Chương 15: Cậu Hai mần được vợ rồi .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết đã bao lâu , Ngọc Y đã ngồi trong căn phòng này ,cậu vừa mới tỉnh dậy sau giấc ngủ của cơn đau đầu cách đây 1 tiếng . Khi tỉnh cậu thấy mình nằm trên giường chùm kín chăn , đầu đã bỏ khăn đóng từ lâu , để cho mái tóc xám xõa hết trên gối . 

Lộm cộm  ngồi dậy , hè rèm cửa sổ , trời đã tối và ánh đèn đường đã sáng sau những hàng cây . Nhưng rồi cái nhức mỏi lại ập tới khiến cậu phải rời cửa sổ vờ kịp áo măng tô , ngồi xuống ghế tựa cách giường . Đây là một phòng khác trong khách sạn cách phòng bác Paul một dãy lầu . 

Ngọc Y xoa trán , 1 tiếng trước  bác đã về khách sạn và sắp xếp cho cậu ở tạm đây , vì chứng đau đầu có dấu hiệu trở nặng  .  Bác Paul đã đưa cậu hai viên thuốc tây kêu cậu uống rồi nằm nghỉ ,  cậu hơi do dự một lúc mới cầm lấy uống . Nếu có gì , xin thượng đế coi sóc .

Sau đó ,...cậu rất nhanh chìm giấc trong cái đau đầu đến phát bực ,trước khi ngủ , đôi mắt cậu vẫn mở hé nhìn thầy bác Paul rón rén kéo màn , dém chăn cho cậu, tắt đèn rồi đi thật khẽ ra ngoài . 

Khi ánh sáng ngoài hàng lang từ phía cửa phòng dần đóng, căn phòng tối hẳn, đôi mắt cậu nặng trĩu không sao chống lại cái đen tối và cái ấm của gối mền thơm tho .Và rồi cậu đã ngủ như thế .

Nhìn quanh căn phòng tối om chỉ lẻ lói ánh sáng đèn từ lớp màn gió , Ngọc ngồi trên ghế thu mình lại ánh mắt mệt mỏi , trong đầu cậu vẫn vang vang cái tiếng chói tai , tiếng la hét , khung cảnh hỗn loạn , bước chân dồn dập , cậu tựa hẳn lớp đệm bông phía sau , mệt mỏi nhắm vờ mắt nhưng không hề muốn ngủ thêm . 

Nhìn quanh , đồ đạc trong phòng , cách cửa dáng kiểu âu . Cậu thấy lạ lẫm và chưa biết mình làm gì .

- Cháu dậy rồi ư  ? Ngọc Y , cháu còn thấy khó chịu gì không ? 

Paul  bước ra từ sau cửa  mang đến đồ ăn nhẹ , cùng ly trà gừng  đặt lên bàn ông bật đèn , rồi rờ trán cậu . Giọng nói dịu dàng cứ rỏi .

- Không như bác nghĩ , may quá cháu không phải gió . 

- Bác ơi , .... -Đôi mắt xám lo lắng gọi-

- Bác biết cháu muốn hỏi gì , nhưng cháu cứ nên ăn chút gì đi đã . 

Ông  cố tình lảng tránh, quay về cửa sống bên trái của chiếc giường mở rèm nhìn ra ngoài để chờ đợi cậu ăn xong . Để vui lòng ông , cậu cũng cố ăn vài miếng và uống giả lã miếng trà gừng . Dù bản thân chẳng hề nuốt trôi những thức ấy .

- Cháu ăn xong rồi .

Cậu lễ phép  sau khi chật vật không để thừa bánh , mắt xám nhìn người đàn ông đang đăm đăm về phía xa xăm , trong ánh mắt xanh tối  dường có suy nghĩ phức tạp .Ông quay lại và ngồi xuống bên giường , chống tay. Ánh mắt ông  nhìn cậu nhưng bằng cặp mắt tha thiết , đau khổ . 

- Liệu ...cháu có muốn , bác kể chuyện này không ,....bác đã gặp bố cháu ...ông ấy khỏe và ...chúa ơi ! Xin thứ lỗi cho bác. - Ông che mắt lại , giống như vụng về giấu đi một tội ác nào đó , Paul khẽ gật - Ông ấy đang ở đây , và nếu cháu muốn gặp bác sẽ đưa cháu gặp bố . 

Đôi mắt cậu sáng lên , đột nhiên cảm động vui sướng đến lạ thường . Cậu nắm chặt tay vịn , hai mắt long lanh như ngọn nến .

- Bác nói thật chứ , bố cháu đang ở đây ạ ?!

- Ừ tất nhiên  , và cả mẹ cháu nữa . Nhưng trước khi gặp hai người họ , bác  muốn cháu biết việc này . Nhưng cháu cần phải sẵn sàng tiếp nhận nó. 

- Chuyện gì thế ạ ? Cháu chắc cháu có thể nghe . 

Paul liếc mắt , ông lại càng nặng nề hơn như mang cảm giác tội lỗi .

- Bố cháu , là bạn thân thời đi học của bác . Ông ấy tên là   \Edsel Grey Carl . Ông ấy là một quý tộc của Anh Quốc , hầu tước xứ Wales . Gia đình nội bố cháu là một gia đình vương tộc lâu đời , từ khi ông sơ cháu nhường tước vị lãnh chúa xứ Wales cho hoàng gia Anh . Gia đình nội cháu đã nhiều lần kết hôn với vương tử , vương nữ của hoàng gia Thụy Điển , theo lý mà nói , gia đình cháu sinh ra là để phụng sự đất nước , hoàng gia cho những cuộc kết hôn chính trị .. Ngọc Y , khi bác đã nói ra chuyện này , bác thành thật xin lỗi , bác đã phá hỏng nhưng gì ngây thơ trong cháu .Là thành viên nhà Carl , một vương thất, cháu không thể suy nghĩ cho chính mình , cháu biết đấy ...phụng sự .... Quyết định của cháu ,  là tương lai  gia đình của cháu của xứ Wales . Cuối cùng là cháu. Bố mẹ chỉ là không muốn cháu phải bị ràng buộc mới cố giấu việc ấy đi , hy vọng cháu đừng trách hai người họ, họ chỉ là bố mẹ và làm những việc bố mẹ nên làm cho con  . Bây giờ mật thám đã bám rất sát bố cháu .Vì , Thân vương xứ Wales hiện không khỏe, nên người hiện tại trị vì xứ Wales là bố cháu . Tình hình ở anh rất phức tạp , bác không thể nói hết được , nhưng điều quan trọng cháu là vương tử duy nhất của ông ấy , và sẽ nguy hiểm nếu mật thám biết đến cháu .

.

.

.

Câu nói ấy cứ văng vẳng trong đầu cậu thật nặng nề nhưng càng bất ngờ . Cậu gần như choáng váng khi nghe những lời ấy ,đôi mắt xám đã thiếu đi sự non nớt , tràn ngập vào là những gì suy tư bủa vây.

Vừa đi theo bác Paul vừa nghĩ lại câu trả lời khi nãy của bản thân . Một cuộc hội thoại có quyết định đầu tiên .

- Cháu cám ơn bác , bố cháu là người đàn ông vĩ đại nhất đời cháu . Cháu muốn gặp bố cháu . Và cả mẹ trước khi cháu kết hôn .

- Được , ta sẽ dắt cháu đi gặp bố .

Bác Paul đứng trước một căn phòng tương đối lớn gõ cốc vài tiếng và đẩy cửa , rồi quay lại nhìn cậu . Ánh mắt trìu mến nói .

- Hy vọng như cháu muốn . 

Ngọc Y hôn chào ông , đôi mắt xám tỏ vẻ biết ơn . Cậu kính cẩn với ông không khác gì thầy mình .

- Merci papa.... encore ( Cám ơn cha ..lần nữa ).

- Rien mon cher .Je t'attendrai ici  ( Không có gì con yêu ,  cha sẽ đợi con ở đây ) 

Paul cũng hôn  chào tạm biệt cậu . Đến lúc này cảm giác lại hồi hộp đến lạ , Ngọc Y bước vào bằng sự nhung nhớ bao lâu này . hồi hộp nhìn thầy . Thầy Ngọc Y  đã chờ sẵn, hai tay ông chắp lại thật trịnh trọng , khi vừa nhìn thấy cậu .

Ông đã đi ngay đến ,cúi xuống quỳ trước mặt cậu , dang tay ra tỏ ý muốn ôm cậu , Ngọc Y hơi nhìn thầy mình rồi , sà vào lòng thầy , cảm nhận hơi ấm từ phía sau gáy thầy . Edsel gục sau lưng cậu giọng nói nặng trĩu , và đau đớn . 

-  Không xin sự tha thứ của con ,Cậu ước cậu không phải cậu con ,lẽ ra nếu là người khác  con sẽ được thảnh thơi , có được một thời ấu thơ đầy đủ cả bố lẫn mẹ . Cậu là người bố tồi tệ nhất !

Cậu ngả vào người thầy , đôi mắt long long , nhìn ánh đèn đã hiu hắt , cậu nhắm mắt  dù biết rằng hạnh phúc sẽ chẳng có thể là mãi mãi . Và càng căm phẫn trách nhiệm đang trên đôi vai thầy , đang chia rẽ một gia đình 

- Không ạ , có người sẽ nghĩ việc cậu làm là không hề yêu con nhưng điều đó không đúng . Cậu đã bảo vệ gia đình bằng cả tình yêu thương . Sẽ không đúng , khi con lại trách cậu . 

Sau một hồi im lặng , Ngọc Y nhìn kĩ cha một lần , rồi cương quyết thưa .

-  Thưa cậu trước hết , con xin cậu cho phép con được lấy chồng . 

- Lấy chồng ? Con nói thật hay dối cậu , Ngọc Y ? 

Trên khuôn mặt Edsel lộ  vẻ nhợt nhạt , đôi mắt xám phai, ông nói với tông giọng buồn bã  . Mới gần con được ít phút , thì làm sao chấp nhận được ,sẽ gả con đi ngay .

Có một suy nghĩ rộ lên , Ngọc Y cậu chẳng hề muốn xa ông , chưa bao giờ cậu lại có ý định độc ác đó . Nhưng giờ có lẽ ..suy nghĩ không muốn rời xa của cậu đã là tội ác , hung tàn .

- Dạ thưa con không dám dối trá cậu , con xin cậu cho con lấy chồng , không phải vì ham thích thú vui cao sang quyền quý . Mà Việc con lấy chồng là vì con biết tình hình hiện tại và không muốn cậu vì con mà mạo hiểm  . Con van cậu  . Cậu đừng vì con mà nghĩ ngợi . Xin cậu cứ thưa với mợ , sắp xếp gả con cho  nhà họ . Vào nam, rồi cố gắng hai ba năm  . Cả nhà ta vẫn vui vẻ bình an gặp lại 

- Con à , con đâu cần phải vậy đâu con . Con làm vậy mợ con sẽ đau khổ lắm .

- Dạ cậu , con biết , nhưng cậu và con thuyết phục mợ chắc chắn mợ sẽ hiểu . Và xin cậu cho con việc cưới gả lần là việc lành , báo hiếu cậu mợ .

Lặng người một lúc , rồi ôm cậu lại vào lần nữa . Ông vuốt ve mái tóc dài buông xõa của Ngọc Y  , khẽ gật nói .

- Để cậu , bảo mợ con xem . Lấy chồng rồi , nhà họ không tốt phải nói với cậu biết chưa .

- Dạ .....

.

.

.

Anh Tuấn đang châm thuốc nhìn trời mưa rơi tí tách , thừ người trên bục cửa sổ , đúng lúc ông Paul vừa quay lại phòng .Nhìn dáng thất thầncủa con . Ông ngơ ra hỏi .

- Joseph sao con không bật đèn ? Có chuyện gì mà trông thơ thẫn thế con ? 

Cậu hai chỉ đợi  thế đã nằm dài ra trên giường gạt thuốc đi , hai bàn tay rắn rỏi chụm lại ôm  mặt , lăn lộn một lúc , mới ngước mắt nhìn cha , đáp . 

- Điều này thật điên rồ  ! con sẽ lấy  ,một tử tước *vào nay mai . Và bác Grey sẽ là  cha vợ của con , nếu con bác đồng ý . Cha ơi , con đang bị khờ phải không .

...........................................................................................

một tử tước *: ám chỉ Aesop, là một tước hiệu quý tộc cha truyền con nối.

- Sương gió phủ đời giai .Tương lai nhờ nhà vợ. -



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro