4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng Hùng của chúng ta dạo này cảm thấy cơ thể có chút thay đổi. Cả ngày luôn trong trạng thái đầy bụng, chỉ cần ngửi thấy thứ nặng mùi là ngay lập tức bịt mũi chạy vào nhà vệ sinh nôn. Lâu lâu còn hay cáu gắt Hải Đăng nữa.


Hôm nay em đến sớm hơn mọi khi, vừa bước vào cửa mèo nhỏ liền ngửi thấy mùi tanh tanh của cá, mùi hăng hắc của hành của tô bún cá mà chị đồng nghiệp mua ăn sáng. Trong bụng em lại liền dâng lên cơn buồn nôn, em chạy vội vào nhà vệ sinh, chẳng thèm cất túi xách.

Vừa rửa lại miệng em vừa nghĩ, dạo này mình có ăn gì bậy bạ đâu mà lại buồn nôn chứ? Món nào em cho vào miệng chẳng được Cá Mập Con kiểm tra kĩ mà? Đột nhiên trong đầu em hiện lên một ý nghĩ mà em chưa bao giờ nghĩ đến.

Không lẽ em có thai rồi?

Hoàng Hùng định bụng sẽ nhờ thằng Duy mua hộ que test nhưng rồi phải nghĩ lại. Một mình nó bằng cái loa của công ty rồi. Nhờ nó có khi ngày mai, à không, chiều nay thôi là thông tin em có thai là đến cả cô lao công còn biết.

  Sau một hồi vò đầu bứt tai thì em quyết định tự đi cho lành.

Vừa mua được xong ngay tức khắc em chạy vào nhà vệ sinh thử liền. Trong năm phút chờ đợi của em dài như năm thế kỉ vậy, nó vô cùng hồi hộp, còn hơn cả lúc thông báo điểm đại học.

Sau năm phút ấy thì kết quả cũng đã hiện lên. Hoàng Hùng không thể tin vào mắt mình, trước mặt em là que thử thai hiện 2 vạch đỏ chót. Em đứng hình mất một lúc, tay vô thức đặt lên bụng mình.

Vẫn không tin vào kết quả vừa nhận được, em liền nhắn tin xin nghĩ buổi sáng vào thẳng bệnh viện kiểm tra lại cho chắc.

Một lần nữa em lại thất thần trước kết quả vừa nhận được. Em dụi dụi lại mắt, cố gắng nhìn thật kĩ vào giấy khám, vâng, dòng chữ Có Thai đỏ chót vẫn hiện ở đấy, kèm theo dòng chữ Thai nhi được 2 tháng.

Hoàng Hùng lại lạc vào trong mớ suy nghĩ hỗn độn của mình, nếu hỏi em có vui không, thì em chắc chắn sẽ trả lời là có, vì đây là kết tinh của em và người em yêu mà. Nhưng kèm với đó là rất nhiều nỗi lo sợ.

Liệu Hải Đăng có chịu trách nhiệm không? Hay là lại bắt phá hoặc không nhận như trên phim? Cả hai mới yêu nhau được 1 năm thôi, như này có quá nhanh không? Có nên nói cho anh biết không, hay mình sẽ tự nuôi đứa bé? Hàng tá câu hỏi hệt như thế cứ liên tiếp nảy lên trong đầu em.

Đang vật lộn với những suy nghĩ ấy thì tiếng chuông điện thoại của em reo lên, màn hình hiển thị tên của em người yêu, không nhanh không chậm em bắt máy.

Vừa bấm chấp nhận cuộc gọi thì giọng nói ở đầu bên kia truyền sang liên tục:
-" Gem Yêu, bé đang ở đâu thế? Vừa nãy thấy chị quản lý bảo bé nghỉ buổi sáng." Giọng của anh có phần vội vàng, xen chút sợ hãi.

-" À bé đi có việc tí thôi, mà Doo này, em có đang ở trong phòng không?"

-" Em có, hôm nay không phải đi gặp đối tác. Mà có chuyện gì thế?"

-" Chút nữa bé lên nói chuyện với em, được không?"

-" Được chứ, mà bé đang ở đâu, em đi đón."

-" Thôi em cứ ở trên đấy đi, bé sắp đến rồi."

Trong lúc đợi em đến, Hải Đăng như con gà mắc đẻ, cứ đi qua đi lại, đứng ngồi không yên. Chuyện em muốn nói là gì cơ chứ? Chia tay, hay muốn thăng chức? Em mà muốn vế thứ hai thì một phát lên làm thư ký giám đốc luôn.

Trong người anh cứ như bị tạt nước sôi vậy, sốt ruột điên người.

Rồi cánh cửa phòng giám đốc từ từ mở ra, Hoàng Hùng từ từ bước vào trong, đập vào mắt là cảnh em người yêu đang chờ mình ở sofa.

Em đi lại phía anh, từ từ ngồi xuống. Rồi em cất giọng nói:
-" Bé có chuyện muốn thông báo cho em."

-" Vâng, em đang nghe đây. Mà em mắc lỗi gì ạ? Bé cứ nói đi, em sẽ chịu trách nhiệm."

Nghe vậy em liền rút tờ giấy khám và que test ra trước mặt chàng Alpha của mình. Kèm với đó là câu nói của em.

-" Cá Mập Con thăng chức lên Cá Mập Bố rồi!!"

Hải Đăng cầm tờ giấy lên, anh vẫn không tin vào mắt mình, dụi đi dụi lại mấy lần. Anh lamg bố rồi sao, đây là con của anh và mèo nhỏ sao?

-" V-vậy là bé có em bé hả?"

-" Ừm đúng rồi đó, em với bé lên chức rồi."

Được câu khẳng định chắc nịch từ em, Hải Đăng vui sướng hơn bao giờ hết, reo hò lên như đứa trẻ. Rồi anh quay lại ôm em, hôn tới tấp lên mắt, mũi, miệng, má và khắp khuôn mặt em.

-" Cảm ơn béeee! Yêu bé Gem số 1 luônnnnnn!"

Rồi anh cúi xuống đến phần bụng trắng thơm của Hùng, vén nhẹ áo lên, xoa xoa vài cái. Rồi hỏi em trong vô thức.

-" Chỗ này bên trong có bé con của mình đúng không?"

Em cố gắng nhịn cười, đáp lại câu hỏi hết sức vô tri của anh.

-" Ừ đúng rồi, chẳng phải em làm xong rồi không nhớ ư?"

Đã nạp thêm kiến thức mới, anh thơm nhẹ vào chiếc bụng trắng xinh ấy, cất giọng nói nhẹ nhàng:
-" Chào em đến với bố và ba, bố yêu em nhiều lắm!"

Hải Đăng cứ giữ tâm trạng đấy đến giờ về. Và anh cũng suy nghĩ kĩ rồi, đến lúc công khai thôi.

Giờ không chỉ mỗi mình Gem Yêu nữa, mà còn cả bé con trong bụng, không để cho hai ba con sống trong bóng tối mãi được.

Vừa về đến nhà là Hải Đăng kéo em ra nói chuyện ngay.

-" Có chuyện gì mà Doo gấp gáp thế?"

-" Gem à, em nghĩ kĩ rồi. Mình công khai nhé?"

-" Nhưng còn sự nghiệp của em th-"

-" Bé và bé con quan trọng hơn nhiều, dù có mất việc thì em vẫn sẽ làm."

-" Nói bậy bà không hà, tuỳ theo em thôi."

-" Cảm ơn bé vì đã lo cho sự nghiệp của em nhé, yêu hai ba con nhiều lắm."



@hidadoo đã đăng tải một ảnh

@hidadoo: chào mừng em đến với bố và ba🤍 Bố yêu hai ba con nhiều lắm🖤 @hunghuynh.gemini
thích bởi hùng huynh.gemini và 500.000 người khác

@hunghuynh.gemini: Ba cũng yêu hai bố con🤍
=> @hidadoo: 🫶🏻

Người dùng đã hạn chế bình luận

_______________________________
Còn tiếp

Chương hôm nay hơi ngắnnnnnn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro