Chương 26: Cá cược

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng Quân Thục Nghi cũng không lại có thời gian suy nghĩ nhiều bởi vì nàng liền nhìn thấy 'Đinh Thục Nghi' ở phía xa đi đến, lúc Hàn gia đội người lướt đi qua nàng liền ngẩng đầu nhìn một chút 'nàng ta', hai ánh mắt chạm nhau liền lóe ra một tia ăn ý.

Quân Thục Nghi cũng không lại nhìn nhiều khiến cho người khác chú ý, nhìn bộ dạng ' Đinh Thục Nghi' là sống được cực tốt, có vẻ như người Hàn gia cũng sợ hãi 'nàng ta' vài phần.

' Đinh Thục Nghi' hất cao mặt, nghênh ngang đi phía trước, dáng vẻ này muốn bao nhiêu phách lối liền có bấy nhiêu phách lối, Quân Thục Nghi có chút nghĩ muốn cười.

Còn khó được nàng lo hắn chịu khổ đâu, thật sự là nghĩ nhiều a. Na Tra thông minh như vậy người không bị hắn làm khổ liền là may rồi, nơi nào đến người có thể làm hắn khổ?

' Đinh Thục Nghi' nhận được tín hiệu vẫn tỏ vẻ như thường, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn lướt qua mọi thứ, thật là kì diệu a, Na Tra còn là lần đầu tiên nhìn thấy, thực sự rất tò mò những thứ ở xung quanh, nhưng mà hiện tại hắn vẫn còn là ' Đinh Thục Nghi' mà, cho nên không thể phá hủy hình tượng.

Nhưng mà, thật sự muốn nhìn kĩ một chút!!!!

Mộ Chỉ Ly hiện tại cũng đã rời đi, thiếu nữ kia cũng đã chết, năm người đồng bạn còn vây quanh không biết làm sao. Nhìn người nằm bất động kia Quân Thục Nghi có chút thở dài. Kì thật nàng ta là có sai, nhưng cũng không đến nỗi đáng chết mà.

Chuyện của Mộ Chỉ Ly nàng nhất định phải tìm hiểu một chút mới được!

Người cũng đã đợi đến cho nên Quân Thục Nghi cũng không có ở lại liền hướng kế tiếp đi đến. Bên này được chia thành nhiều gian phòng nhỏ, trước cửa căn phòng đều xếp một hàng dài người, cũng đúng a, thời gian khảo nghiệm cũng không là ngắn.

 Khảo nghiệm này không là khó, chủ yếu trắc ra chính là thực lực nhạy bén cùng tốc độ, được phân biệt thành bốn cấp bậc: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Kiếp trước, nàng trắc ra được chỉ là Huyền phẩm trung cấp, nhưng này một đời nàng được huấn luyện rất nhiều, thực lực cũng đã thay đổi, cho nên đối với việc trắc khảo thực lực này Quân Thục Nghi cũng có chút mong chờ.

Vừa đứng vào hàng ngũ liền nghe thấy tiếng nói người quen xuất ra từ hàng bên cạnh. 

" Cười ta? còn tưởng rằng thực lực đến đâu, bất quá chỉ là Huyền phẩm thôi, có bản lĩnh cũng đưa cái Địa phẩm ra cho nhìn xem a?"

Quân Thục Nghi nhíu nhíu mày, đây rõ ràng liền là tiếng nói của Hồ Thụy Đào.

Tuy rằng hàng người có chút dài, nàng lại là người đứng cuối cùng nhưng Quân Thục Nghi cũng không quá khó khăn nhìn đến rõ ràng hoàn cảnh bên kia.

Này kết quả, thật sự có chút dở khóc dở cười a. Hồ Thụy Đào, dù sao cũng là một quốc gia cho nên ta thay ngươi điểm sáp.

Quân Thục Nghi thực không ngờ rằng giữa bọn họ lại ' có duyên' đến vậy. Lúc nãy vừa nhìn thấy Mộ Chỉ Ly thủ đoạn giết người, hiện tại đội người của nàng lại gây sự với người ta.

Mặc dù Quân Thục Nghi cũng không có ý định sẽ đi cùng đôi ngũ, nhưng dù sao cùng là từ một quốc gia cùng đi đến, những người kia ngoại trừ Hồ Thụy Đào nhân phẩm có vấn đề kia thì tính tình cũng khá được, nàng cũng không nghĩ muốn nhìn họ xông ra đại họa.

Cho nên Quân Thục Nghi thoáng di động bước chân muốn bước đến ngăn cản một chút tránh cho họ mang đến phiền phúc, nhưng là....

" Bọn ta xem thường ngươi không có ai đạt đến Địa phẩm thì như thế nào?" Hoàng Húc Lỗi do dự nửa ngày mới nói ra một câu như vậy, thái độ kiêu ngạo khiến cho đám Mộ Chỉ Ly nhíu mày.

Thôi xong! Quân Thục Nghi cảm thấy nháy mắt liền không khỏe cảm giác.

Hoàng Húc Lỗi đa mưu, cơ trí đâu rồi? hằng ngày hắn đều khóe léo ứng xử biết địch biết ta, mặc dù là thật sự rất kiêu ngạo nhưng cũng là biết suy nghĩ, biết ẩn nhẫn.

Ni mã, ngươi rốt cuộc có đầu óc không? Chỉ số thông minh nháy mắt bạo âm sao? Kiêu ngạo đến không màn đến của ngươi đâu? Vì cái gì vì một chuyện nhỏ xíu liền như kẻ không đầu óc? 

Này cũng quá không bình thường đi.

Quân Thục Nghi mày nhíu càng sâu, bước chân vừa đưa ra cũng rụt lại.

Nàng là có lòng muốn giúp nhưng là họ lại tự đào hố chôn mình, thật sự không thể trách nàng. Quân Thục Nghi im lặng đứng trong hàng ngũ nhìn những người đó đối khẩu có chút không nói gì.

Mộ Chỉ Ly con người này trong người chắc chắn có bí mật không nhỏ, lại là người rất kiêu ngạo lại thủ đoạn, từ lúc nhìn thấy nàng ta giết thiếu nữ kia Quân Thục Nghi liền biết nàng ta là kẻ có thù tất báo, còn có chút thích giết gà dọa khỉ, trước khi hoàn toàn hiểu được đó rốt cuộc là vì sao thì nàng cũng không thể lại động nàng ta.

Điều đó không có nghĩa là nàng không đấu lại nàng ta mà là Quân Thục Nghi cảm thấy vẫn là cẩn thận quan sát liền tốt hơn.

Nói một lát hai bên liền đặt cược, Hoàng Húc Lỗi lập tức xuất ra một túi yêu tinh to, ước chừng có năm mươi mai, hơn nữa tất cả còn đều là trung cấp, có thể thấy tốt vô cùng " Nếu các ngươi có ai có thể đủ đạt tới, chúng ta liền đem yêu tinh này cho các ngươi"

Nhìn thấy yêu tinh Quân Thục Nghi liền có cảm giác đau ruột, vốn nàng đã nghĩ bản thân là đủ hoang phí, không nghĩ đến Hoàng Húc Lỗi còn có thể 'rộng rãi' đến vậy a.

Cũng không khỏi quá tự tin, hắn chẳng lẽ không nghĩ đến trường hợp vạn nhất? Hoàng Húc Lỗi khi nào thì trở nên nông cạn như vậy. Mặc dù tiếp xúc không nhiều cũng không lâu nhưng Quân Thục Nghi chắc chắn Hoàng Húc Lỗi không là loại ' đầu toàn cơ bắp' đi.

Không nghĩ đến Mộ Chỉ Ly sắc mặt không thay đổi, trong tay đưa ra một túi: " Nếu như ta thua, tất cả đây sẽ là của các ngươi". Trước mặt mọi người, Mộ Chỉ Ly bày ra trăm mai yêu tinh, so sánh về cấp bậc thì còn yếu hơn so với yêu tinh của bọn Hoàng Húc Lỗi nhưng về số lượng liền có thể đền bù.

Quân Thục Nghi đứng yên lặng quan sát, đôi mắt hồ ly mị hoặc nheo mắt lại, nếu hiện tại có người nhìn thấy liền trực tiếp bị ánh mắt này câu đi, nhưng là may mắn, Quân Thục Nghi là đội mũ trùm đầu.!

Nàng có chút khó hiểu, Mộ Chỉ Ly là từ đâu đến tự tin như vậy? Mặc dù tự tin không là yếu thế, nhưng Quân Thục Nghi rõ ràng nhìn thấy từ trong mắt nàng ta rõ ràng liền là nắm chắc phần thắng.

Trắc thực lực còn chưa có khảo, nàng ta từ đâu đến chắc chắn như vậy?

Nàng hiện tại liền cảm thấy thật hứng thú với Mộ Chỉ Ly đâu.

Con người này, chắc chắn không bình thường.

Tiếp đó, Mộ Chỉ Ly không do dự liền bước vào căn phòng nhỏ, thời gian nàng ta ở trong đó so với những người khác liền là lâu hơn, Quân Thục Nghi cũng không biết bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng đến lúc Mộ Chỉ Ly bước ra, trên mặt liền là nụ cười tự tin đầy chắc chắn, thậm chí cũng không thèm nhìn đến bốn chữ to trên bảng. Từ lúc nàng ta đi ra Quân Thục Nghi ánh mắt cũng không có dời đi, không thể không nói Mộ Chỉ Ly cười lên xác thực tuyệt đẹp, lại là một cô gái có đầy đủ tự tin bản lĩnh, cũng không thể trách Hàn Như Liệt kiếp trước lại yêu nàng ta như vậy.

Thực là một cô gái có đầy đủ sự hấp dẫn, từ cả bề ngoài lẫn khí chất, cô gái như vậy liền đủ cho nam nhân điên cuồng, đặc biệt là người có tính cách bá đạo như Hàn Như Liệt.

Thời gian qua lâu như vậy Mộ Chỉ Ly mới bước ra lại là lông tóc không tổn thương, Quân Thục Nghi không cần nhìn cũng biết được rồi kết quả.

---------------------

E hèm, ngày mai ta liền phải về quê vài ngày, nếu có đủ điều kiện thì sẽ tiếp tục cố gắng và mọi người nếu sẽ may mắn có chương mới để đọc

Còn nếu không có điều kiện..............o//o~ Mọi người cũng hiểu~~~ 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongnhan