Chương 1: Tử vong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Lan nhi! Lan nhi của ta! Ngươi mau tĩnh lại, ngươi mở mắt nhìn ngạch nương a! Lan nhi ngạch nương cầu xin ngươi! Ngươi không phải là không nở để ngạch nương phải khổ sở nhất sao?! Ngạch nương không thể không có ngươi a!"

---- Ngạch nương, người đừng thương tâm, Lan nhi sẽ không có chuyện gì, người phải phấn chấn lên, đừng để cho nữ nhân đáng chết kia có cơ hội làm loạn.

" Lan nhi, ngạch nương cũng chỉ có một cái nữ nhi là ngươi, ngươi ngàn lần vạn lần cũng không được bỏ ngạch nương mà đi a! Ngươi từ nhỏ đã hiểu chuyện, ở khắp nơi vì ngạch nương mà phân ưu, vì ngạch nương ngươi đi tranh sự sủng ái của hoàng a mã, tại trong thâm cung này, hai mẹ con chúng ta đã tránh thoát biết bao nhiêu là âm mưu quỷ kế! Là ngạch nương vô dụng, không thể bảo vệ được ngươi, ngươi đừng trách ngạch nương, ngươi tĩnh lại đi có được hay không? !

---- Ngạch nương, ta không trách người, kiếp trước kiếp này, chỉ có một mình người là đối xử tốt với ta, ta đương nhiên là muốn bảo vệ người thật tốt, ta chỉ hy vọng ngạch nương có thể sống tốt.

Hoàng hậu nương nương, ngài đừng thương tâm, nếu Lan Hiên công chúa tỉnh lại mà nhìn thấy ngài như vậy nhất định sẽ tự trách mình".

" Bản cung không sao, hoàng thượng đâu? Tại sao còn chưa tới thăm công chúa? "

" Mấy ngày hôm trước, hoàng thượng vì bệnh tình của công chúa mà phát ra hoàng bảng, tìm kiếm danh y khắp thiên hạ, nhưng đến giờ vẫn chưa có tin tức gì, nô tỳ mới sai người đi Dưỡng Tâm điện hỏi qua, nghe nói là hoàng thượng đang ở chỗ của Lệnh phi nương nương".

" Lệnh phi! Lại là Lệnh phi!. Thật là một tiểu nhân giả dối mà. Nếu nói bệnh của Lan nhi và nàng ta không có một chút liên quan nào bổn cung tuyệt đối không tin. Nhưng cố tình hoàng thượng lại bị nàng ta mê hoặc, Lan nhi bị bệnh nặng như vậy, hắn lại mỗi ngày đều chạy tới Di Hiên cung.

----- Ngạch nương, đừng nóng giận, chờ Lan nhi tốt lên sẽ giúp người sửa trị nàng ta, Ngụy thị đáng chết, dám hạ độc dược mãn tính đối với nàng, may mắn là nàng đã sớm có chuẩn bị, từ trước đã hạ cho nàng độc dược tuyệt tử tuyệt tôn, Gia Khánh Đế tương lai là tuyệt đối không có khả năng tồn tại, cho dù tồn tại, mẫu thân của hắn cũng không thể là Ngụy thị. Mà ngạch nương là hoàng hậu, có Ô Lạp Na Lạp thị chống lưng, tương lai sinh hài tử cũng sẽ là trưởng tử tôn quý, những thứ tử khác há có thể sánh bằng. Đợi đến đệ đệ đi lên ngôi vị hoàng đế, ngạch nương chính là hoàng thái hậu dưới một người trên vạn người. Chỉ cần ngạch nương sống tốt, cho dù nàng có chết cũng không sao....

+++++++++++++++++++++++++phân cách tuyến+++++++++++++++++++++

" Thái y, thân thể của công chúa như thế nào?"

" Cái này.........."

" Đến nói cũng nói không rõ ràng, trẫm cần các ngươi để làm gì!"

" Hoàng thượng thứ tội, chúng thần vô năng.........."

" Lan nhi đáng thương của ta, ngươi chỉ mới mười lăm tuổi thôi a! Lan nhi! Ngươi tỉnh lại nhìn ngạch nương a! Ngạch nương cầu xin ngươi......."

------ Ngạch nương, xem ra lần này ta không thể tránh khỏi rồi, người không cần phải thương tâm, có một người mẫu thân tốt như người, đời này của ta đã rất hạnh phúc. Hiện tại Ngụy thị đã vô pháp sinh dục( không thể sinh con được nữa), sau khi ta chết hoàng a mã nhất định sẽ sinh lòng áy náy đới với người, đến lúc đó người chỉ cần nắm chắc cơ hội sinh hạ hoàng tự, thì trong hoàng cung này sẽ không có nữ nhân nào có thể lay động được địa vị của người.

" Hoàng hậu, Dưỡng Tâm điện còn có chuyên quan trọng cần trẩm xử lý.......... Ngươi cũng đừng quá thương tâm, nếu không sẽ tổn hại tới thân thể. "

" Nô tỳ đa tạ hoàng thượng quan tâm, nô tỳ chỉ là muốn ở bên cạnh Lan nhi một lát"

" Vậy cũng được, trẩm hồi Dưỡng Tâm điện "

" Nô tỳ cung tiễn hoàng thượng "

" Nương nương ngài nên quan tâm tới thân thể của mình, công chúa có bọn nô tỳ chăm sóc, ngài đi nghỉ ngơi trước một lát đi."

" Bản cung không sao, các ngươi đều đi xuống đi, bản cung muốn ở một mình cùng Lan nhi"

" Vâng ...."

" Lan nhi, thời gian trôi qua thực nhanh, mới chớp mắt một cái mà ngươi đã mười lăm, ngạch nương nhìn ngươi từ khi ngươi biết gào khóc đòi ăn, đến sắc phong tước hiệu, lại đến chỉ hôn, trong lòng cũng không biết là vui mừng hay là không nỡ. Ngươi từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, trong trẻo đáng yêu, mỗi khi nói chuyện đều làm cho người ta vui vẻ, hoàng thượng cùng lão phật gia đều sủng ái ngươi. Nhưng ngạch nương lại biết ngươi tính tình lãnh đạm, cực kỳ không thích nói chuyện, ngươi làm nũng giả khờ cũng đều là vì ngạch nương. Sủng ái của đế vương tuyệt đối là thứ không thể tin nhất, tại bên trong thâm cung này chỉ có ngươi mới là niềm hy vọng sống của ngạch nương, có ngươi ngạch nương mới có tâm lực đi tranh , đi đấu. Tại sao ông trời lại có thể bất công với Lan nhi như vậy. Lan nhi! Đừng sợ, ngạch nương sẽ không để cho ngươi chết. Chỉ cần hảo hảo ở lại bên cạnh ngạch nương, ngạch nương tình nguyện đánh đổi tất cả."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro