Chap 26: Trọ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả 4 người bạn thân luôn có một hứa hẹn rằng chắc chắn phải cùng nhau bước chân vào 1 trường đại học giống nhau . Và điều ấy đã chẳng ngoài sự mong đợi của mọi người , 4 người đồng thời nhận được giấy trúng tuyển của trường đại học quốc gia Hà Nội - một ngôi trường bao nhiêu người ao ước . 

[...]

Hôm nay là ngày đầu tiên nhóm bạn thân bước chân tới trường đại học , mọi thứ ở đấy đúng thật như lời đồn , đẹp hơn sự tưởng tượng của mọi người nhiều...

Kết thúc buổi nhập học 

Đức Duy: đói quá 

Quang Anh: thế để t mua đồ ăn cho 

Đức Duy: khỏi , tránh ra 

Đức Duy đã dần quen với cảnh này bắt đầu từ cái hôm ấy , Quang Anh lúc nào cũng đi bên cạnh cậu rồi dở ra cái giọng nhẹ nhàng thấy mà ớn , cậu chẳng quen chút nào nhưng nói mãi hắn cũng có nghe đâu . Đã bao lần cậu từ chối tình cảm của cậu bạn thân thuở nhỏ nhưng Quang Anh mặt dày lắm , lần nào cũng "tao sẽ làm cho mày yêu tao không sớm thì muộn , cho tao một cơ hội đi mà" . Hoàng Đức Duy cũng hết cách rồi vả lại thú thật không phải cậu không có tình cảm mà là do nụ hôn hôm ấy!! Tạm thời cậu vẫn chưa chấp nhận được sự thật rằng anh đã cướp mất nụ hôn đầu của cậu khi chưa có danh phận gì , lại còn trong lúc Duy chẳng được tỉnh táo . 

Hoàng Hùng: thôi được rồi , đi ăn trước nhé anh cũng thấy đói 

Nói rồi , 4 người đến một quán ăn gần đó , ăn uống no nê xong 

Hải Đăng: ủa , mà chết mẹ giờ chúng ta ở đâu , trời ơi mẹ t nhắc t mấy lần là phải đặt trọ trước rồi mà t cứ chủ quan bảo từ từ xong giờ quên lúc nào không biết 

Quang Anh: ôi vãi mấy lần trước t hỏi thì m bảo để m đặt 

Đức Duy: rồi , thế giờ ngủ ngoài đường à 

Hoàng Hùng: chưa gì đã thấy xui rồi 

....: ơ Duyy

Bỗng từ đâu xuất hiện một bóng dáng nhỏ nhỏ chạy đến bên cạnh Đức Duy 

Đức Duy: ơ ơ m đi đâu đây 

....: t về trọ vô tình đi ngang qua đây 

Hai người còn ôm ấp nhau , khiến Quang Anh ở bên khó chịu mà chẳng biết làm gì 

Hoàng Hùng: bé này là ai đấy 

Đức Duy: dạ bạn em 

Quang Anh: bạn nào? sao t chưa gặp bao giờ ?

Đức Duy: m không cần biết 

Hải Đăng: t có bao giờ nghe m nói về cậu bé này đâu 

Đức Duy: hì bạn vừa quen hồi nãy

Quang Anh: gì vừa quen mà ôm nhau như thân cả nghìn năm trước vậy 

Đức Duy: thì sao? giới thiệu với mọi người đây là bạn Duy tên là Đặng Thành An

Hoàng Hùng: hé lô , anh tên Hoàng Hùng hay Gem cũm được 

Hải Đăng: Hải Đăng nha , tên thật là Doo 

Hoàng Hùng: ủa

Thành An: hihi chào cả nhà iu của Kem , em là bạn cùng khoa với Duy ,mọi người gọi em là Negav cũng được ạ , ủa mà cái anh đứng cạnh Duy làm sao mà liếc em nãy giờ vậy , huhu bé sợ

Đức Duy: kệ nó đi An

Hoàng Hùng: ủa mà cùng tuổi hả , anh xin lỗi nhưng mà anh tưởng bé hơn Duy ^^

Hải Đăng: thề nhìn người được có chút éc không ngờ bằng tuổi mình

Thành An: ee người ta cũng lớn mà 

Đức Duy: thoii 

Thành An: ủa nhưng mà mọi người không về nhà hả giờ cũng gần chiều rồi còn gì 

Đức Duy: trời ơi giờ sợ phải ngủ ngoài đường đây nè 

Thành An: ơ sao đấy

Đức Duy: giờ chưa có thuê được trọ í 

Thành An: trời dô mánh , mọi người về trọ em ở nè 

Hoàng Hùng: ủa được luôn hả

Thành An: được chớ , đang còn nhiều phòng lắm luôn 

Đức Duy: thế có phiền An không

Thành An: trời đất cơi phiền gì , giờ mà dắt mọi người về không chừng em còn được giảm tiền trọ đó , yên tâm gia đình chủ trọ hơi cọc nhưng cũng dễ thương lắm , còn mọi người trong trọ thì có hơi điên điên nhưng mà cũng zuii , giá thì học sinh sinh viên thoii à 

Hải Đăng: vậy tiện quá rồi 

Thế là mọi người theo chân Thành An đến một khu trọ , nói là trọ chứ nhìn nó y như mấy khu chung cư cao cấp ấy , khiến cả 4 người ai cũng ngạc nhiên , không biết có giá học sinh sinh viên thật không nữa

Thành An: mọi người đợi An xí , để mình báo cho chủ trọ xếp phòng 

Thành An nói rồi , lấy điện thoại lục đục bấm số 

Cuộc gọi 

Thành An: helo chủ trọ xinh iu của em

...: m lại quên uống thuốc hả An có gì nói lẹ đi , t đang cọc 

Thành An: xin thí chủ bớt nóng , em vừa tìm cho trọ mình 4 khách siu cấp đẹp trai nè 

...: ủa thiệt hả , hôm nay m giỏi dữ vậy 

Thành An: xời , em nào chả giỏi mà anh xuống xem sắp xếp phòng cho người ta chớ đứng đây nắng nôi quá trời quá đất , khách bỏ đi giờ 

...: rồi rồi mang khách vô nhà rót nước cho người ta uống đi t xuống liền nè 

Thành An: dạ dạ 

*Tút tút*

Thành An: mọi người vào đây 

Nói rồi , 4 người lại theo chân An đi vào 

...: chời ơi , hôm nay con Gíp nó không có lừa tui , có khách thiệt nè 

Từ trên tầng , có một giọng nói vọng xuống 

Thành An: ủa anh Trung , anh nói như em vô dụng lắm á 

Chủ trọ chính là Quang Trung , năm nay đã ngót nghét đầu 3 rồi , trọ này nói là do quyền quản lí của Trung chứ thật ra là do chồng - Thái Ngân của cậu ta mở . Đây là minh chứng cho câu nói làm vì đam mê chứ thật ra chồng Trung giàu kinh khủng . Chỉ vì do cậu rảnh rỗi quá nên than với Ngân rằng muốn mở một xóm trọ cho vui vẻ nhà cửa chứ chẳng có mục đích gì khác .

Quang Trung: thì đúng rồi còn gì 

Thành An: ơ..

Quang Trung: helo chào mấy đứa 

All: chào anh ạ 

Quang Anh: ngoan dữ thần ai như nhỏ Gíp

Thành An: ủa gì nói em nữa dị . Ủa chú , chú đi đâu dạ 

Trên lầu lại bước xuống thêm 1 người nữa 

...: bé , tìm bé nãy giờ nè , đi chơi với anh không , ủa ai mà lắm người vậy

Thành An: kệ họ đi chú , đi chơi thoiii

Thế là Thành An lon ton chạy theo người ấy đi mất , bỏ lại 4 con người ngơ ngơ 

Quang Trung: trời trời coi kìa thấy trai cái là tơn tởn lên , mà mấy đứa đưa in4 xong anh duyệt vào group trọ , rồi có gì lên đó thông báo sau giờ anh cũng đang bận xíu . À còn phòng thì mấy đứa lên thẳng tầng 5 , đang còn đúng 4 phòng trống đấy , sắp xếp kiểu gì thì tùy ý , chìa khóa đây , đứa nào phòng nào thì báo lên nhóm cho anh nha . 

Nói rồi , mọi người đưa hết in4 cho Quang Trung sau đó nhanh chóng dọn đồ lên tầng 5 , chứ từ sáng giờ chưa được nghỉ , ai cũng mệt hết rồi . 

______________________________________________

Tui định viết truyện kiểu vừa theo thể loại chat vừa theo kiểu văn xuôi có được không ta 










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro