DR. COG AND THE PLASTIC FANTASTIC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày nọ, tiến sĩ Cog đang đi ngang qua phòng thí nghiệm của mình (làm một nhà khoa học và vài thứ như vậy), khi ông thấy tiến sĩ Crow đang cố gắng thu hút sự chú ý của ông. Đó không bao giờ là một việc khó làm, vì tiến sĩ Cog thường khá là chán, và tiến sĩ Crow là một con chó biết nói.

"Anh nên xem qua cái này." Tiến sĩ Crow nhấn mạnh, với vẻ hào hứng. "Nó thực sự khá là thú vị."

"Chà, tôi không có bất kì thử nghiệm nào đang chạy, vì vậy dẫn đường đi." Tiến sĩ Cog trả lời bằng giọng đều đều như thường lệ.

Cặp đôi đi xuống một số hành lang, và qua một số thang máy (tiến sĩ Crow không ổn với cầu thang), tiến sĩ với hai chân đôi khi sẽ gây mất hứng với những câu chuyện phiếm.

"Có giả thuyết thú vị nào không?" Tiến sĩ Crow sẽ hỏi. "Có bất kỳ tiến triển nào với những con cua phát nổ, hoặc về mê cung của những đường ống tự nhận thức không?" Tiến sĩ Cog chỉ húng hắng, nó luôn hoạt động hiệu quả với ông.

Sau nhiều lần rẽ ngoặt, họ đến được một phòng quan sát tối tăm. Phía sau khung cửa sổ lớn duy nhất là một cậu bé, có lẽ không quá mười tuổi.

"Cái này là cái gì?"

"Đây," Tiến sĩ Crow chỉ ra bằng một cái vẫy chân, "là một cậu bé nhỏ chỉ ăn đồ nhựa, và khỏe gấp ba lần một đứa trẻ bình thường cùng độ tuổi."

"Thú vị. Không đặc biệt nguy hiểm. Cho sử dụng thuốc an thần, chạy thử nghiệm trong vòng 4 tháng với một số nhà nghiên cứu mới và dự trù tiêu hủy nếu nó thể hiện bất kỳ khó khăn nào."

"Anh biết đấy, Cog, chúng ta đã là bạn trong nhiều năm, ít nhất là đối tác nghiên cứu. Anh đã thấy một số điều kì lạ mà tôi không thể tưởng tượng nổi. Tuy nhiên, tôi vẫn không hiểu làm thế nào anh có thể xử lí những việc như thế này một cách dễ dàng như vậy."

"Như thế nào?"

"Như yêu cầu một con chó đeo kính giết một đứa nhỏ nếu như nó 'thể hiện khó khăn'"

Trên đường ra khỏi cửa, tiến sĩ Cog trả lời: "Sẽ luôn có những thứ khác vào ngày mai."


  

    

     








































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro