Chương 15: Ra tay độc ác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quân Thục Nghi vừa ra khỏi không gian liền hướng luyện võ trường đi đến.

Trước mắt hiện ta năm khối lôi đài được dựng từ hắc thạch vững chãi. Trước mỗi lôi đài đều được đặt một phiến thạch bích được mài nhẵn vuông góc, chúng đệ tử Hàn gia đều lần lượt vận khởi thiên lực toàn lực tác động lên phiến thạch bích, sau đó phiến thạch bích sẽ tự theo thứ tự cấp bậc mà phân chia cặp đấu.

Quân Thục Nghi tìm một vị trí liền ngồi xuống, này chổ ngồi liền cách xa các đệ tử khác. Sống lại một đời này nàng cũng không có ý định ở trước mặt Hàn gia bày ra tính tình bản thân thay đổi, bởi vì không cần thiết, nàng cũng không ngu đến nỗi sẽ nghĩ rằng nếu  bản thân biểu hiện thái độ tốt Hàn gia sẽ tha cho nàng. Nếu được thì kiếp trước nàng cũng không có bị cha con Hàn Thành Hạo giết chết.

Nếu là trước đây Quân Thục Nghi chắc chắn sẽ nghĩ như vậy, bởi vì kiếp trước nàng tự nhận đích thực tính tình của nàng khiến người hận chết. Nhưng là trải qua nhiều thế giới, Quân Thục Nghi cũng không phải đồ ngu, suy nghĩ của nàng cũng không còn đơn thuần như thiếu nữ hai mươi mấy tuổi lúc đó, nếu như Hàn gia có thể tha cho nàng liền tha từ lâu rồi.

Ni mã, nuôi cẩu một năm còn có cảm tình, cái này Hàn gia lại nuôi  nàng hai mươi mấy năm nói giết liền đã giết, có cảm tình cái rắm.

Cho nên, Quân Thừc Nghi dựa theo tính tình kiếp trước mà biểu hiện ra. Điêu ngoa, tùy hứng, lòng dạ ác độc sao? Kia nàng liền biểu hiện từng cái xuất sắc cho người Hàn gia nhìn.

Quân Thục Nghi lượt ra sân đứng thứ hai mươi, trong khoảng thời gian này nàng một mắt cũng không liếc một cái lôi đài, trong mắt Hàn gia người mà nói đây rõ ràng là kiêu căng tự phụ, không để người khác vào mắt. Một bộ người khác làm gì đó không đáng để nàng xem.

Đối với việc này, Hàn gia cũng xem như rõ ràng, bởi vì Quân Thục Nghi là họ nhìn lớn lên, tính tình từ nhỏ đã như vậy - tự phụ !

Đến hơn giữa trưa, Quân Thục Nghi rốt cuộc ra sân. Bởi vì hai kiếp khác biệt về thực lực cho nên đối thủ của nàng cũng khác, kiếp trước vào thời điểm này Quân Thục Nghi liền đã đạt Cực Thành Cảnh đỉnh, nhưng hiện tại nàng bất quá chỉ mới là Lăng Thiên Cảnh trung cấp, cách biệt một cảnh giới một cấp bậc nhưng đối với kết quả như vậy Quân Thục Nghi lại rất hài lòng, bởi vì nàng bằng chính tự năng lực của mình mà thăng cấp không phải sao, lại nói không sử dụng hỗ trợ nền tảng của nàng cũng đánh vững, diệt trừ tai họa ngầm.

Quân Thục Nghi bước lên lôi đài, đối thủ của nàng là một kim hệ tu luyện giả, là một nữ nhân nhìn khoảng hai mươi gọi là Hàn Thanh Hoa.

Quân Thục Nghi vừa bước lên lôi đài trên tay liền xuất hiện một trường tiên

' chát'

Trường tiên quanh thân đỏ rực hỏa diễm nện xuống nền liền xuất hiện một vết rách, này thấy đủ làm da đầu người ta tê dại, thử nghĩ đến nó đánh vào trên thân mình là cỡ nào kinh khủng.

Trường tiên là do 'thiên lực của Quân Thục Nghi' ngưng thành, mang đậm sức uy hiếp từ lửa đỏ, từng đòn đánh trên nền đất cũng làm cho người ta như cảm thấy được da thịt mình bị rút  được ' xèo xèo' lạnh cả sống lưng.

Không để thời gian quá lâu Quân Thục Nghi liền cầm trường tiên rút về phía mặt đối phương, này một chiêu là cỡ nào tàn ác. Nữ nhân quan trọng nhất dung mạo, một roi rút qua Hàn Thanh Hoa liền hoảng hốt bưng lấy gương mặt cho nên liền đưa cơ thể làm lá chắn.

'A' Hàn Thanh Hoa kêu thảm một tiếng, cánh tay nàng bị trường tiên rút đau đớn, y phục trên cánh tay bị xé rách lộ ra cánh tay trắng noãn cùng vớt vết rách da dữ tợn. 

Chưa dừng lại ở đó, Quân Thục Nghi liên tục tấn công vào mặt đối phương, và kết quả tất nhiên không thành đưa cho Hàn Thanh Hoa một đống vết roi trên cơ thể. Làm như vậy, thứ nhất để lộ ra rằng, nàng là người không có kinh nghiệm chiếm đấu chỉ biết liên tục xông về phía trước. Thứ hai, mặc dù không có kinh nghiệm chiến đấu nhưng bản tính ác độc vẫn là lộ rõ ác độc. Đây là cỡ nào ngông cuồng.

Hàn Thanh Hoa bị đánh cho kêu thảm, cuối cùng bởi vì chạy mà rơi xuống lôi đài trận đấu mới coi là kết thúc, bởi vì trận đấu cũng không có vũ kỹ hoa lệ mà được giải quyết bằng cách thô bạo nhất lại kết thúc nhanh chóng, mặc dù để lại cho người ta ấn tượng nhưng cũng nhanh chóng bị các trận đánh sau đó làm mờ đi. Nhưng mà các trưởng lão Hàn gia là người như thế nào? Hành động của Quân Thục Nghi luôn được họ nhớ rõ, có thể không nhớ rõ sao ? Hàn Thành Tĩnh chết như thế nào họ  làm sao có thể quên.

Hàn gia gia chủ sắc mặt ám chìm, trong suy nghĩ của hắn hiện tại chính ' Quả nhiên là con của Quân Chính Hạo, súc sinh như nhau'.

May mắn là Quân Thục Nghi cũng không biết được suy nghĩ của hắn, nếu không nàng sẽ không chút khách khí cười to: ' Mắt chó nhìn người thấp'.

--------

Bởi vì hôm nay có chút không tiện, cho nên chỉ đăng một chương thôi a ~~~

mọi người thông cảm giùm và tích cực ủng hộ a ~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongnhan