Chương 51:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lăng Lạc Trần lo lắng nhìn phía trước nơi cuộc chạm trán diễn ra. Mặc dù kết quả cuối cùng là Quân Thục Nghi chiến thắng hắn cũng thấy rất rõ, chỉ là, từ sau trong lòng vẫn vì nàng lo lắng. Nếu không là sư phụ ngăn cản hắn không được nhúng tay vào chỉ sợ hiện tại Lăng Lạc Trần tại bên cạnh Quân Thục Nghi bất chấp mặt mũi tìm xem trên người nàng có nơi nào khó chịu hay bị thương hay không.

Cổ nhân nói đúng, quan tâm quá tất sẽ loạn. Lăng Lạc Trần không phát hiện được rằng hắn trong bất tri bất giác liền đặt Quân Thục Nghi ở vị trí 'người mình'. Bình thường bình tĩnh bao nhiêu đến khi gặp chuyện liên quan đến Quân Thục Nghi liền là EQ hạ tuyến. Chỉ hận bản thân không thể túc trực canh giữ tại bên cạnh Quân Thục Nghi thời thời khắc khắc.

Lăng Phong đứng bên cạnh thu tất cả vào tầm mắt.

Vốn hai sư đồ cảm nhận được có thiên lực dao động mạnh mẽ nên ra xem thử, không nghĩ đến đệ tử của hắn bắt đầu từ lúc đó liền luôn dán tại trên người thiếu nữ tử y kia. Mà càng làm cho Lăng Phong kinh ngạc hơn là từ trong ánh mắt của Lăng Lạc Trần hắn nhận ra trong đó là sự quan tâm lo lắng cùng với ôn nhu. Mặt dù Lăng Phong là người ngoài tu luyện ra thì chẳng để ý đến gì khác, nhưng hắn cũng là người từng trải nên hắn hiểu rõ ánh mắt của Lăng Lạc Trần đại biểu cho cái gì. Lần đầu tiên hắn nhìn thấy sánh mắt như vậy xuất hiện tại trên người Lăng Lạc Trần

Lăng Phong âm thầm thở dài một hơi cùng trong lòng mừng thầm trút được gánh nặng. Lăng Lạc Trần là một tay Lăng Phong nuôi lớn lên, hắn xem Lăng Lạc Trần như nhi tử mà đối đãi, cũng vì Lăng Lạc Trần tương lai mà lo lắng, cho nên mặc Lăng Phong một đời vẫn chưa từng trải qua chung thân đại sự nhưng hắn lại rất quan tâm đến việc chung thân đại sự của Lăng Lạc Trần. Chỉ là hắn một cái lão đầu nhi một mình đem Lăng Lạc Trần mang lớn dạy cái gì cũng dạy nhưng cố tình lại không có dạy hắn biết cái gì là nhi nữ tình trường cho nên dẫn đến Lăng Lạc Trần sau này lãnh đạm cự người đến gần Lăng Phong lúc này mới phát hiện tình trạng của đệ tử mình, hối đến cả ruột đều xanh.

Bất quá, cũng đừng mong đợi Lăng Phong có thể dạy Lăng Lạc Trần tình cảm nam nữ gì đó. Thử hỏi một lão đầu suốt ngày trốn trong núi tu luyện, ngay cả đệ tử của hắn gặp hắn một năm số lần chỉ đếm trên đầu ngón tay, ngươi hy vọng hắn có thể truyền đạt cái gì là nhi nữ tình trường sao?

Xin nhờ, nếu là Lăng Phong lão già này biết rõ nó là như thế nào thì hắn cũng không phải cho đến bây giờ còn chưa cưới nương tử. 

Cảm nhận được luồng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm mình Quân Thục Nghi thoáng cau mày. Mặc dù trong ánh mắt cũng không mang theo ác ý hay phi lễ nhưng bị người mình chằm chằm như vậy cũng không là cảm giác dễ chịu gì, tay nhẹ nhàng nhuận mao cho Lăng Tử Sâm trấn an hắn bở vì chuyện vừa rồi mà dẫn đến kinh hách quá độ. Lại cũng không để ý chuyện xung quanh cố gắng, giảm thấp tồn tại cảm.

Bất quá Quân Thục Nghi cũng rất rõ rràng từ biểu hiện của nàng ngày hôm này thì ngày sau nếu vẫn muốn ' cụp đuôi làm người' thì là không thể nào đấy.

Chỉ sợ ngày sau này cuộc sống trong môn phái của nàng cũng sẽ không tĩnh lặng gì. Mặc dù có chút tiếc nuối cuộc sống yên tĩnh, nhưng đối với những gì đã làm ngày hôm nay Quân Thục Nghi lại chưa từng có một tia hối hận, hay đúng hơn là Quân Thục Nghi chưa bao giờ hối hận về những việc mình đã làm, việc đã xảy ra rồi thì hối hận còn có ích lợi gì? Nếu lại cho Quân Thục Nghi một lần nữa lựa chọn thì nàng cũng sẽ làm như vậy.

Nếu là lại hối hận biết vậy chẳng làm thì thà rằng trước khi làm việc hì đó thì nên suy tính đến hậu quả sâu xa, bát nước một khi đổ đi rồi thì chẳng thể lấy lại được, cho nên nói, nếu sợ thì đừng làm, đã làm thì đừng bao giờ hối hận.

Sự việc lần này đối với Quân Thục Nghi mà nói rất có khả năng ảnh hưởng đến con đường nàng đã dự định trước, thậm chí có thể thoát khỏi kiểm soát của nàng đối với nhân sinh của chính mình, nhưng dù là vậy Quân Thục Nghi cũng cảm thấy là rất đáng.

Một đời người, rất ngắn ngủi, có nhiều thứ ta cần phải trân trọng và thậm chí không tiếc trả giá lớn để bảo vệ được nó, nhưng, điều mà ta có thể làm được là bao nhiêu? Cho nên, một khi quyết định làm thì đừng bao giờ chùn bước, hoặc khiến bản thân phải hối hận. Bởi vì thời gian rất quý báu, và không có cơ hội để bắt đầu lại đâu.

Chuyện xử lí xong sau các trưởng lão ở lại cũng không có gì tốt nói cho nên dặn dò xong Nghịch Hồng sư huynh chiếu cố tốt lần này nhóm tân đệ tử liền đã đi rồi. Bất quá trước khi đi bọn họ đều không quên liếc nhìn Mộ Chỉ Ly cùng Quân Thục Nghi một mắt.

Thực sự là thiên ngôn vạn ngữ cũng không thể nào diễn tả hết tâm tình của bọn hắn giờ phút này a. Thực sự thượng thiên chiếu cố đi, cư nhiên khiến cho bọn hắn lần này kiếm được hai cái hảo mầm a, một là truyền thuyết hỗn độn thiên, một là lôi hệ trong vạn có một, đã như vậy ra chiêu còn thực là ngưu bức a. Chỉ càn nghỉ đến tại tương lai Thần Quyết Cung đi ra được tốt như vậy đệ tử thực sự là khiến bọn hắn khi nhủ cũng là cười tỉnh a.

Tốt đi, kì thực đám lão già bọn hắn là không bao giờ ngủ, trừ khi đó là mộng thiên thu.

....

Chuyện xảy ra sau, có rất nhiều đệ tử tại chỗ còn chưa có lấy lại tinh thần. Bất quá Quân Thục Nghi tỏ vẻ chuyện này không quan nàng chuyện, cho nên vẫn là một mực bảo trì trầm mặc, yên lặng an ủi tiểu gia hỏa bị kinh hách trong lòng. Về phần Mộ Chỉ Ly nàng cũng không muốn lại để ý quá nhiều.

Ngày hôm nay chuyện, kỳ thực ngay từ đầu Quân Thục Nghi liền nhận ra được Mộ Chỉ Ly là muốn trước một bước ra oai phủ đầu đấy. Nàng ta muốn là ngay mặt ra thông báo với mọi người rằng tuy nàng ta là một cái tân đệ tử đấy, nhưng là nàng ta cũng không phải dễ chọc, dễ bị khi dễ. Đối với dụng ý này của Mộ Chỉ Ly nàng cũng không lấy làm kỳ quái, dù sao nha, từ hiện đại mọi người đều tranh giành nhau tranh thủ điều kiện tốt hơn, ngươi đấu, ta đấu, loại tình trạng ' ma cũ ăn hiếp ma mới' ngán chân đủ kiểu cũng không là hiếm gặp. Bất quá cũng không thể không nói chuyện này Mộ Chỉ Ly hơi nhiều, tuy rằng trong môn phái việc tranh giành tài nguyên hẳn là tại có đó, bất quá đa số thời gian mọi người đều dành để tu luyện còn không kịp đi, ai quản ngươi chuyện gì a, lâu lâu có chút bát quái liền là đứng xem thôi, cũng không ai rảnh tốn thời gian tìm ngươi phiền toái.

Nga, không đúng. Hẳn là còn trừ vài trường hợp đầu óc bị nước vào.

Nghĩ đến đây Quân Thục Nghi liếc mắt nhìn một chút đi bên cạnh Mộ Chỉ Ly.

Nha, cảm thấy thế nào cũng là hào quan vạn trượng đi. Hẳn là cũng có một số người sẽ bị cái này quan hoàn làm mông đầu óc.

Khụ, cho nên nói, sống được lâu hơn người khác cũng chưa hẳn là rất tốt, nhiều khi ngươi chính là nghĩ nhảm nhiều lắm, bổ não nhiều lắm.

Bất quá tại trên tinh thần nhiều lúc nhàm chán là sẽ tự đùa tự nhạc một chút Quân Thục Nghi cũng không có thực sự đem Mộ Chỉ Ly nghĩ được như vậy.

Mộ Chỉ Ly công đức là từ Mộ gia mấy đời truyền thừa xuống, nói không nhiều là không thể nào, thậm chí cường đến nỗi có thể nháy mắt áp đảo cùng thay đổi vận mệnh của người khác mà nói thì hẳn cũng là công đức cực thịnh, thậm chí có thịnh đến nỗi vượt xa tưởng tượng của nàng, cho nên Mộ Chỉ Ly được thiên đạo chiếu cố hẳn không ít. Bất quá điều làm cho Quân Thục Nghi luôn thắc mắc là, rốt cuộc Mộ Chỉ Ly đến thế giới này thời gian còn chưa đến năm năm đi, như vậy nàng ta vì cái gì thị huyết đến như vậy?

Quân Thục Nghi sống tại thế giới này từ nhở đến lớn, chứng kiến được tàn khốc cũng không ít, từ nhỏ liền biết thế giới lấy cường giả vi tôn khắc đâu giáo huấn nhưng nàng chân chính ra tay giết người cũng không nhiều, nhưng ngược lại, Mộ Chỉ Ly như vậy một nữ hài từ nhỏ nhận đến giáo dục hiện đại giữa người với người bình đẳng với nhau mà bản thân nàng lại là một y sư thì hẳn là khắc sâu việc tôn trọng sinh mệnh của người khác mới đúng, nhưng một cái nữ hài như vậy đến thế giới này chưa đầy năm năm liền là giết người không chớp mắt, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết, thậm chí không thể không thừa nhận Mộ Chỉ Ly đối với những người không thuộc 'người mình' cũng liền là một dạng trên cao nhìn xuống, kiêu ngạo cùng với khinh thường, như vậy chuyển biến có phải hay không là quá nhanh?

Biết rằng là nhập gia tùy tục, con người phải thay đổi mới là sống được, bất quá nếu là một người duy trì lối sống hơn hai mươi năm thì đó chính là thói quen, nó đã ăn vào xương tủy rồi, mà những thứ thói quen cùng với cái gọi là nhận tri đó thì không phải nói muốn đổi là có thể đổi liền.

Vốn ban đầu không biết đến Mộ Chỉ Ly là xuyên không nữ Quân Thục Nghi còn là có chút thưởng thức nàng ta quyết tuyệt cùng kiêu ngạo, nhưng nay biết được sự thực Quân Thục Nghi còn thực là nghiêm trọng hoài nghi.

Mộ Chỉ Ly có phải hay không là sinh nhầm thời đại??

-------------

Này là chương mới.

Khụ, không được nhiều cho lắm, mọi người thông cảm.

Chương sau ta sẽ cố gắng cào chữ.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongnhan