Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về phía anh

Thật sự tâm lý Hoàng Hùng hiện tại rất bất ổn , căn bệnh trầm cảm này bám theo anh đã nhiều năm . Anh còn nhớ như in ngày hôm ấy là cuối tuần , anh được cùng bố mẹ đi dạo phố , chỉ vì thích một miếng bánh ngọt ở cửa hàng nào đó mà anh vội vã chạy đến gần , định xin bố mẹ cho mua thì một chiếc xe ô tô từ đâu lao thẳng vào bố mẹ anh , cảnh tượng thật sự quá sức kinh hoàng đối với một đứa nhóc còn rất nhỏ , tông người ta xong chiếc xe còn chẳng thèm dừng lại một giây một phút nào mà chạy thẳng , mặc dù con đường ấy là đường cấm xe ô tô , bố mẹ anh nằm trên con đường xung quang toàn là máu , khung cảnh đó là một tổn thương tâm lý vô cùng đối với anh đến tận bây giờ mà mỗi khi nghĩ về anh đều như phát điên , kể từ đó con người anh lúc nào cũng chán chường, mất niềm tin vào cuộc sống , không thể tin bất kì ai , không muốn giao tiếp , chỉ suốt ngày nhốt mình trong phòng . Đã thế kể từ khi ông bà mất , anh phải chuyển đến ở cùng chú và gì . Ngày nào cũng bị chửi bới , đánh đập , có việc gì làm họ tức khi về đến nhà , anh dường như biến thành một thứ công cụ xả giận của họ . Đã mấy tháng rồi chưa ngày nào anh được bình yên , ăn uống thất thường khiến anh sụt cân rất nhiều . Rất nhiều lần anh nghĩ đến việc tự tử , cái chết đôi khi không phải là sự đau buồn mà đó  chính là sự giải thoát của những người như anh . Nhưng chẳng lần nào anh thành công , hết lần này đến lần khác như thể bị ai người khác can thiệp vào . 

Thế giới trong mắt anh chỉ toàn màu đen , nhàm chán , vô vị . Nhưng hôm nay anh có một cảm giác rất lạ , lạ lắm cảm giác này anh chưa bao giờ có . Đã rất lâu rồi đến bây giờ khi anh gặp được Hải Đăng , cậu dịu dàng và nhẹ nhàng với anh . Cậu đứng ra bảo vệ anh mà chẳng đòi hỏi gì . Mặc dù mới gặp cậu nhưng sao anh cảm thấy cậu có chút gì đó rất quen thuộc , làm cho anh thật sự buông bỏ thứ ràng buộc vô hình từ trước đến nay . Ấm áp quá , đã lâu rồi mới có cảm giác này , thật sự thoải mái . 

Khoảnh khắc cậu bế anh lên từ nhà chú gì sang nhà mình , anh vẫn biết nhưng chỉ là mệt quá nên chẳng kháng cự được mà cứ thể mặc cậu đưa mình đi . Nằm trong vòng tay cậu , từ trước đến bây giờ chưa thứ gì mang lại cho anh cảm giác an toàn như thế này và cứ thế anh thiếp đi lúc nào không hay . Khi nghe rằng , người chưa bao giờ nấu ăn mà chỉ vì anh đói nên tự xuống nấu cháo rồi nhẹ nhàng đút cho anh . Anh vui lắm , hạnh phúc đến mức mà không tự chủ được nói "cảm ơn" và cười với cậu . Bây giờ thì anh đã hoàn toàn buông bỏ thứ cảnh giác mà anh luôn dành cho người khác với cậu rồi . 

Hải Đăng: anh Hùng , hôm nay anh ở tạm nhà em nhá , mà nhà em hết phòng trống rồi í giờ còn mỗi cách ở chung với em thôi . Với lại có mỗi một cái giường . Anh quen ngủ chung với người lạ không hay để em xuống đất nằm . 

Hải Đăng cất giọng lên làm cắt ngang suy nghĩ của anh , anh liền ngồi dậy ấp úng nói 

Hùng Huỳnh: à..không sao , đừng xuống đất 

Hải Đăng: hì hì anh chịu nói chuyện với em rồi , thế có nghĩa là anh cho em ngủ chung với anh nhé 

Hải Đăng vui vẻ mà nằm xuống rồi tắt đèn 

Hải Đăng: anh ngủ sớm đi mai chúng mình dậy sớm đi học nữa, cần gì thì cứ nói em , đừng ngại

Hùng Huỳnh vẫn im lặng và cứ thế , cậu ngủ từ lúc nào anh thì chưa ngủ được 

Anh tò mò không biết rằng cậu đã ngủ chưa , quay mặt lại nhìn xem sao , cậu cũng đang quay mặt về phía anh nhưng mắt thì nhắm nghiền , có lẽ cậu ngủ say rồi 

Nói thật , cậu bé này cũng đẹp quá đi , ánh sáng mờ mờ của đèn ngủ cũng không thể làm xấu được cậu , đằng này còn khiến gương mặt cậu đẹp hơn . Ngắm nhìn cậu với khoảng cách gần như này , cũng chẳng biết làm sao nữa , càng nhìn càng thấy cuốn , nhìn đến đắm đuối say mê . Bỗng dưng cậu với tay sang ôm lấy người anh làm anh giật mình . Nhưng cũng chẳng phán kháng mà để cậu ôm bởi vì 1 phần sợ làm cậu tỉnh giấc , phần còn lại thú thật anh cũng không phải không thích điều đấy . 

______________________________________________

Mn ơi đọc nếu thấy hay thì cho tui 1 vote ạ , còn nếu thấy còn thiếu sót gì thì mn góp ý cho tui với ạ . Cần những lời phê bình từ mn lắm...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro