6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Hôm nay cả nhà cùng đi làm với gia đình sắp ba thành viên đi làm nhé.


Hải Đăng đã dậy từ sáng sớm, anh dậy sớm cũng có lí do cả. Chẳng là hôm qua anh để có một số công việc không kịp xử lí ở công ty nên đã mang về nhà đến đêm làm nốt. Mà bé của Đăng bám anh lắm, lại còn đang bầu bì nữa nên không có anh là khó ngủ nữa.

Nhưng suy nghĩ lại thì đây là công việc của anh mà, Đăng ở với mình thì ai làm để nuôi mình với con, nên thôi đành ôm tạm áo anh một lúc cũng được.

Biết mèo nhỏ khó ngủ nên Hải Đăng đã hứa rằng sẽ về phòng sớm thôi. Mà anh lại ngồi lì ở phòng làm việc đến tận 3 giờ sáng, làm em nhỏ tưởng anh về sớm nên không ngủ trước mà đợi anh, nhưng đợi cá mập con mãi chưa thấy bóng dáng đâu.

Vì đang mang thai nên em khá buồn ngủ, trong lòng thì đang khá giận cậu cá mập rồi, nhưng trước khi ngủ thì em vẫn nhắn anh một tin: "Doo không ngoan ròi, bảo về sớm mà giờ chưa thấy đâu, bé giận em gòi đó, hai ba con đi ngủ trước đây, không thèm đợi bố nữa 💢"

Anh ở đầu bên kia nhận được tin bị bé nhà giận thì bật chế độ hoàn thành công việc nhanh hơn vừa nãy. Định sẽ về phòng là dỗ bé nhà ngay, nhưng khi mở cửa vào phòng thì thấy bé bầu đã nằm trông cái ổ pheromone được làm từ những cái áo sơ mi của mình ngủ ngon lành từ lúc nào. Nhìn bé bầu nhà mình ngủ ngoan quá anh không dám gọi dậy, đành để sáng mai tìm cách dỗ sau vậy.

Đó là lí do tại sao sáng nay Hải Đăng lại dậy sớm như vậy, con đường dỗ người yêu dễ nhất là qua con đường bao tử, và anh quyết định dùng ngay con đường này để dỗ con mèo lười đang ngủ kia.

Hoàng Hùng lơ mơ tỉnh dây, em đảo mắt nhìn xung quanh, thấy có một mình mình trong phòng.  Định bụng là nếu tỉnh dậy mà thấy em người yêu bên cạnh thì em sẽ nguôi giận, nhưng khi dậy lại không thấy ai, trong đầu cứ nghĩ là Cá Mập Con vậy mà không về phòng thật, nên em chuẩn bị sẵn tâm lý mà giận anh thêm.

Gác lại chuyện này, em lấy tay vỗ nhẹ vào mặt để tỉnh ngủ. Rồi làm thói quen đưa tay xuống bụng xoa xoa vài cái, rồi cất giọng nhẹ nhàng.

-" Chào buổi sáng, Gấu yêu của ba."

Vệ sinh cá nhân xong xuôi, em vừa đi ra phòng bếp vừa thắc mắc Đăng đi đâu mà giờ không thấy ở phòng thì đập vào mắt là cảnh người đàn ông của em đang cặm cụi làm gì đó ở nhà bếp, theo em đoán là chắc đang nấu bữa sáng cho cả nhà rồi. Mà anh làm chăm chú lắm, mèo nhỏ bước vào ngồi hẳn xuống ghế rồi mà không phát hiện ra, chỉ khi hoàn thành được món ăn rồi mới thấy được em đang ngồi trên ghế.

-" Ô bé ra từ lúc nào thế? Sao không gọi em?"

-" Sao tôi phải gọi em?" Mèo nhỏ trả lời với bộ mặt giận dỗi.

-" Ai dạy bé xưng hô như này, hửm?"

-"Không cần ai dạy tôi vẫn biết. Đêm qua có người không chịu về với tôi nên tôi xưng như thế đấy."

-" Thôi mà bé xinh của Doo ơii, em biết sai rồii, huhuh đừng giận em nữa màa."

-" Hứ. Doo không ngoan, Doo không xinh, Doo không yêu, Doo không thương gì bé nữa!" Em chu môi giận dỗi, hai bên má bỗng chốc phồng lên.

-" Nào nào Doo bảo không thương không yêu bé nữa bao giờ!! Yêu bé bầu lắm lắm luôn á. Bé bầu đừng giận em nữa nhaa?"

-" Lần sau là phải về phòng sớm hơn đó nghe chưa? Lại cố làm nữa là người ta giận đằng ấy một tuần luôn!!" Em phồng má nhắc nhở anh.

-" Tuân lệnh vợ yêu ạa! Giờ bé ngồi yên đây để em lấy đồ ăn sáng cho nhá!"

Hoàng Hùng vừa hoàn thành xong bữa sáng của mình, miệng còn chóp chép hương vị còn sót lại trong khoang miệng, tay thì xoa xoa bụng biểu hiện đã siêu no rồi. Phải công nhận là Hải Đăng nấu ngon vãi chưởng, em ăn hoài mà không ngán luôn. Hoàng Hùng đã nghĩ rằng sau này người nấu những món ăn dặm cho bé con là Đăng của em đảm nhận mất, em tự nguyện nhận công việc cho bé ăn. Thề luôn!

Em bình thản đi vào phòng thay đồ thì bị anh giữ lại, tra hỏi một thứ cũng khá quan trọng.

-" Bé uống vitamin chưa thế?"

-" Hì hì bé chưaaa."

-" Lần sau bé phải chú ý nhá, uống cái này vừa tốt cho bé, vừa tốt cho cả Gấu yêu nữa."

-" Vâng bé nhớ òii."

Chuyển cảnh đến lúc đôi bạn trẻ đang trên đường đi làm. Mèo nhỏ của Đăng đang gât gù chợp mắt một lúc, chắc tại em nhỏ đang mang thai nên ngủ nhiều một chút cũng không có gì lạ. Hải Đăng thì đang tập chung lái xe, một tay thì bận rộn như thế nhưng tay còn lại đang rảnh rỗi xoa xoa đôi tay trắng dài của bạn Gem nhà mình.

Hải Đăng dạo này có một thói quen, đó chính là lâu lâu anh sẽ tán ngẫu với đứa con gái chưa hình thành của mình. Mặc dù nhìn chung là chỉ có mình độc thoại thôi nhưng cảm giác được nói chuyện với bé con của mình nó có cảm giác khó tả lắm, kiểu vừa hạnh phúc vừa xúc động á.

-" Nay Gấu yêu lên công ty với bố ba nhá? Mà Gấu Yêu cũng đang lớn rồi đúng khônggg, vậy Gấu lớn rồi thì bé con cố gắng đừng quấy ba quá nhé. Bố thuơng ba lắm í, nên con mà quấy ba là khi nào ra ngoài đây bố xử lí đấy, Gấu nhớ chưa?" Nói là tán ngẫu với con gái vậy thôi chứ đa phần nội dung về câu chuyện toàn xoay quanh con người đang gật gà gật gù kia.

Nói này nói nọ một hồi thì cũng đã đến nơi, nhưng khi dừng xe thì anh không gọi em dậy luôn, mà ngồi ngắm bé yêu xinh xinh đang ngủ kia. Ngắm một lúc lâu thì anh mới cất giọng nhẹ nhàng gọi chú mèo lười kia.

-" Gem xinh yêu của em ơi đến nơi rồiiii, hoàng tử phải dậy thôiii."

Hoàng Hùng cũng từ từ tỉnh dậy, còn đang lơ mơ thì đập vào mắt ngay là khuôn mặt đang nhìn chằm chăm mình. Mất một lúc thì em mới load được khuôn mặt này, à, thì ra là bố của con em đây mà. Để tỉnh ngủ nên mèo nhỏ đưa tay lên dụi mắt, dụi được mỗi mấy cái thì bị cậu giám đốc kia nhẹ nhàng gỡ tay ra, xoa xoa vài cái.

-"Bé xinh không được dụi mắt nhé, đỏ lên trông xấu lắm."

-"Bé nhớ òi, mà đến nơi rồi ạ?"

-" Ừm đến được một lúc rồi, mà em thấy bé ngủ ngon quá không dám gọi dậy."

-" Trời ơi vậy muộn thì sao, em không có quan tâm giờ giấc gì hết á." Em chu môi trách móc.

-" Muộn một tí không có sao đâu mò."

-" Nói nữa là muộn nhiều tí á, đi làm thôiii."

Ra đến ngoài cửa, Hoàng Hùng vì theo thói quen nên tự giác bước vào trước, nhưng bị Hải Đăng kéo lại, rồi đan 5 ngón tay của mình vào 5 ngón tay xinh xinh của người bên cạnh.

-" Lần sau bé nhớ đợi em đấy, bọn mình công khai rồi mà."

-" Um bé nhớ ròi."

Và rồi cả hai cứ thế sánh bước đi bên nhau, bắt đầu một ngày làm suôn sẻ.

_______________________________
Còn tiếp




Xôi lĩn aeee, t cứ tưởng up ròi=))))))
Bữa giờ bão vch luôn ae ạ, đổ cây nhiều vll
toi ở HN mà đã như v r mà kbiet mấy tỉnh gần biễn chịu nnao nữa🥹 Thương lắm🫰🏻















Còn về đoạn uncut này. Mng bật to tiếng lên là nghe thấy 2 bạn nói với nhau câu j, đáng yêu lắm luôn íiii😭










Còn về cái ost huyền thoại ở đầu chương kia là có lí do hết=)))
Nay tròn 3 năm sốp đu BaiWin, cho hồi tưởng thời WatTine một tí☺️😞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro