Phần 152 !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Khi đó, em ra đi như vậy, anh nhỏ giọng cầu xin em, em vẫn lựa chọn giải pháp ra đi… Anh hận cô ấy, hận cô ấy lừa gạt em, tổn thương em, cho nên anh cũng muốn cô ấy nếm thử mùi vị bị lừa gạt là như thế nào, mùi vị đau khổ khi bị tổn thương là như thế nào…” Diệp Chính Thần lắc đầu: “Bây giờ, nghĩ lại, lúc ấy thật sự anh cư xử có phần quá đáng…” 
“Đừng suy nghĩ nữa, ăn chút gì đi.” Anh gắp vài miếng thịt để vào chiếc đĩa trước mặt cô: “Anh không muốn nói cho em biết, vì sợ em nghĩ ngợi lung tung.” 
Thịt dê nhập khẩu, mùi vị tanh nồng rất đậm, cô chỉ ăn hai miếng, bỗng nhiên cảm thấy dạ dày như bị sốc ngược, nôn khan một trận, rồi vội vàng che miệng chạy vào toilet… 
Anh vỗ nhẹ lưng cô: “Có phải để bụng rỗng uống bia, nên kích động đến dạ dày không?” 
Bỗng nhiên Bạc Băng nhớ đến việc gì đó, cô cẩn thận tính chu kỳ sinh lý, đã muộn mười ngày… 
Một sự kinh ngạc vui mừng nảy sinh trong lòng cô: “Chu kỳ sinh lý của em đã muộn mười ngày…” 
Anh ngây người: “Ý em là…” 
Cô nghĩ anh sẽ mừng rỡ như điên mà nói: Anh sắp được làm bố ư?! 
Kết quả, anh lại nói là: “Vậy là mười tháng tới anh sẽ không được chạm vào người em…” 
Action 9 
Trải qua năm giờ đau đớn, cuống rốn đã được cắt, đứa bé được mang trong người cô suốt mười tháng, cuối cùng cũng đã chịu tách rời cơ thể người mẹ. 
Bạc Băng khó khăn chống thân thể ngồi dậy, nhìn y tá lau thân thể cho bé con. 
Ngoài phòng sinh, không chỉ có Tham mưu trưởng Diệp đang vô cùng lo lắng, mà ngay cả Tư lệnh Diệp cũng khẩn trương đến mức trán ông đầy mồ hôi. 
Bác sĩ bước ra, Tham mưu trưởng Diệp vội ngăn bác sĩ lại: “Vợ tôi thế nào rồi?” 
“Chúc mừng, chúc mừng anh, mẹ tròn con vuông.” 
“Thật không?” Anh vội vã chạy vào phòng sinh, ngắm nhìn bé con mà anh đã chờ mong suốt mười tháng, sau đó anh ngồi trước giường bệnh: “Em cảm thấy thế nào? Có đau không em?” 
Cô lắc đầu, yếu ớt mỉm cười: “Vẫn ổn, em muốn nhìn con của chúng ta một lát.” 
Anh bế bé con đến trước mặt cô, Bạc Băng nhìn bé con có gương mặt giống hệt Diệp Chính Thần, lại nhìn ngón tay nhỏ nhắn nắm lấy ngón tay cô, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống… 
Đây là bé con của cô và anh, là huyết mạch của cô và anh, cũng chính là minh chứng tình yêu của hai người! 
.
.
Kết hôn cũng kết hôn rồi, đi hưởng tuần trăng mật ở Nhật Bản cũng đi rồi, có em bé cũng có rồi, cuộc sống hôn nhân hạnh phúc của gia đình coi như cũng đã tạm ổn. Bây giờ, thể theo yêu cầu của mọi người, sẽ giải đáp một số vấn đề mà mọi người luôn muốn biết. 
Người chủ trì kiêm phỏng vấn: Tâm Tâm 
Đối tượng phỏng vấn: Tiểu Diệp, Nha đầu 
1. Xin hỏi tên hai người 
Tiểu Diệp: Diệp Chính Thần 
Nha đầu: Bạc … 
Tiểu Diệp: Cô ấy là Diệp phu nhân 
Tâm Tâm: Tiểu Diệp, tất cả mọi người đều biết nha đầu là của con, thật sự là tất cả đều biết. 
Tiểu Diệp: Mẹ xác định ai cũng biết thật chứ? Ấn Chung Thiêm cũng biết sao?! 
Nha đầu: Anh ấy đã đến tham dự hôn lễ, cũng đã tặng tiền mừng rồi. 
Tiểu Diệp: Vậy thì tại sao hắn ta còn quấn quít lấy em? 
Nha đầu: Anh ấy quấn quít lấy em lúc nào? 
Tâm Tâm: Dừng, thay câu hỏi khác … 
2. Hai người bao nhiêu tuổi? 
Tiểu Diệp: Mẹ có thể đừng hỏi những vấn đề chán ngắn như vậy được không? 
Tâm Tâm [nhìn lướt qua những câu hỏi, cố sức gật đầu]: Có thể, câu hỏi tiếp theo, giới tính của hai con là gì? 
Tiểu Diệp [không nói gì]: Mẹ lấy câu hỏi này ở đâu vậy? 
Tâm Tâm: A, hình như là một người Nhật Bản hỏi đấy. 
Nha đầu: Người Nhật Bản? Câu hỏi này… không giống như tác phong của họ nha. 
Tâm Tâm: Ừm, 50 câu đầu tiên thì không giống, nhưng năm mươi câu cuối thì thật sự là “không thích hợp với trẻ nhỏ.” 
Tiểu Diệp: A, vậy mẹ cho qua năm mươi câu đầu tiên này đi. 
Tâm Tâm [vẻ mặt cam chịu, lật sang trang khác]: … Ta sẽ cố gắng tìm câu hỏi có tính chất mấu chốt. A, câu này thú vị đây! 
3. Ấn tượng đầu tiên trong mắt hai con, đối phương là mẫu người như thế nào? 
Nha đầu: là dạng công tử đào hoa điển hình, đồ háo sắc. 
Tâm Tâm [lắc đầu, thở dài]: Con gái, đó là thành kiến của người đời đối với Tiểu Diệp, phóng đãng không kiềm chế được chỉ là cái vẻ bề ngoài. Thật ra Tiểu Diệp là một người đàn ông tốt rất khó gặp được, có trách nhiệm, có bản lĩnh, trọng tình cảm. 
Tiểu Diệp: Đối với cô ấy, ấn tượng đầu tiên của tôi là… [nhớ lại một lúc lâu], à, vóc dáng rất đẹp, chân rất dài. 
Tâm Tâm [đổ mồ hôi]: … Bỏ câu nói vừa rồi của mẹ đi. 
Phụ nữ á, phải tin vào trực giác của mình, đừng bao giờ nghe lời người khác nói. 
.
.
4. Hai con thích nhất đối phương ở điểm nào? 
Tiểu Diệp: Thích nhất là… khi cô ấy cởi quần áo. 
Nha đầu: … 
Khỏi nói, khẳng định là đáp án như nhau 
[Bạn nào không rõ có thể tham khảo đoạn đối thoại ở chương đầu: 
--- Em cởi bỏ quần áo vẫn mê người như vậy 
--- Anh cởi bỏ quần áo vẫn cầm thú như xưa!] 
5. Nếu như lấy động vật để ví von, hai con sẽ nghĩ đối phương là con vật nào? 
Nha đầu: Sói. 
Tâm Tâm: Ta hiểu, háo sắc. 
Tiểu Diệp: Chừng nào mẹ mới hỏi câu thứ 51? 
Tâm Tâm: được rồi, câu 51 có nội dung là: Hai đứa có giấu nhau chuyện gì không? 
Nha đầu: Chăm chú nhìn người đàn ông trước mặt, chờ anh ta trả lời. 
Tiểu Diệp: Câu hỏi số 5 hỏi gì thế mẹ? 
Tâm Tâm: Nếu như lấy động vật để ví von, hai con sẽ nghĩ đối phương là con vật nào? 
Tiểu Diệp: Mèo, có đôi lúc rất đáng yêu, có đôi lúc rất quyến rũ. Có đôi lúc lại cào người ta ngưa ngứa, có đôi lúc lại cào người ta đến máu chảy đầm đìa… 
Đáng đời, ai cho con trêu chọc con nhà người ta! 
6. Khoảnh khắc hai con cảm thấy hạnh phúc nhất khi ở bên cạnh nhau là lúc nào? 
Nha đầu: Làm gì cùng nhau cũng hạnh phúc. 
Tiểu Diệp: Hôm đó đã khuya, tôi đã gần như kiệt sức, không thể cứu được sinh mệnh của một bệnh nhân, tôi rất mệt, rất đói bụng, cô ấy đã nấu cho tôi một bát mỳ, suốt đời tôi cũng không quên được mùi vị của bát mỳ đó… 
7. Hai con nghĩ tình yêu dành cho đối phương có tồn tại mãi mãi hay không? 
Nha đầu: Yêu không phải là tồn tại, mà là nỗ lực. 
Tiểu Diệp: Yêu không phải là duy trì mà là hành động… 
Tâm Tâm: Không hổ danh là con của ta, đến quan niệm tình yêu, hai đứa cũng giống nhau! 
8. Nếu tình nghi đối phương thay đổi, hai con sẽ làm thế nào? 
Tiểu Diệp: Tôi sẽ nhắc nhở cô ấy, quân hôn được pháp luật bảo vệ, chỉ cần tôi không đồng ý ly hôn, cô ấy có chết cũng là Diệp phu nhân. 
Nha đầu: Tôi sẽ điều tra rõ ràng, tuyệt đối sẽ không tùy tiện mà hoài nghi tình yêu anh ấy dành cho tôi. Cho dù là tận mắt thấy anh ấy nằm trên giường cùng người phụ nữ khác, tôi cũng sẽ cho anh ấy cơ hội giải thích. 
Tiểu Diệp: Nha đầu… [Bắt đầu màn hôn thắm thiết, nóng bỏng…] 
Tâm Tâm: Đoạn này phải được cắt ghép mới được, nếu không sẽ bị phạt thẻ vàng mất. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro