Chương 59: Trước khi thi cuối kì.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lăng Lạc Trần trở về sau liền đi gặp sư phụ của hắn.

Bạch y thong dong, gương mặt tuấn lãng lãnh đạm nhìn qua cự người ngàn dặm thoạt nhìn cũng không có gì đáng chú ý, nhưng chỉ cần là người thân thiết liền nhận ra cảm xúc của Lăng Lạc Trần có biến hóa, hắn cũng không phải như bình thường như vậy lạnh lùng mà trong mắt ẩn ẩn có nét nhu hòa vui vẻ thể hiện rõ Lăng Lạc Trần tâm tình đang rất tốt.

Đó cũng chính là cảm nhận đầu tiên khi Lăng Phong nhìn thấy khi Lăng Lạc Trần bước vào điện.

" Đệ tử đã trở về" Lăng Lạc Trần hơi phục người cung kính.

" Trở về là tốt rồi" Lăng Phong tùy ý phất phất tay áo, lại nhìn một chút nhà mình đồ đệ bộ mặt vui vẻ, hắn nhớ đến giả đoán của các điện chủ lúc sáng trong lòng cũng thử có phỏng đoán cùng có chút vui mừng. Nhưng là lại nhớ đến tính cách của đồ đệ liền có chút cảm thấy không có khả năng liền thở dài lắc đầu tiếc hận.

Hành động này của hắn thu vào Lăng Lạc Trần mắt, hắn nghĩ sư phụ hắn hẳn là có chuyện gì phiền lòng, nhưng nếu là sư phụ không muốn nói hắn cũng không tốt hỏi nhiều, chỉ là nhìn vẻ mặt của sư phụ Lăng Lạc Trần ẩn ẩn có loại cảm giác chuyện là liên quan đến hắn. Nhưng là hắn cũng không có nghĩ nhiều lắm liền nói trọng điểm rồi.

" Sư phụ, đồ nhi có một thỉnh cầu, mong sư phụ đáp ứng".

Thỉnh cầu?

Lăng Phong mắt đầy kinh ngạc, phải biết là Lăng Lạc Trần là hắn một tay nuôi lớn, hắn đem Lăng Lạc Trần xem như chính thân sinh nhi tử mà hết lòng chỉ dạy, nhưng là phải biết từ nhỏ đến lớn đứa nhỏ này cũng chưa từng mở miệng cầu hắn một điều gì, đột nhiên hôm nay liền mở miệng muốn một thỉnh cầu, Lăng Phong bỗng nhiên có cảm giác này là một chuyện rất quan trọng.

Quả nhiên...

" Sư phụ, đồ nhi thỉnh cầu một hôn lễ" Lăng Lạc Trần nghiêm túc nói.

'Ầm'

Tin tức đến quá mức đột nhiên, Lăng Phong tỏ vẻ, hắn không kịp tiếp thu.

Hắn lão mắt trợn to một hồi mới có thể dần dần tiêu hóa hết.

Hôn lễ? Thiên a, đồ đệ hắn cuối cùng cũng là ' hoa đã có chủ' tin này đối với hắn còn to lớn hơn cả việc Thần Quyết Cung giáng thế một nhân tài.

Kẽ bấm một chút bắp đùi mình, đau đớn khiến cho Lăng Phong biết được bản thân không nằm mơ. Hắn lão nhân giờ phút này cũng là xúc động muốn khóc hô rồi nhưng dù sao thân phận hắn cũng là một cung chủ, người đứng đầu Thần Quyết Cung khí thế là vẫn có.
Rất nhanh hắn liền trấn tĩnh lại.

"Hôn lễ? Là cô nương nhà ai?" Đúng vậy a, là cô nương tốt nào đã cứu vớt đồ đệ của hắn, Lăng Phong hắn liền mang kiệu tám người khiêng đến tận cửa đón dâu.

Nói đến này, như nhớ đến điều gì vui vẻ Lăng Lạc Trần lãnh đạm mặt hòa tan không ít, khóe môi cau nhẹ mỉm cười.

" Nàng liền là trong nhóm tân đệ tử vừa tiến vào Thần Quyết Cung tháng trước, tên là Quân Thục Nghi".

" Tân đệ tử từ chiến trường Thiên Huyền?" Nếu là từ chiến trường Thiên Huyền đi ra thì chứng tỏ vị cô nương này năng lực cũng không tệ, Lăng Phong nghĩ.

Hắn cũng không để ý quá nhiều đến bối cảnh thân phận gì, bởi vì với tính cách của đệ tử hắn mà nói Lăng Lạc Trần có được người trong lòng đã là diễm phúc rồi. Bối cảnh gì gì đó không có cũng không sao, chẳng lẽ Thần Quyết Cung bọn hắn một người cũng không nuôi nổi?

Kì thực ban đầu Lăng Phong cũng là vì đồ đệ của mình mà tự hào, cũng mong muốn có được 'con dâu' cùng với đồ đệ của hắn môn đăng hộ đối xứng tầm thiên kiêu chi tử. Nhưng là, theo thời gian trôi qua dần Lăng Phong liền đánh mất ý định, hiện tại hắn chỉ cảm thấy loại người giống như đồ đệ hắn như vậy có thể khiến hắn động lòng cô nương nhà người ta đã là không tệ rồi.

Cho nên Lăng Phong cung chủ cũng không do dự sảng khoái đáp ứng. Đùa sao, bây giờ không đáp ứng thì phải đợi đến bao giờ mới đáp ứng?

Trời mới biết hiện tại trong lòng Lăng Phong có một ngàn đóa hoa đại phóng đi. Hắn thậm chí liền muốn đương thời tập họp đám điện chủ đem chuyện khoe đi ra. Cái cảm giác trong nhà có con gái lớn rốt cuộc có thể gả cho người mà không phải trở thành gái lỡ thì, nỗi lòng của 'mẹ' a, mọi người hiểu.

Bắt quá nếu đã là đệ tử trong Thần Quyết Cung thì hắn cũng nên đi xem một chút. Hắn là không nghi ngờ ánh mắt của Lăng Lạc Trần đấy, nhưng là cũng nên cho hắn nhìn một chút ' con dâu' hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào chứ.

..........

Thời gian từng chút trôi qua, Lăng Lạc Trần âm thầm cho nương tử của hắn chuẩn bị sinh lễ.

Nhưng là đối với một màn này xảy ra Quân Thục Nghi đương sự lại chẳng hay biết gì cả, bởi vì nàng hiện tại đang ở trong không gian cùng Na Tra đối chiến tập luyện.

Tại một dải đất trống trải trong không gian, hai thân ảnh giao triền đối kháng lẫn nhau, không có chiêu thức hoa lệ, cũng không là vũ kỹ tinh xảo, chỉ đơn thuần là vật lộn so chiêu, giao qua mấy thủ cả hai liền tách ra nhau bắn ngược về hai phía.

Na Tra đưa tay lau đi những giọt mồ hôi có lẽ có liền nhoẻn miệng cười

" Hảo, Thục Nghi ngươi lại ngày càng tiến bộ rồi, ta đều sắp đánh không qua ngươi"

Quân Thục Nghi nhàn nhạt liếc mắt hắn cười nói " Đa tạ "

Trong lòng biết rõ hắn là ở nói  chuyện không  có khả năng xảy ra đấy. Nhưng đã hắn có ý khích lệ nàng cũng vui vẻ nhận đi.

Bước chân vào trong nhà gỗ cầm ra một kiện đồ vật liền lắc mình đi ra không gian.

Bên ngoài Lăng Tử Sâm còn đang tu luyện, hai móng vuốt béo mập nhỏ nhắn ôm chặt lấy túi yêu tinh nằm ở trên giường mắt nhắm tu luyện thoạt nhìn càng giống như một chỉ thú ngủ gật trong tay còn ôm túi kẹo sợ người lấy mất hơn, nhưng hắn thật sự là đang tu luyện. Quả thật càng nhìn càng không thể yêu hơn.

Không làm phiền nhi tử tu luyện Quân Thục Nghi liền đi ra ngoài rồi. Nếu đã đến đây rồi thì cũng nên hiểu biết một chút, cũng không thể chỉ biết một mình bản thân, nên biết con người nhưng là sống quần cư. Lại nói từ khi trở về nàng đều ở tu luyện, cũng đến lúc đi ra ngoài thay đổi không khí một chút.

Toàn bộ Lưu Hoàn điện lúc này đây thực yên tĩnh, hầu hết các đệ trong khoảng thời gian này đều dốc lòng tu luyện mong muốn đạt được sự xem trọng của các vị điện chủ để có càng được nhiều tài nguyên tốt hơn. Điều này cũng không có gì là lạ.

Chỉ là, Quân Thục Nghi là một đại mỹ nữ, nhưng đại mỹ nữ này bình thường chỉ rút vào phòng, không ưa ra ngoài, đối với vị này mỹ nữ tân đệ tử vừa vào liền cùng Uyển Vận sư tỷ ' so chiêu' mà còn là thắng áp đảo mọi người nghe thấy đều tò mò nhưng là cho đến tận bây giờ chỉ có ít người có thể tận mắt nhìn đến chân nhân,  cho nên khi bắt gặp được nàng xuất hiện liền không nhịn được ghé mắt nhìn vài lần, tu chân nhân có nhiều trẻ tuổi có nhiều nhất chính là thời gian, đặc biệt là đám đệ tử suốt ngày ngoài tu luyện chỉ có tu luyện như bọn họ thì trong dòng sinh mệnh dài dòng cũng rất nhàm chán cho nên liền thứ ưa thích nhất chính là bát quái.

Đừng nghĩ đệ tử thân phận cao quý liền sẽ là đạo mạo, lạnh lùng cùng người khác bất đồng, kỳ thực bọn hắn cũng là con người thôi, bọn hắn cũng có tri giác, cũng có trong lòng suy nghĩ hiếu kỳ.

Lúc này Quân Thục Nghi cũng không biết nàng đã trở thành một nhân vật không ai không biết trong Thần Quyết Cung. Bất quá Quân Thục Nghi cũng không ngu ngốc, suy nghĩ một chút nàng liền có thể tìm ra manh mối. Đối với đáp án Quân Thục Nghi cũng là có chút bất đắc dĩ. Cho nên bây giờ nàng liền 'vinh dự' như vậy cùng Mộ Chỉ Ly đứng chung nhậm vạn nhân chú mục.

.......

Huyền Băng động.

Lăng Lạc Trần mở mắt thở ra một ngụm trọc khí, tu vi của hắn lại vừa tinh tiến. Đúng vậy là 'lại', từ lúc trở về Thần Quyết Cung cũng không biết có phải do tâm tình ảnh hưởng hay không mà tu vi của hắn lại tinh tiến cực nhanh , hơn một tháng này tu vi của hắn nhảy liền hai cấp bậc, cũng coi như là đền bù tổn thất ba năm qua kia. Bất quá hắn tìm lại được rồi ký ức của mình hắn cũng biết tu vi tinh tiến quá nhanh cũng không là điều gì tốt, may mà trước đó trụ cột của hắn đánh vững chắc, lại nói Lăng Lạc Trần là trời sinh hàn băng chi thể, sinh ra mệnh định liền là thiên kiêu cho tử cho nên dù là có chuyện không hay xảy ra thì cũng không tới phiên hắn xảy ra.

Lấy từ trong túi càn khôn ra một khối ngọc giản truyền tin, này là A Nghi đưa cho hắn, vốn là đồ vật loại này không có ở thế giới này nhưng là Lăng Lạc Trần có một kiếp kia ký ức cho nên sử dụng lên rất dễ dàng.
Truyền thiên lực vào ngọc giản đợi một lát liền nghe được bên kia có hồi đáp.

" Lăng sư huynh" giọng nói trong trẻo mang theo một tia trêu chọc. Nghe thế Lăng Lạc Trần khẽ cười, ôn nhu nói:

" Ân, vậy nương tử của Lăng sư huynh đi dạo sao?"

Nghe giọng điệu còn thực vui vẻ, nhưng là Quân Thục Nghi lại không phục trả lời "  Lăng sư huynh, ta rất bận a" nghĩ nghĩ lại bổ sung thêm " Lại nói, ta cũng không muốn trở thành công địch của toàn sư tỷ muội". Giọng điệu còn đậm mùi giấm chua. Nàng là biết hắn không có gì đấy, nhưng là lại cố tình ở trêu hắn.

" Nương tử đây là đang ghen sao?" Lăng Lạc Trần cũng biết là nàng ở đùa, vui vẻ đáp lại.

"Hừ!"

" Ha ha..."

"....."

Đi cái cao lãnh!

Đi cái lãnh đạm!

Bọn họ ở chung hình thức luôn chính là như vậy.

Đối với người ngoài làm sao chính chắn, làm sao nghiêm túc nhưng khi ở bên cạnh nhau lại là như những thiếu niên thiếu nữ mới lớn như vậy. Đây là bộ mặt mà chỉ khi ở trước mặt đối phương mới có.

Kỳ thực cái này cũng có thể xem là giữa vợ chồng tình thú đi.

Nhưng là cuối cùng Lăng Lạc Trần cũng  không có gặp được nương tử của hắn, bởi vì cuộc thi khảo hạch còn ngày mai liền muốn bắt đầu rồi. Hắn cũng không thể làm phiền nàng chuẩn bị.

Từ ngày hôm đó cùng sư phụ giải bày trở về sau Lăng Lạc Trần cũng không có đem chuyện nói với Quân Thục Nghi dù sao thì tính cách của nàng như thế nào hắn biết rất rõ, A nghi của hắn ghét nhất chính là phiền toái, mặc dù hắn đã cùng sư phụ thỉnh cầu một hôn lễ cùng nàng nhưng cũng không phải hiện tại liền sẽ tổ chức. Quân Thục Nghi là người mới, vừa tiến vào Thần Quyết Cung chưa lâu liền muốn đệ tử của cung chủ Lăng Lạc Trần kết hôn cho dù là bọn hắn trong sạch nhưng cũng không thể kém người khác nghị luận, với Lăng Lạc Trần thì sẽ không có người nói, cho nên Quân Thục Nghi sẽ là người đứng mũi chịu sào bàn tán nàng trong lòng có không trong sạch ý đồ. Lăng Lạc Trần cũng là sẽ đau lòng.

Dành cho hắn nương tử thì phải là tốt nhất.

Cho nên, hắn cùng Lăng Phong đề cập tạm thời cũng không có đem chuyện nói đi ra, tránh cho Quân Thục Nghi phiền phức, lại nói, hắn cùng với A Nghi tình cảm là thâm căn nhưng là nếu chuyện này đột ngột chưa chắc A Nghi sẽ đồng ý gả cho hắn, nên biết Quân Thục Nghi là một cái có bắt buộc chứng, nàng khi chưa đạt được mục tiêu thì sẽ không màng đến những chuyện khác. Cho nên hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đợi thêm một thời gian nữa là tốt rồi.

-----------

Tuần sau thi rồi, trước đó tranh thủ up một chương mới cho m.n nhân tiện luyện tập khả năng ngữ văn ....... n(•…•)n

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongnhan