Cơn mưa dịu dàng🌧 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không mang truyện hay chuyển ver khi chưa có sự cho phép của tác giả. Nhân vật không phải của tác giả nhưng cốt truyện là của tác giả. Không áp dụng lên người thật. Không thích có thể không coi nhưng đừng buông những lời xúc phạm tới idol.

Chúc mọi người đọc vui vẻ.
______________________________

Những điều xấu và tồi tệ chẳng bao giờ chịu buông tha cho tôi. Bố mẹ Mark ly hôn và cậu ấy phải chuyển đi cùng mẹ tới một nơi khác sống. Mẹ Mark đã đi trước còn cậu ấy thì xin ở lại thành phố thêm một thời gian để động viên tôi vượt qua những ngày này. Đến hôm nay mọi chuyện không thể trì hoãn được nữa thì Mark mới nói ra. Chuyện của tôi chỉ nhỏ như một con kiến, chuyện của Mark mới quan trọng. Vậy mà cậu ấy đã không kể cho tôi nghe chuyện gia đình mình vì sợ sẽ làm tôi buồn lại rồi thêm buồn. Mark đã mạnh mẽ quá đỗi còn tôi thì đã yếu đuối biết nhường nào.

Những ngày đầu Mark mới đi, tôi cảm thấy trống trải vô cùng.Tôi trách ông trời sau lại vô cùng tàn nhẫn đến thế, sao lại để cho những người thân yêu của tôi lần lượt rời xa tôi như vậy. Tôi ước gì mình có thể mỗi lần vấp ngã rồi quay ngược thời gian trở về ban đầu của nó. Nhưng mọi chuyện đâu đơn giản như vậy!

Mark vẫn luôn mạnh mẽ và kiên cường như ngày nào, cậu ấy động viên tôi rất nhiều, bảo tôi phải cố gắng để thi đậu vào Bách khoa và cậu cũng sẽ cố gắng dể vào Y dược. Khi đó, hai đứa sẽ lại gần nhau, sẽ lại được ở chung mộ thành phố và không còn xa cách như bây giờ.Tôi cũng động viên Mark bằng cách tự hào mà khoe rằng bây giờ tôi đã không còn trèo tường tới lớp, cũng không nghỉ học nhiều như trước kia nữa rồi. Tôi kể cho cậu ấy nghe đủ thứ chuyện trên trời dưới đất chỉ trừ một việc mới hôm kia tôi thấy Doyoung và cô gái khác vui vẻ đi cùng nhau vào thư viện, trông họ rất thân thiết. Tôi không dám nói vì để Mark yên tâm hơn về tôi, để cậu ấy nghĩ rằng tôi đã ổn, đã có thể sống tốt khi không có cậu ấy ở bên cạnh. Vả lại có những điều vốn dĩ chẳng thể nào dùng ngôn ngữ để biểu đạt được nó cả. Cho nên chỉ có thể chôn chặt nó vào trong lòng và để thời gian trả lời cho tất cả mà thôi. Sáng sớm,Mark gửi đến một tin nhắn cho tôi.

"Sáng nay thành phố của tao đổ mưa,bầu trời không được trong xanh, không khí cũng chả thoáng mát nhưng tao cảm thấy trong lòng nó nhẹ nhõm lắm Jungwoo ạ! Tao ghé đến một hiệu sách cũ và đã tìm được một quyển sách rất hay, trong đó viết rằng: Chỉ cần bản thân vui vẻ thế giới này tức khắc sẽ trở nên tuyệt vời. Mày hiểu ý nghĩa của nó mà, phải không?"

Đến giây phút này, tôi đã hiểu ra rằng chúng ta không thể sống mãi với những hoài niệm ở trong quá khứ hay cứ mãi mơ mộng hão huyền về tương lai sau này, mà ngay ở giây phút tại đây,chúng ta phải hành động. Tôi tự nhủ mình phải làm một điều gì đó để buông tay đi nỗi buồn này. Thế là tôi đứng dậy, khoác cặp và bước chân ra khỏi nhà.

Tháng 3, trời mưa rơi lất phất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro