Phần 55 !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*** 
Đầu mùa hạ, hoa ngọc lan nở đầy các nhánh cây, toàn bộ được bao trùm bởi một màu trắng. 
Bạc Băng đang đứng trong cửa hàng tiện lợi một mặt xem đồng hồ, một mặt cô nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chờ Diệp Chính Thần đến đón cô. Tiếng mở cửa vang lên, một vị khách vô cùng xinh đẹp bước vào. Bỗng nhiên, Bạc Băng cảm thấy trước mắt sáng ngời, ngay cả câu nói chuyên nghiệp ‘Xin chào quý khách’ cô cũng quên nói, ánh mắt hoàn toàn không tự chủ được mà cứ mãi nhìn theo cô gái có gương mặt trong sáng thuần khiết hơn ánh trăng. 
Cô gái này không chỉ có một vẻ đẹp hơn người, mà còn có dáng người cao gầy, hoạt bát, tư chất lại mang vẻ thanh thuần, thoát tục. 
Sự thanh cao bẩm sinh này, e rằng ngay cả Tần Tuyết khi gặp cũng phải khen ngợi mà thôi. 
Phong cách tao nhã như thế, cho dù không mặc váy áo Chanel đắt tiền, thì cũng có thể nhìn ra được xuất thân cao quý của cô ấy. 
Bạc Băng đang đoán vì sao một cô gái xinh đẹp hoàn hảo như vậy lại đến một cửa hàng tiện lợi nhỏ như ở đây, cô ấy chọn một ít thức ăn, mấy thứ vật dụng hằng ngày, lại lấy một vài lon bia Asahi hương vị cà phê, đi đến quầy tính tiền. 
Bạc Băng lập tức khom người, cung kính nói: “Xin chào quý khách. Rất vui được phục vụ quý khách.” 
Cô gái mỉm cười gật đầu, cô ấy không dùng sự lễ phép của phụ nữ Nhật Bản. Ở Nhật Bản, dù là người có thân phận cao quý đến đâu cũng không bao giờ quên mất lễ tiết. 
Bạc Băng đang cảm thấy khó hiểu, thì cô gái lại chỉ vào bảng tên trước ngực cô. 
“Bạc?” Cô ấy phát âm tiếng Nhật không chuẩn hỏi Bạc Băng: “Cô họ Bạc?” 
“Vâng.” Bạc Băng dùng tiếng Nhật đáp: “Tôi là người Trung Quốc.” 
Khóe môi cô gái cong lên, nụ cười ấm áp như gió xuân hiện lên trên gương mặt. 
“Tôi cũng vậy!” Giọng nói của cô gái so với sự tưởng tượng của Bạc Băng có phần hoàn hảo hơn, giọng nói chậm rãi bằng tiếng phổ thông rất chuẩn. 
Bởi vì đã đoán được trước đó, nên Bạc Băng cũng không ngạc nhiên, dùng động tác thông thạo thanh toán tiền cho cô gái. 
“Đây là cô làm sao?” Cô gái chỉ vào tủ thủy tinh đang trưng bày món gà nướng. 
“Vâng. Tôi vừa mới làm xong.” Bạc Băng hỏi: “Cô muốn lấy một phần không?” 
Cô gái suy nghĩ một chút: “Hai phần đi.” 
“Được ạ.” Bạc Băng lấy từ tủ ra hai phần mới nhất, đặt vào một chiếc túi to: “Cám ơn, sáu ngàn một trăm Yên.” 
Cô gái mở chiếc túi xách Hermes, tìm kiếm một lát, khá chăm chú, sau đó vẻ mặt như có lỗi nhìn cô: “Thật sự xin lỗi, tôi quên mang theo ví tiền.” 
“Không sao!” Bạc Băng vẫn đưa túi đồ dùng cho cô gái: “Lần sau trả tiền cho tôi cũng được.” 
“Nhưng mà…” 
Bạc Băng nhìn cô gái gật đầu mỉm cười: “Đừng để bạn trai cô chờ lâu.” 
Cô gái khẽ giật mình, lập tức buông ánh mắt xuống, nở nụ cười: “Cám ơn! Lát nữa tôi sẽ mang tiền đến trả cho cô.” 
“Không cần vội vậy đâu.” Bằng trực giác của phụ nữ, Bạc Băng nghĩ rằng cô ấy sẽ trở lại. 
Cô ấy đi rồi, mùi hương của cô ấy vẫn thoang thoảng không phai, Bạc Băng thích nhất mùi nước hoa J'adore này. 
Một giờ sau, quả nhiên cô gái ấy trở lại. 
Cô mở ví tiền hiệu Gucci, cô rút ra một tờ trong một xấp dày những đồng mang tiền trị giá lớn. 
“Không cần thối lại.” 
Ngữ khí của cô gái và Diệp Chính Thần giống nhau như đúc, giống như sợ mấy đồng tiền lẻ Nhật Bản sẽ làm rách ví tiền hàng hiệu của họ. 
Bạc Băng biết không cần thay người khác thương xót, cô trực tiếp cầm tiền lẻ trong tay bỏ vào thùng tiền lẻ bên cạnh. 
Đây là nội quy của cửa tiệm, nhân viên không được nhận tiền boa, nếu khách hàng không nhận tiền thối thì phải bỏ phần tiền đó vào thùng tiền lẻ, để ông chủ xử lý. 
Cô ấy thản nhiên liếc nhìn Bạc Băng một cái, nở nụ cười nhợt nhạt. 
Bạc Băng khom người cúi chào: “Hẹn gặp lại quý khách.” 
… 
Bạc Băng cứ nghĩ cô gái đó sẽ không đến nữa. 
Nhưng không nghĩ rằng, hầu như vào ngày thứ hai mỗi tuần cô gái đều đến. Có khi mua thức ăn, vật dụng hằng ngày, có khi cô gái mua một vài món đồ dùng cho đàn ông. Cô gái chọn đồ dùng một cách tùy ý, duy nhất chỉ khi chọn đồ dùng cho đàn ông là cô lại rất tỉ mĩ, ngay cả quần lót cô cũng cẩn thận nghiên cứu tờ hướng dẫn sử dụng, có khi còn nhờ Bạc Băng tư vấn, hỏi ý kiến của cô. 
Không bao lâu sau cô ấy và Bạc Băng trở nên quen thuộc. Thông qua sự quan sát thường ngày và những câu bắt chuyện đơn giản, Bạc Băng biết cô ấy tên Dụ Nhân, vừa đến Nhật Bản hơn một tháng, thuê một căn nhà nhỏ gần đây sống cùng với một người đàn ông. 
Người đàn ông đó rất bận rộn, mỗi tháng chỉ có thể trích ra một hai ngày để đưa cô ấy đi dạo và đến trung tâm mua sắm. Dụ Nhân lại không rành đường ở Nhật Bản, cho nên khi mua được đồ dùng cần thiết ở cửa hàng tiện lợi này, cô ấy không cần phải đi nơi khác. 
Có một lần, Dụ Nhân trịnh trọng mời cô: “Bạc Băng, khi nào cô rảnh tới nhà của tôi chơi một chút đi.” 
“Tôi?” Bạc Băng cảm thấy cô và Dụ Nhân vẫn chưa thân quen cho lắm. 
“Ừ, cô là người bạn duy nhất của tôi ở Nhật Bản.” 
Bạc Băng có chút e dè với sự thân thiện của Dụ Nhân giành cho cô, vừa muốn trả lời, cửa hàng tiện lợi vang lên tiếng mở cửa. 
Bạc Băng ngẩng đầu lên, Diệp Chính Thần đang bước vào. 
*** 
Ngày mùa hạ sau mười hai giờ, ánh nắng mặt trời vô cùng gay gắt. 
Diệp Chính Thần đẩy cửa ra, một vài tia nắng mặt trời theo cửa ùa vào trong phòng, bóng mát hạ xuống mặt anh, vẻ mặt có chút thảng thốt. 
Ánh mắt anh dừng lại trên mặt Dụ Nhân, sắc mặt khó nén được sự kinh ngạc. 
Bạc Băng nghĩ anh bị vẻ đẹp trước mắt làm kinh động, sớm đã quên sự tồn tại của cô, không ngờ là chỉ một giây sau, anh liền chuyển ánh mắt sang gương mặt cô, trực tiếp nhìn cô. 
“Anh đến rồi à?” Bạc Băng không kiềm được sự hạnh phúc trên gương mặt mình, cô mỉm cười nói: “Đợi em một lát, Lý Khải có chút việc, tối nay đến muộn một chút.” 
“Không sao.” Anh bước đến chỗ cô, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, mỉm cười: “Anh không vội.” 
Dụ Nhân nhìn thoáng qua Diệp Chính Thần, đúng lúc anh cũng nhìn về phía cô ấy, ánh mắt hai người giao nhau trong không trung, nhưng rất nhanh sau đó lại chuyển về hướng khác. 
Xuất phát từ một ít hiểu biết về mối nguy hiểm của phụ nữ, Bạc Băng đặc biệt chú ý đến biểu hiện của anh và Dụ Nhân, rất nhạt, rất lạnh, hoàn toàn không có một chút nhiệt khí. 
“Bạn trai cô à?” Dụ Nhân cười hỏi, chân mày dãn ra: “Rất tuấn tú nha!” 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro