[Drabble|SA][K][ChanBaek] This World's So LoneLy Without You

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Chan Yeol ấy à?

Cậu ta hời hợt lắm.

Hằng ngày thức dậy đều chỉ xỏ đúng một chiếc dép.

Loẹt quẹt đi vào nhà tắm. Đánh răng rửa mặt.

Thế là kết thúc công việc vệ sinh buổi sáng.

2.

Chan Yeol là một kẻ bất cần đời.

Xem TV vào sáng sớm. Chẳng có nổi một chương trình hay ho.

Ấy thế mà Chan Yeol vẫn vừa nhấm nháp ngon lành chiếc bánh mì nướng phết bơ thơm phức, vừa chăm chú xem bản tin dự báo thời tiết vô vị hàng ngày.

Cốc cà phê đặt trên bàn chưa kịp chạm môi lần nào đã nguội ngắt.

Tâm trí lại trôi dạt đi đâu mất rồi…

3.

Baek Hyun gặp Chan Yeol khi đi ngang qua một bãi đất trống bỏ hoang nọ.

Cùng một chú mèo hoang.

Mưa tầm tã.

Quần áo, đầu tóc cậu ta đều ướt nhẹp, nhưng cái dáng cao gầy ấy vẫn cố che cho chú mèo nhỏ đang rúc sâu vào lòng.

Chan Yeol mặc mỗi chiếc áo mỏng tang.

Run rẩy vì lạnh.

Baek Hyun nghĩ hẳn là người có vấn đề về đầu óc rồi…

Cuối cùng lại “xách” cả cậu ta và mèo nhỏ về nhà.

Rồi thì sống cùng nhau lúc nào không hay…

4.

Thực ra nói sống chung cũng không đúng lắm.

Chỉ là đôi lúc Chan Yeol đến thăm và muốn chơi cùng với mèo nhỏ, sẽ ở lại “ăn vạ” ở nhà Baek Hyun vài bữa, không thì “ngủ trực” trên giường cậu vài đêm.

Lâu dần thì Baek Hyun đã quá quen với sự có mặt của Chan Yeol trong căn nhà của mình rồi.

Cảm thấy có thêm một người nữa cũng tốt.

5.

Ấn tượng ban đầu về Chan Yeol của Baek Hyun quả không sai.

Chan Yeol đúng là một người có vấn đề về đầu óc.

Cậu ta đãng trí lắm.

Sáng nào cũng thức dậy với một chiếc dép xỏ vội.

Mái tóc bù xù như tổ quạ.

Áo sơ mi thì cài lệch một bên cúc.

Xem TV đến mức quên cả uống tách cà phê đặt trước mặt.

Chăm sóc cho cậu ta còn khó hơn cả chăm sóc cho một đứa trẻ con.

6.

Baek Hyun có trồng một vườn hoa hướng dương sau nhà.

Giờ thì người chăm sóc cho chúng là Chan Yeol.

Cậu ta nói, nhân của hoa hướng dương thực ra có hình dáng là một nhóm các tập hợp sao cho giao của hai tập hợp bất kì trong chúng là một tập hợp cố định.

Chúng rất đẹp.

7.

Nhiều lúc Baek Hyun không thể hiểu nổi.

Rốt cuộc thì trong đầu Chan Yeol chứa những gì vậy?

Một vài dây thần kinh của cậu ta đặt nhầm chỗ chăng?

Hay là cậu ta đến từ một hành tinh khác?

Chan Yeol thỉnh thoảng cũng mở miệng nói vài câu.

Mà thực ra. Baek Hyun cảm thấy Chan Yeol im lặng tốt hơn nhiều so với việc mở miệng ra là tuôn một tràng những thứ mà Baek Hyun không sao hiểu nổi ấy.

8.

Nhưng Baek Hyun thích nụ cười của Chan Yeol khi cậu ta nói về những điều đó.

Rực rỡ hơn cả những đóa hoa hướng dương kia…

9.

Mãi sau này Baek Hyun mới biết.

Chan Yeol thực ra không ngốc. Cũng chẳng phải người có vấn đề về thần kinh.

Cậu ta mắc hội chứng Savant (*) và bệnh tự kỉ.

Nói một cách khác, xung quanh Chan Yeol là những bức tường cô lập cậu ta với thế giới bên ngoài.

Vậy nên cậu ta không thể giao tiếp với những người khác được, trừ Baek Hyun.

Đôi lúc, Baek Hyun cảm thấy vui vì điều đó.

Vì như vậy có nghĩa là, bên cạnh những con số và những phương trình toán học, thì Baek Hyun đã là người duy nhất vượt qua được những bức tường ngăn cách đó của Chan Yeol.

Và như vậy có nghĩa là, theo một cách nào đó, thì Baek Hyun cũng chiếm một vị trí đặc biệt trong tâm trí cậu ta rồi.

10.

Một buổi sáng không-có-Baek Hyun của Chan Yeol vẫn bắt đầu bằng việc xỏ vội một chiếc dép và chậm chạm bước vào nhà tắm.

Mở TV bản tin thời tiết hàng ngày, trên tay là chiếc bánh mì nướng phết bơ và một tách cà phê luôn luôn quên uống.

Một buổi sáng nhàm chán.

Một buổi sáng vô vị.

Đơn độc.

Cuộc sống của Chan Yeol chính là luôn bắt đầu bởi chuỗi những sự việc lặp đi lặp lại như thế.

Chan Yeol từ lúc nhận thức được mọi thứ trên đời, chỉ biết đến những con số trong toán học.

Cậu được gọi là thiên tài từ năm năm tuổi.

Nhưng chính sự khác biệt ấy tách biệt cậu khỏi thế giới này.

Baek Hyun là người đầu tiên giúp Chan Yeol nhận ra, đóa hoa hướng dương trong ý thức của Chan Yeol, và những đóa hoa hướng dương ngập trong ánh nắng của khu vườn, khác biệt đến thế nào.

Là người đầu tiên nhắc nhở cậu những công việc vào buổi sáng. Tìm những bộ phim hay cùng ngồi xem.

Tách cà phê đặt trước mặt không còn bị bỏ quên nữa.

11.

Và, Baek Hyun là người đã tìm thấy Chan Yeol trong cái ngày mưa tầm tã ấy.

Khi cái lạnh buốt khiến đôi vai cậu không thể ngừng run rẩy.

Muốn qua nhà tôi trú mưa không?

Tên cậu là gì?

Chan …Chan Yeol.

Này, cậu phải nhìn tôi khi tôi đang nói chứ. Phép lịch sự tối thiểu đấy.

Ha, làm vẻ mặt như tôi đang bắt nạt cậu không bằng.

Muốn uống gì đó ấm ấm không? Chan Yeol?

12.

Vị cà phê hôm đó Chan Yeol uống, ngọt hơn cậu từng tưởng tượng rất nhiều…

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro