Drabble[ChunJoe] : Định Mệnh Capuchino

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Drabble]~[ChunJoe] : Định Mệnh Capuchino

Author : Hyo Eyeliner~

Rating : mọi lứa tuổi ""

Note : Nói chung là nhãm vô cùng ""

Vào mùa đông năm ấy tôi gặp a . 1 người con trai thật xinh đẹp . A và tôi cùng có sở thích là điều thíc uống Capuchino . Ly Cafe ấy đã kéo tôi và a lại gần nhau hơn .

Mùa đông 1 năm trước

Trong 1 quán Cafe nhõ ven đường không như các quán khác , phồn hoa và náo nhiệt. nhưng ngược lại nó rất ấp cún . Cuối giải ghế gần cửa sỗ . Người con trai ấy ngồi đó nhấm nháp từng ngụm Capuchino . Hình như người con trai ấy đã ngồi đó rất lâu rồi . Ly Cafe Capuchino hok còn bóc khói nữa .

Không biết chàng trai đang nghĩ gì? Lâu thật lâu sau, cho tới khi bầu trời chuyển sang mà đen huyền bí ... Người Con trai ấy chợt bừng tĩnh sau những suy nghĩ .Chợt, qua lớp kính dày, có dáng người quen thuộc lướt qua. Người Con Trai chạy vội ra khỏi quán ...

Vì vội chạy ra khõi quán a vô tình đụng vào tôi . Vì hok giữ được thăng bằng tôi đã ngã và đập đầu vào chiếc ghế gần đó . Tôi la lên 1 cách đau đớn.

-Cậu gì ơi a có sao hok - A hõi tôi với vẻ mặt lo lắng !

-À ờ tôi hông sao đâu.

Tôi kìm chế nỗi đau đáp lại a 1 cách vui vẻ

(chắc dâu đau lắm au đau lòng wé T.T)

A đỡ tôi ngồi lên chiếc ghế và gọi cafe đãi tôi coi như xl~.

-Nãy giờ chưa hõi tên cậu nữa . Cậu tên gì bao nhiêu tuổi ? ^^~ - Tôi vui vẻ hõi a

-À tên mình là Lee Chan Hee 20t rất vui đk làm wen với cậu ^^~

-Cậu bằng tuổi tớ , tên tớ là ByungHun ^^~ rất vui đk làm wen !

Tôi cùng a vui vẻ nói chuyện và nhấm nháp từng ngụm Capuchino nóng khi ngoài trời tuyết rơi dày .

Và hầu như ngày nào tôi và a điều gặp nhau tại quán cafe định mệnh ấy . Dần dần tôi và a trỡ thành đôi bạn thân . Và không biết từ khi nào tôi đã thầm yêu a ! Tôi đã dấu hok cho a biết rằng tôi yêu a và tim tôi đập mạnh khi nhìn thý a . Tôi sợ a từ chối tôi bỡi vì tôi là 1 đứa con trai.

Tôi lun tự hõi chính bản thân mình tại sao mình lại mền yếu . Yêu a mà không dám nói ra .

A là 1 người đào hoa xung quanh a là những cô gái đẹp . Nhìn a vui vẻ với họ tim tôi đau thắc lại! Nhưng tôi không cần a biết tình yêu của tôi đối với a . Tôi chĩ cần nhìn thấy a cười a hạnh phúc là đủ lắm rồi .

Tôi tưỡng rằng tình yêu của tôi là đơn phương mãi mãi a sẽ hok bao giờ biết được . Tôi không ngờ tình yêu của tôi đã được a đáp lại . Tôi vô cùng hạnh phúc khi a ỡ bên tôi , mỗi ngày a và tôi lại đi uống thứ cafe khiến tôi và a xích lại gần nhau hơn .

-Hù! ByungHun ta là ai ""

-Là người ByungHun yêu nhứt ""

-E đang nghĩ gì mà chăm chú thế lâu lâu lại cười lên ""

-À e nhớ chuyện 1 năm trước thoy ""

-Uống Capuchino nhé ly của e lạnh rồi kìa ""

-Ừm ^^~

Ngoài trời tuyết đang rơi tôi nghĩ là ai cũng sẽ lạnh, nhưng riêng tôi cãm thấy vô cùng ấm áp bỡi ly cafe à . Không fãi sự ấm áp ấy là do a tạo cho tôi nên tôi chẳng bao giờ cãm thấy lạnh và cô đơn nữa .

End~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro