Re#1. |dụng hậu| daddy {#Bon}

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tựa truyện: |dụng hậu| daddy

Tác giả: Ngân Y

Thể loại: Fanfiction, Boy's Love

Tình trạng: Hoàn

Số chương: một phần lề mở đầu và chín chương.

Reviewer: Bon

Một trích đoạn trong truyện:

"Trời Hà Nội mấy ngày nay chuyển rét. Chưa đến nỗi lạnh căm như mấy mùa trước, nhưng những cơn mưa dai dẳng ướt át vẫn khiến hắn có cảm giác khó chịu và mệt mỏi.

Hắn muốn đi du lịch. Đến một nơi nào đó ngập tràn ánh nắng mặt trời, cỏ xanh mượt mà dưới chân, mây trắng như những cây kẹo bông gòn ngọt ngào và mềm mại tan chảy trên nền trời."

"ồ, vâng, và đừng hôn lên ngực trái em.

không không, cứ làm đi nếu ngài muốn.

nhưng ngài sẽ không nhận được tình yêu từ em đâu."

Tóm tắt nội dung.

Truyện kể về tình cảm giữa ba người, Hậu, Dụng và Matthew. Hậu, ghét những lời hứa và tìm kiếm cảm giác được yêu thương chân thật, một kẻ khinh ái tình nhưng lại bị ái tình trói buộc; Dụng, con người chiếm hữu điên cuồng đến mờ mịt lý trí; Matthew, đứa trẻ không nên có trên đời, trót phải lòng nhưng không chọn cách yêu, bởi vì gã biết yêu rồi người tổn thương, người thua sẽ là mình...

"Dù thế đi nữa. Daddy vẫn giữ em bên mình"

"Tối nay anh sẽ không về"

"Anh có người mới à?"

"Phải"
"Em đã có thể rời đi chưa?"
"Anh đã bảo, dù có thế đi nữa, daddy vẫn sẽ giữ em bên mình."

... đâu gì có thể cản bước người, ngoài chữ tâm?

"Anh sẽ không đến cho tới tuần sau"

một chiếc áo dù cũ đến mấy, vẫn có thể miễn cưỡng dùng làm rẻ lau.

từ: bùi tiến dũng

mày đang ở đâu vậy dụng? về biệt thự ngay đi! có chuyện lớn rồi!

em sẽ chết, giữa những cánh [...] thế nên, em chẳng sợ chết.

em luôn muốn hóa thành một cánh hoa [...] đậu lên mái tóc của em [...] hoa hôn lên đôi mắt em nhắm nghiền...

em chờ hắn đến.

... hắn đã hứa sẽ không khóc trước mặt em. và, khi em chết, hắn nhận ra mình chẳng đủ tư cách để khóc thương em.
gã chôn chân nơi đó ... thấy tim mình như ngừng đập ... bờ vai rung rẩy kịch liệt, không nín nhịn được kìm nước mắt vào trong, vùng bỏ chạy.

"tình yêu là một trò chơi, và chúng ta là kẻ thua cuộc."

Bình luận, nhận xét:

Ngân Y có một giọng văn đầy ma mị và sức hút. Nó giống như độc dược, bùa mê khiến độc giả không thể rời mắt khỏi tác phẩm, không thể ngừng thích thú trước những phân cảnh truyện u ám, tối tăm, kỳ bí. Bên cạnh giọng văn "chất ngất", một điểm cộng nữa cho truyện là tính cách nhân vật khá ổn, và nó đã thành công trở thành bùa mê thứ hai.

Tuy nhiên, nếu các độc giả vượt qua được hai "ải mê dược" phía trên của "phù thủy" Ngân Y rồi thì sẽ phát hiện ra truyện còn nhiều thiếu sót.

Khi đọc lướt qua một lượt, bạn đọc có thể thấy truyện khá hay bởi câu văn của tác giả rất có hình ảnh. Đấy chỉ là đọc lướt thôi, chứ khi đọc kĩ lại thì điểm yếu lộ ra ngay! Tác giả đã quá mức tập trung vào miêu tả ngoại cảnh, quá mức tập trung đến nỗi nội tâm nhân vật chẳng được triển khai cụ thể, rõ nét, đúng hơn là chẳng được triển khai gì mấy. Đọc truyện mà toàn thấy hình ảnh chứ chẳng thấy nội tâm, nội dung ở đâu. Hãy thử tưởng tượng, ngoại cảnh, ngoại hình nhân vật là phần vỏ cây, và nội dung, nội tâm nhân vật là phần ruột cây! Ôi thôi xong! Dù vỏ cây có được chăm chút tỉ mỉ và trang trí lộng lẫy đến thế nào thì cũng chỉ là vỏ cây, không có giá trị sử dụng, bởi vì ruột cây đây còn. Nó chỉ là một cái cây mục ruỗng mà thôi. Vỏ không được cung cấp nước và chất khoáng thì sẽ trở nên già cỗi, héo mòn, xơ xác. Đừng để tác phẩm của mình trở thành một cái cây mục ruỗng.

Ngân Y thực sự quá chú trọng vai trò của câu văn có tính gợi hình, gợi tả, có lẽ là bởi tác giả viết khá tốt miêu tả, mà quên luôn cả nội dung. Cả một truyện có 9 chương, mỗi chương, chương ngắn cũng phải mấy ngàn từ, chương dài mất gần chục phút để đọc xong, thế mà chỉ xoay quanh đúng mấy sự việc: Dụng Hậu yêu nhau, ân ái nhau, Dụng gặp Matthew, si mê Matthew và quên đi Hậu, Hậu bệnh rồi chết, Dụng từ chỗ Matthew đi về biệt thự khóc thương, Matthew phận nam phụ đứng ngoài đau khổ quá chạy đi. Thế là hết truyện. Thế là hết truyện rồi đấy. Ngân Y viết cốt truyện này hết chín chương và thực ra nó có thể được gói gọn trong hơn bốn chục từ. Thực sự phải nói là cốt truyện ngắn đến thảm hại, mặc dù truyện rất có hình ảnh. Đều này làm người đọc liên tưởng đến việc mình đang xem bộ phim Hàn Quốc chủ đề gia đấu trăm tập vậy, nhưng thực ra nó chỉ vẻn vẹn là ông nọ thù bà kia, ông kia thù bà nọ, hai người đấu đá nhau, kết cục là nhân vật chính thắng, hạnh phúc về sau. Hết phim. Cốt truyện của Ngân Y đơn giản đến thảm hại như vậy, dù có giọng văn cứu vớt nhưng nó vẫn chẳng bật, chẳng sáng lên được. Đừng quá ỷ lại vào giọng văn và tài miêu tả!

Cốt truyện chẳng những "ngắn cũn cỡn", chẳng có nội dung, sự việc gì mấy mà khi đọc thử thêm một hai lần đã khiến độc giả thấy đều đều như thời gian trôi mỗi ngày trên Trái Đất đều có 24 tiếng, mỗi tiếng có 60 phút, mỗi phút có 60 giây. Đáng buồn hơn, cái kết SE của truyện mà đọc chẳng thấy SE gì cả, không đau lòng, chẳng tốn một giọt nước mắt (phải nói thêm một điều rằng review-er là một người sống rất tình cảm). Một người sống tình cảm lại chẳng thấy đau lòng trước một cái kết SE. Kết không tồi đến mức vậy chứ? Nó không tồi, nhưng nó chưa tới. Kết chưa "chín" giống như một trái hồng xiêm còn xanh, chát xít. Độc giả không chỉ phải ăn những trái hồng xiêm chát đến chảy nước mắt, không há được miệng vì quá nhiều nhựa mà còn phải nuốt một lúc cả chục trái, thật còn hơn cả khủng bố tinh thần. Ngân Y hãy rèn luyên tính kiên nhẫn, chăm sóc "hồng xiêm" nhiều hơn để "hồng xiêm" chín đã, không thì sẽ phải khóc vì vị chát không trôi xuống nổi của nó đấy.

Kết quả của một cốt truyện ngắn và một cái kết chưa chín là đây. Độc giả đọc xong sẽ chẳng có ấn tượng gì đặc biệt về nội dung truyện cả, sau một thời gian không "nếm" lại thì chắc chắn sẽ quên. Dù Ngân Y có thể thành công nếu xét trên một phương diện nào đó, nhưng thế giới này có rất nhiều nhà văn, mỗi nhà văn sáng tác ra cả trăm cuốn truyện, số sách truyện trên thế giới có thể dùng từ "vô vàn" để miêu tả. Truyện dù giọng văn hay, nhiều hình ảnh nhưng cốt lại ngắn, kết còn xanh, điểm nhấn chẳng thấy sẽ chẳng đủ sức để neo chiếc thuyền chở độc giả lại bến bờ của mình, và thế là họ sẽ phiêu dạt đi xa, và có nguy cơ chẳng tới bến bờ của "daddy" một lần nào nữa. Vạn sự tùy duyên, duyên mỏng nên chấp nhận sự thật. Chẳng ai muốn độc giả rời xa mình, quên lãng mình phải không? "Daddy" đang rơi vào tình trạng như thế đấy. Độc giả không chung tình với thể loại này, với Ngân Y sẽ bỏ quên "cha yêu" giống như vô vàn truyện giải trí khác.

Tâm tư của nhân vật cũng như cốt truyện đang bị lu mờ bởi ngoại cảnh, và đây là một tình trạng báo động. Một tác phẩm thành công không thể chỉ có ngoại cảnh. Mặt khác, tác giả viết suy nghĩ nội tâm nhân vật mà như đang để nhân vật đó kể về chuyện của người khác vậy. Đọc thực sự chẳng có tý cảm giác, cảm xúc nào cả. Hãy thay đổi ngôi thứ sử dụng trong những câu bộc lộ suy nghĩ một cách trực tiếp để tạo cảm giác gần gũi hơn, giống "người" hơn.

Bên cạnh đó, ngôn từ trong truyện cũng chưa ổn. Nó chưa ổn không phải do vốn từ mà là do hiểu chưa sâu về nghĩa của từ. Rất nhiều chỗ trong bài còn bất hợp lý, một số tình từ sử dụng cũng chưa đúng bối cảnh cũng như ý nghĩa. Một nhân vật chẳng thể tự mình "cút" ra khỏi một nơi nào đó, trừ khi bị người khác tống ra khỏi cửa. Vài thứ gì đó chẳng thể làm nên một hàng dài, trừ khi nó là một thứ gì khổng lồ như cá voi hay khủng long. Đó là hai trong số những lỗi diễn đạt hết sức vô lý trong truyện. 

Ngữ pháp trong "daddy" cũng cần phải xem xét lại nhiều: lời văn quá dài dòng, đôi khi vài câu có thể ghép lại thành một câu với ý nghĩa tương đương.  Một số chỗ, các câu và các đoạn chưa được kết nối chặt chẽ, còn rời rạc. Tình cảnh y như một chiếc bè bị bung ra do dây buộc chưa chắc, và ván gỗ từng ghép làm bè nay từng mảnh trôi nổi trên mặt nước. Ngân Y cột lại chiếc bè của mình cho chắc chắn hơn đi!

Về lỗi chính tả, tác giả cần xem xét lại những dấu câu mình đã sử dụng xem đúng với mục đích diễn đạt của câu hay chưa. Lỗi chính tả trong truyện tuy không gây khó chịu cho người đọc nhưng khi viết đúng dấu câu thì đó là biểu hiện cho sự tôn trọng tiếng Việt - ngôn ngữ mẹ đẻ. Một khi tôn trọng ngôn ngữ mẹ để thì nhà văn mới có thể tạo ra tác phẩm hay.

Đọc xong "Daddy" thì ta có thể thấy, Ngân Y bị ảnh hưởng nặng bởi văn học Trung Quốc. Cô chưa có sự sáng tạo, chưa có nét riêng, dấu ấn của bản thân nhiều trong câu văn, đặc biệt là câu văn miêu tả. Cô là một nhà văn, chứ không phải một chiếc máy copy. Có tinh thần học tập là tốt, nhưng phải biết biến cái đã học thành cái của mình, tiếp thu có sáng tạo những tinh hoa trong văn học nhân loại để làm giàu vốn từ, vốn hiểu biết của mình.

Có lẽ chính từ việc chịu ảnh hưởng quá nhiều từ văn học Trung Quốc nên tuy những đoạn miêu tả cảnh bình thường nói chung thì khá ổn, nhưng đến khi miêu tả người thì, nó dở đến thảm hại. (Tuy phải công nhận rằng cậu có ý tưởng hay, vẫn còn tương lai đấy.) Đọc đoạn miêu tả mà tưởng đang nói về việc lắp ráp rô bốt. Đừng cố gắng sử dụng quá nhiều tính từ "mĩ miều", tưởng chừng hay mà thực ra lại trở nên quá lố. Lời khuyên dành cho Ngân Y ở đây là hãy thử khách quan nhìn nhận những điều đã viết xem nó đã có phần thực tế nào trong đó chưa. Điều này rất quan trọng vì truyện đang được xây dựng dựa trên những người hiện thực, có thật và như thế, phần miêu tả của cậu sẽ hay hơn, súc tích hơn.

"Daddy" là một tác phẩm có tiềm năng lớn. Tuy còn nhiều thiếu sót nhưng với giọng văn hút hồn không chê vào đâu được, đây vẫn là một tác phẩm đáng đọc, đặc biệt là đối với những độc giả yêu thích sự lãng mạn ma mị đầy mới mẻ.


∞ ∞ ∞ 

Lời reviewer:

Như đã nói ở phần giới thiệu, tớ sẽ khá chú trọng tới ngôn từ cũng như chính tả trong tác phẩm. Ngoài ra, tớ cũng đã nói sâu vào cốt truyện, nhân vật... như cậu mong muốn. Tuy cậu không bảo đưa ra những lời khuyên nhưng tớ đã cho vài bài review của mình một vài góp ý nho nhỏ. Hi vọng cậu hài lòng với bài review này.

Tớ không phân ra thành các phần như nhiều người khác bởi vì tớ muốn bài review của mình có tính liền mạch. Đây là mạch review của tớ trong bài: 

Ưu điểm: giọng văn - tính cách nhân vật.

-> Nhược điểm: nhận xét chung - cốt truyện - kết truyện - điểm nhấn - ngôn từ - ngữ pháp - lỗi chính tả - bàn luận mở rộng.

(Nhiều chỗ có thể ghép thành một đoạn nhưng tớ để rời ra để cậu có thể dễ phân biệt các ý với nhau, đọc cho dễ)

Nếu thấy hay thì hãy vote ủng hộ và follow team nhé. Cảm ơn Ngân Y đã tới review shop của Team Màu Lam!

#Bon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro