena có biết gì về thân phận của gia đình không? Liệu cô ấy có đang giả vờ không biết không?

Rosalie đi đằng sau nhìn hai người nói chuyện với nhau. Selena mang cho cô một cảm giác rất phức tạp, lý trí nói rằng cô không nên quá thân cận với Selena, nhưng con tim Rosalie lại coi Selena như đứa em gái để đối xử. Tuy trong nhà có Edward và Alice nhưng cả hai người đều rất độc lập và không hề dựa dẫm vào cô, có điều Selena lại khác, Rosalie cảm thấy Selena có vẻ như rất thân cận với cô, tuy số lần hai người tiếp xúc với nhau không nhiều, nhưng Selena luôn có một thái độ thân thiết với cô. Giống như Selena rất hiểu cô vậy.

" Em nghe nói hôm nay mấy anh có kế hoạch rồi mà vì đi với bọn em nên phải hủy hả?" Selena quay ra đằng sau hỏi Jasper và Emmett.

" Lẽ ra hôm nay anh đây sẽ có buổi hẹn hò với Rose" Emmett khoác vai Rosalie, lườm Alice đi bên cạnh "Nếu không phải mày rủ Rosalie đi chơi, Alice"

"Xì, hai người nhìn mặt nhau chưa chán hay sao mà lúc nào cũng đòi đi hẹn hò" Alice cười khinh, hai con người này thật thích dính nhau.

" Hai người rất thường xuyên đi chơi với nhau sao?" Selena tò mò.

" Đúng vậy, ngày nào cũng bên nhau" Alice ngán ngẩm, cô với Jasper còn chưa đến mức như vậy cơ mà.

"Cũng không phải em rủ anh sao?" Jasper quay sang Alice hỏi "Anh mới mua mấy món đồ mới về mà chưa kịp khám phá"

"Gì? Bây giờ mọi người đổ hết lỗi cho em sao?" Alice nhìn mấy anh chị của mình.

"Anh đã mua gì về vậy?" Selena quay sang hỏi Jasper. Trong trí nhớ của Selena, Jasper là con người trầm lặng và nhạt nhẽo nhất trong gia đình, ngay cả khi biết đến bộ truyện này, ngoại trừ Alice còn có gì khiến Jasper hứng thú nữa sao.

"Tôi mua bộ game điện tử" Jasper trả lời, giọng anh không hề lạnh nhạt như những gì bên ngoài anh thể hiện ra.

"Game?" Edward nhìn Jasper hơi ngạc nhiên " Anh mà cũng chơi game sao?"

"Ừ, có khi còn chơi tốt hơn cậu đấy, Edward" Jasper cười cợt nhìn Edward.

Selena cảm thấy gia đình này thật thú vị, lúc nào cũng có thể gây chuyện với nhau nhưng lại cực kỳ yêu thương nhau. Có lẽ đây mới chính là không khí của một gia đình nên có. Nghĩ đến đó, trong lòng của cô lại trùng xuống, từ trước đến giờ Selena chưa từng được trải nghiệm cảm giác có một gia đình hoàn chỉnh là gì, những người đối xử tốt với cô trước kia rất ít, vậy nên cô rất cảm kích và quý trọng những người quan tâm đến mình. Đó là một trong những lý do khiến cho cô mở rộng lòng mình đón nhận sự tiếp nhận của nhà Cullen, và có lẽ họ cũng vậy.

Edward quay sang nhìn Selena, anh thấy được cảm xúc của cô đang từ vui tươi lại trở nên buồn bã, từ những gia điệu trong đầu cô. Anh không hiểu được cô, anh không hiểu được cô thật sự nghĩ gì trong đầu, cũng không biết được thân phận thật sự của cô là gì. Điều này khiến anh cảm thấy khó chịu, từ bao giờ Edward lại quan tâm đến một cô gái như vậy chứ?

" Selena" Edward nói "Chúng ta đã từng gặp nhau phải không?"

"Có sao?" Selena hơi nhíu mày, nhưng cũng giãn ra rất nhau. Cô không nhớ mình đã từng gặp Edward, ít nhất là trong kiếp này.

" Thật ra..." Edward muốn nói ra chuyện họ đã từng gặp nhau khi cô còn bé, nhưng cổ họng anh lại nghẹn lại. Kể cho cô nghe xong rồi sao, đó cũng chỉ là chuyện nhỏ xảy ra trong quá khứ thôi mà, nếu cô đã quên có nghĩa là chuyện đó với cô cũng không quan trọng. Không những thế, hồi đó Selena còn bé mà Edward lại vẫn như bây giờ, không thay đổi gì, vậy anh phải giải thích ra sao.

" Không có gì đâu, anh chỉ tò mò thôi" Edward hơi cười, tay xoa xoa đầu cô.

Selena cũng chỉ nhún vai, cũng không nói nhiều. Bỗng nhiên mắt cô hơi lia về một phía, phát hiện ra có một gian hàng bán kẹo bông, trong vô thức, kí ức quen thuộc lại ùa về.

"Chirst, nếu mai sau tớ có tiền tớ sẽ đi bán kẹo bông"

"Trong tuần tớ đi làm kiếm tiền, chủ nhật đi bán kẹo bông"

"Nhớ đến nếu tớ bán nha, tớ giảm giá cho cậu"

" Selena, sao vậy?" Alice hơi lay Selena "Sao cậu nhìn chằm chằm vào cửa hàng đó thế?"

"Hả" Selena thoát khỏi những suy nghĩ của bản thân, hơi lắc đầu "Không có gì, tớ chỉ muốn ăn kẹo bông thôi"

"Đi, vậy thì ra đó" Edward kéo Selena ra gian hàng.

Gian hàng kẹo bông được đặt ở một vị trí rất thông mình, ở ngay quảng trường nên nó rất thu hút được nhiều người chú ý đến nó. Tuy nó nhỏ nhưng lại được trang trí rất bắt mắt, nó được phủ một lớp sơn màu tím lavender cùng với những hình thù độc lạ, trông có vẻ khá mới. Selena tiến gần đến cửa hàng đó hơn, phát hiện ra người bán hàng là một cô gái trẻ.

Cô ấy làn da trắng cùng gương mặt sắc sảo nhưng lại bị che bởi lớp makeup nhẹ nhàng khiến cô nhìn vô hại. Điểm đặc biệt khiến người khác chú ý đến cô là cô gái ấy có mái tóc rất dài, dài đến mông và được buộc tóc hai bên. Cô ấy mặc một áo lưới trắng cổ cao và dài tay, bên ngoài là một cái áo croptop hồng kết hợp với váy ngắn màu xanh với những họa tiết kì dị. Nếu có thể dùng một chữ để nói đến cô gái này thì chỉ có thể dùng một chữ: dị. Giữa thời tiết cuối tháng 3, tuy không còn tuyết nhưng nó cũng không phải một thời tiết đẹp để mặc đồ ngắn như vậy.

Selena ngạc nhiên khi thấy style ăn mặc của cô gái này, bởi vì nó rất giống với những gì cô hay mặc trước kia, mà kiểu mặc đồ này thời điểm này rất hiếm ai mặc. Cô bỗng nhìn xuống quần áo của mình, chiếc áo phông màu trắng đơn giản cùng quần ống rộng đen, kết hợp cùng chiếc áo khoác dài màu hồng nhạt, đơn giản mà trưởng thành. Đúng là thời gian cũng có thể làm thay đổi bất cứ ai mà.

Cô gái ấy cũng rất bình tĩnh dù không có mấy ai ghé đến cửa hàng của mình. Thấy Selena và Edward tiến đến, cô ấy cũng ngửa đầu lên từ cái máy game của mình, cô ấy hơi sững lại nhưng rồi cũng thả lỏng bản thân mình. Cô quay sang Selena, cười.

"Bạn muốn mua kẹo bông à?" Cô gái hỏi.

"À...ừ" Selena gật đầu "Cho tôi một cây kẹo bông"

Nói rồi, cô quay xuống hỏi Edward một câu cho có lệ dù đã biết câu trả lời.

"Nhà anh có ai thích ăn kẹo bông không?"

"Không cần đâu, nhà anh không thích ăn đồ ngọt" Edward mỉm cười, tuy vậy đôi mắt anh vẫn dán chặt vào cô gái bán kẹo bông

Selena cũng gật đầu, nhìn cô gái trước mắt làm công việc của mình, động tác đó trông khá chuyên nghiệp, có lẽ cô ấy đã làm việc này rất nhiều rồi. Không hiểu sao nhìn cô ấy, Selena cảm nhận được sự quen thuộc, cô có cảm giác như họ rất quen thuộc. Quay sang bên cạnh, Selena thấy được một lọ hoa bằng thủy tinh ở trong góc cửa hàng, tuy vậy trong lọ chỉ có một bông hoa hồng xanh. Không biết làm sao, Selena cảm thấy cảm xúc của mình như bị dâng lên một sự chua xót trong cổ họng.

"Kẹo bông của bạn đây" Cô gái lên tiếng cắt đứt những cảm xúc của Selena.

" À...cảm ơn" Selena nói, rồi đưa tiền cho cô ấy.

Cô gái bán kẹo bông hơi cười, quay nhìn theo ánh nhìn của Selena, thấy cô đang nhìn bông hoa hồng xanh.

"Nó rất đẹp đúng không?" Cô ấy hỏi, tầm mắt vẫn nhìn lọ hoa của mình.

"Ừ, rất đẹp" Selena đưa mắt nhìn cô gái ấy "Bạn thích hoa hồng xanh à?"

" Không" Cô ấy quay lại nhìn Selena "Bạn tôi rất thích nó"

" Vậy à" Selena mỉm cười, cô cũng không hỏi nhiều " Hẹn gặp lại"

Selena kéo Edward quay đi về phía nhà Cullen đang đứng ở đằng xa. Cô gái ấy cũng mỉm cười vẫn tay, nhìn trông rất vô hại. Nhưng đến khi họ khuất bóng, nụ cười của cô chợt tắt, thật xui xẻo, ngày rảnh rỗi như vậy lại vô tình gặp họ ở đây. Cô quay lại nhìn bông hồng xanh, trong lòng hiện lên những suy nghĩ khó nói. Cô gái vừa rồi, cho cô một cảm giác quen thuộc, nhất là khi đôi mắt khi nhìn vào bông hoa hồng xanh, giống như cô ấy biết điều gì đó.

Selena lại gần nhà Cullen thì phát hiện ra sắc mặt của họ nghiêm trọng, chẳng lẽ trong lúc cô mua kẹo bông thì có chuyện gì xảy ra sao?

" Có chuyện gì thế ạ?" Selena hỏi "Trông mọi người có vẻ như không được vui"

"Không có gì đâu" Alice mỉm cười, che đi sự hoài nghi của mình.

Lần này đến Selena nhìn họ bằng ánh mắt nghi ngờ.

" Nào, đi thôi" Emmett lên tiếng, anh khoác vai Rosalie "Chúng ta còn nhiều nơi để đi nữa"

" Đúng" Rosalie gật đầu.

Selena nhìn cả nhà họ, được rồi, họ không muốn nói thì cô sẽ không gặng hỏi nữa. Dù sao cô cũng giấu nhà họ nhiều thứ, có qua có lại thôi.

"Em muốn đi mua đến món đồ trang sức" Alice nói, rồi cô kéo Selena tiến về phía những cửa hàng đằng trước.

Đằng sau, Edward, Rosalie, Emmett và Jasper đi với nhau, trò chuyện.

"Cô gái đó có phải..." Jasper nghi ngờ.

"Phải, chắc chắn" Edward gật đầu.

" Nhưng...một con ma cà rồng thuần chủng làm gì ở đây" Rosalie hoang mang "Lại còn đi bán kẹo bông"

Phải, họ nhận ra được cô gái bán kẹo bông vừa nãy là một ma cà rồng, không những thế lại là dạng thuần chủng. Nhưng trông cô ta thật kì lạ, có lẽ cô ta cũng đã nhận ra nhà bọn họ. Không phải nhà họ chưa từng gặp ma cà rồng bên ngoài, chỉ là hiếm khi có ma cà rồng thuần chủng nào ở khu vực này. Thường khu vực này là của nhà họ và lãnh thổ của người sói, nên rất ít ma cà rồng lảng vảng ở đây vì họ không được phép săn mồi.

" Cô ta nhận ra nhà chúng ta ngay từ đầu" Edward nói "Em không thấy rõ được mục đích của cô ta ở đây là gì, nhưng có vẻ như không hề thấy sợ hãi hay chột dạ khi thấy nhà chúng ta"

Chỉ là...khi cô gái đó nhìn vào bông hồng xanh, cô ta nhớ đến một người bạn, tuy không rõ mặt nhưng cảm xúc của cô ta có vẻ chùng xuống. Selena cũng thế, khoảnh khắc lúc cô nhìn vào bông hoa hồng xanh, một giai điệu buồn hiện lên trong đầu cô, tuy chỉ nghe có một lần mà anh cảm thấy như lời bài hát ấy như in sâu vào trong trái tim anh vậy.

"Nhiều ngày trôi qua tớ đã rơi nước mắt

Còn cậu thì đang ở đâu?

Tớ muốn đi theo cậu ngay bây giờ

Khoảng thời gian chờ đợi ngày lại qua ngày

Mọi thứ cứ như vậy trôi qua một cách thẫn thờ

Đó là đêm mà tớ không ngững đuổi theo cậu

Mỗi đêm nhớ cậu thổn thức (*)"

Edward ngước lên nhìn Selena đang vui cười cùng Alice ở phía trước, tuy cô không hay thể hiện cảm xúc của mình nhưng đối với Edward, Selena như là người từng trải vậy. Một cô gái trẻ như cô đã trải qua chuyện gì? Cô ấy đang chờ đợi ai? Và nó có liên quan gì đến bông hoa hồng xanh?

~Hết chương VIII~

2018.12.31

(*) Lời vietsub của Time for the moon night - Gfriend

Cảm ơn các bạn đã chờ đợi Lin trong một khoảng thời gian dài như vậy. Năm nay Lin đang lớp 12 nên rất bận trong việc chuẩn bị hồ sơ apply vào trường đại học nên chắc phải tầm tháng 6 hoặc tháng 7 Lin mới có thể cho ra chương mới.

Cảm ơn các bạn đã thông cảm!

Đây là quà giáng sinh cùng năm mới của Lin dành cho các bạn!

Happy New Year! Hy vọng các bạn sẽ có một năm mới hạnh phúc và hãy trân trọng những người bên cạnh các bạn <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro