Chương 39: 'con trai'

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhãn thần long lanh trong suốt, hai gò má phúng phính đáng yêu, làn da trắng noãn trong suốt lại non nớt. Trên đầu ngân tóc phát sáng cùng hai cái bạch mao tai nhỏ , trên người mặc một cái yếm đào nhỏ xinh. Quân Thục Nghi thất thần nhìn trước mắt tiểu thí hài trong lúc nhất thời trong đầu suy nghĩ thế nào cũng không khởi. Đối với những gì thiên đạo đưa đến Quân Thục Nghi là có lòng đề phòng rất nặng bất quá đối với trước mắt tiểu thí hài này nàng không thể không thừa nhận bản thân đề phòng không đến. Nhất là kia gương mặt non nớt hướng về phía nàng huơ huơ tiểu cánh tay làm nũng gọi một tiếng " Mẫu thân".

Một quả trứng sẽ nở ra một đứa trẻ sao? sẽ sao?

Kì thực trên đời này chuyện không thể xảy ra là có rất nhiều.

Tỉ như chuyện Na Tra có thế giới này vậy. Hắn có chút rối rắm đứng một bên nhìn này một lớn một nhỏ , chỉ thấy bằng hữu của hắn Quân Thục Nghi đôi mắt không có tiêu cự thất thần cũng không biết là đã bay đến chỗ nào rồi, nàng yên tĩnh ngồi đó một chút động cũng không có làm cho hắn tại trong lòng có vài cái khó hiểu cũng không thể xông ra miệng hỏi. Trái ngược, đối diện một cái trứng nở ra lộ ra trong đó một tiểu tiểu nhân nhi cực kì đáng yêu, kia cũng không đúng là nhân, bởi vì nửa người trên của nó là nhân hình nhưng nửa người dưới lại là thú hình, nhìn bộ dáng cũng không là giống nhân mã, nó thân dưới chính là được bao phủ tàn bộ bạch mao nhìn tựa như bông, nếu không phải bởi vì còn có kiêng kỵ Na Tra cũng nghĩ tưởng tiến lên hảo nhu nhu một phen.

Bất quá nhìn cái này vật nhỏ tựa như tiểu thú con nhìn thấy mẹ muốn chạy đến cầu an ủi mà chống đẩy thân hình nhỏ bé muốn trèo ra khỏi vỏ nhưng bởi vì quá nhỏ mà bị tuột lại vào bên trong sau đó lại cố gắng trườn lên cũng thật là ý vị đi.

Tiểu thú nhân hai cánh tay nhỏ huơ huơ hướng về phía Quân Thục Nghi muốn tìm sự giúp đỡ nhưng bất quá nó lại phát hiện nàng tinh thần không đặt ở liền gấp đến nghẹn đỏ cả mặt. Dị thú mới vừa sinh ra còn rất là yếu ớt cùng non nớt cho nên nó cũng không thể tiếp tục được bao lâu liền mệt thở hòng hộc nằm cuộn ở trong vỏ trứng. Liếc đến người nào đó cũng còn chưa có hồi về thần đến nó trong lòng liền một trận ủy khuất. Trẻ con mà, cho dù nó hiện tại cũng không thực sự được tính là trẻ con nhưng chung quy chúng tâm linh cũng còn thực yếu ớt, một ủy khuất liền nháy mắt đã khóc lên.

Tiếng khóc thâm thúy non nớt mang theo tiếng nấc may mắn gọi về thần của Quân Thục Nghi. Nàng nhìn tiểu tiểu dị thú trước mắt, đối phương đưa mắt nhìn nhìn nàng. Quân Thục Nghi một trận hoảng hốt, nghĩ cũng không kịp nghĩ liền chạy nhanh đem nó bế lên dỗ, trong miệng bất giác liền bật thốt ra dụ dỗ " Sâm nhi ngoan a, không cần khóc"

Sâm nhi?!

Này là cái gì ý tứ? Na Tra thực sự có chút trì độn. Quân Thục Nghi một bộ như mẹ dỗ con là cái gì ý tứ, còn cái kia ấu thú trên tay nàng còn cười được thực vui vẻ a. Mặc dù hình thức trước mắt này phải nói là vô cùng vi diệu nhưng nếu là kéo dài thêm không làm rõ ràng thì cũng không tốt a. Nghĩ đến Na Tra liền bước lên vài bước.

" Nha, Thục Nghi này rốt cuộc là chuyện gì a"

Nghe hỏi, Quân Thục Nghi giật mình sủng sốt, nhưng là nàng cũng khôngcó buông trong tay ấu thú ra. Quân Thục Nghi trầm mặc nhìn trong tay tiểu ấu thú vui mừng hạnh phúc tươi cười, gương mặt này nó khiến cho nàng không thể nổi dậy được lòng phòng bị, trong bất tri bất giác liền đã gọi ra tên.

Đây là vì sao, Quân Thục Nghi không biết. Vậy ai sẽ là người giải đáp thắc mắc của nàng? Không ai cả. Cho nên Quân Thục Nghi thật tại trong lòng có chút thất lạc. Nàng bừng tỉnh lại nhưng lại vẫn tiếp tục im lặng, không trả lời Na Tra và cũng không có phản ứng lại ấu thú, nàng chính là đang lâm vào tại hồi ức của bản thân.

Như đã từng nói, Quân Thục Nghi là kẻ đã xuyên qua nhiều thế giới, nàng gặp rất nhiều và trải qua cũng rất nhiều, nhưng thủy chung trong lòng của nàng luôn có những vị trí mà không bất cứ thứ gì có thể thay thế được. Lăng Tử Sâm là của nàng tình yêu kết tinh, cũng là của nàng duy nhất nhi tử. Nhưng bất quá nàng lại không thể nào chăm sóc cho nhi tử của bản thân. Một kiếp đó, sau khi Lạc Phong ngã xuống, nàng không bao lâu sau cũng bị ma tông cho sát hại, mà khi đó Lăng Tử Sâm chỉ mới ba tuổi.

Tại một nơi mà thần ma hỗn loạn như vậy, một đứa bé không có cha mẹ tại bên cạnh còn có thể sống được xuống sao? Đáp án chính là không thể. Nếu không là bị ma tông người bắt đem đi liệu đồng tử đan liền cũng là bị đói chết. Cho nên Quân Thục Nghi trước đó liền đã ký thác tại sư phụ trên người, nhưng là vì cái gì Sâm nhi của nàng lại tại nơi này xuất hiện? Hay đây chỉ là một cái thú được thiên đạo tạo ra để lừa gạt nàng, nếu là vậy thì rốt cuộc là vì cái gì?

" Mẫu thân, hóa ra mẫu thân không có rời bỏ Sâm nhi a" Ấu thú giọng nói non nớt vang lên, hai đồng tử lấp lánh kim quang, gương mặt nhỏ nhắn tại Quân Thục Nghi trong lòng cọ cọ. Quả nhiên người kia không có lừa nó, nó chỉ cần nhắm lại ánh mắt liền có thể gặp được mẹ.

" Sâm nhi..." Quân Thục Nghi thất thần gọi lên cái tên, nàng có chút không xác định được trước mắt có thật sự là con trai của nàng hay không. Nếu là thật,... kia vậy chuyện gì đã xảy ra..

Quân Thục Nghi có chút không xác định hỏi: " Con thế nào lại ở nơi này?"

Lăng Tử Sâm chớp chớp đôi mắt tròn, tại trong hốc mắt bắt đầu toát ra hơi nước. Tại hắn ở cùng lão tổ trong một năm cha mẹ đều đồng loạt không có tin tức, lúc đó hắn rất sợ hãi, bọn hắn thỉnh thoảng còn bị một đám người đuổi giết, sau đó lão tổ chết đi, còn hắn thì bị một cái nam nhân có bộ dạng rất đáng sợ bắt đến, tên đó nói sẽ đem hắn luyện thành đan dược, mặc dù Lăng Tử Sâm còn rất nhỏ nhưng mẫu thân hắn Thục Nghi lại là một dược sư, nàng mỗi ngày luyện đan hắn cũng nhìn thấy, chỉ là hắn không hiểu đem người đi luyện đan là cái gì ý nghĩa, bất quá tiểu hài tử rất mẫn cảm, hắn nhận thức được tên kia nói gì đó cũng không là chuyện gì tốt.

Lăng Tử Sâm nguyện vọng chính là tìm lại được cha mẹ cho nên hắn là chờ a chờ a, cho dù là chịu đến như thế nào dày vò, bị bắt uống gì đó sền sệt khó uống nhưng hắn vẫn là vui vẻ chịu đựng bởi vì hắn vẫn một mực tin rằng nhất định một cái ngày nào đó xuất hiện đem cái này ma tu đánh chết cứu ra hắn. Nhưng tiểu hài tử cũng không biết rằng hy vọng của hắn mặc dù nhỏ nhoi nhưng lại là không thể đấy. Cho nên, Lăng Tử Sâm mãi cho đến một ngày bản thân bị ném vào lò luyện hắn vẫn là không thể đợi đến cha mẹ của mình.

Bất quá này chuyện đối với Lăng Tử Sâm cũng không là gì nghiêm trọng đáng thất vọng, đối với hắn mà nói mặc dù quá trình là thực rất đau khổ nhưng cuối cùng chẳng phải hắn vẫn là có thể gặp lại bản thân mẹ sao.

Nhưng tiểu hài tử Lăng Tử Sâm cũng không biết rằng kỳ thật bản thân hắn là đã chết, đến này thế giới bất quá chỉ là của hắn linh hồn mà thôi. Hắn còn tưởng là mẹ hắn đến cứu hắn đâu. Dù là Lăng Tử Sâm cũng thực thắc mắc vì cái gì dung mạo của mẫu thân lại biến đổi khác nhưng hắn cũng thực không nghĩ nhiều, chỉ cần thực sự là mẫu thân của hắn thì dung mạo có khác hay không cũng là vấn đề sao?!

Đừng nghĩ rằng Lăng Tử Sâm là tự nhận bậy xác nhận thân phận của mẫu thân hắn, hắn nhận ra Quân Thục Nghi là có bài bản hẳn hoi đấy. Hắn là tại trên người Quân Thục Nghi nhận ra khí tức, khí tức của mỗi người chính là sự riêng khác biệt của mỗi người, cho nên Lăng Tử Sâm vừa cảm nhận liền nhận ra ngay, nếu không thì cho dù giết chết hắn bảo hắn gọi người khác là mẫu thân thì nghĩ cũng đừng nghĩ.!

--------------------------------------

Xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu..

Yêu sủng xuất hiện rồi, tích cực bình luận góp y nha ~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongnhan