Anh đếm 1 2 3..em sẽ đi nhé?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

||Drakey||khi anh đếm 1 2 3..em sẽ đi nhé-
draken:22-23t
mikey:22t
-trong cuộc đời của mỗi con người thì tình yêu là thứ không thể thiếu,nó giúp ta cảm thấy mạnh mẽ hơn khi nghĩ về nó,nghĩ về một tình yêu đẹp đẽ,thuần khiết kia..!Tôi sẫn sàng hy sinh tất cae chỉ đê đổi đc một tiếng”Ừ
lạnh nhạt từ anh ấy.nó khiến tôi có cảm giác từ thiên đường thì đột nhiên
“Bùm”một cái thì tất cả,tất cả mọi thứ đèu quay lưng lại với tôi,kể cả người tôi dùng cả tuổi thanh xuân,dùng cả mạng sống của mik để yêu anh ấy..!cũng quay đầu lại với tôi.!
-Mọi chuyện bắt đầu từ 1 năm trc.!Tôi đã vô tình làm mất đứa con mà mà mik rất yêu thương. Lúc đầu tôi thật sự ko muốn có nó,tôi của lúc đó thật sự rất ít kỷ,Tôi cứ nghĩ có con rồi thì ken-chin còn yêu mik không,còn chiều chuộng mik ko?,mik không thể đáp ứng đc nhu cầu của anh ấy.!liệu anh ấy có vì những thứ đó mà bỏ rơi mik ko.?lúc đó tôi thật sự rất sợ.!sợ sau khi sinh đứa bé những chuyện mà tôi nghĩ sẽ xảy ra nên cách mà tôi chọn lúc đó là:
-Từ bỏ nó đi,từ bỏ đứa bé đi!
Nhưng ken-chin đã bt đc và đã cản tôi,không cho tôi làm như vậy. Dù sao nó cũng là kết tinh tình yêu của chúng tôi thì tại sao tôi lại phải bỏ nó vì những lý do vô lí kia chứ.?tôi đã bình tâm suy nghĩ lại những việc mà mik đã làm thật sự  lúc đó,tôi suy nghĩ rất nông cạn,không hiểu gì về tình mẫu tử.Nhờ có ken-chin mà tôi đã hiểu ra tất cả và yêu thương đứa bé trong bụng hơn.!
Nhưng..Mọi chuyện vẫn sẽ rất bình thường nếu như ko có vc đó xảy ra.?Tôi bị sảy thai. Đó chỉ là vô tình tôi thật sự không cố ý giết chết đứa con trong bụng.!lúc đó tôi rất dằn vặt ko bt đối diện với ken-chin như thế nào nữa.!Còn về ken-chin..khi anh ấy nghe  tin tôi sảy thai thì cứ nghĩ là tôi cố ý giết hại đứa bé nên đã ko nói chuyện và cả nhìn mặt tôi,dù tôi có bắt chuyện với anh ấy cũng ko đối ngoại gì đến tôi cả?!
Và bắt đầu từ khi đó anh ấy luôn luôn lạnh nhạt với tôi,rất ít khi về nhà,mà cứ qua đêm ở CTY..!

-oaa.!ken chin! đi làm về r sao?anh đưa áo đây em cất cho.Anh ngồi vào bàn ăn cơm đi ạ.?Em đã chuẩn bị cả buổi chiều cho anh đấy!
*mặt em hớn hở khi thấy draken về*
-draken từ từ bước vào nhà bếp nhưng không ngồi vào bàn ăn mà.-
[XOẢNG..XOẢNG..XOẢNG…
-Những thứ này.!
Dành cho người ăn sao!?Cậu có phải là ở nhà quá lâu rồi sinh ra thiếu hiểu bt ko.?Thời đại gì rồi mà còn ăn nhưng thứ tởm lợn này chứ.?
Cậu có bị “NGU” ko.?
-anh đã hất hết tất cả những món mà tôi làm.!ngay giây phút đó tim tôi bỗng nhiên nhói lên một nhịp nước mắt lại không tự chủ mà rơi xuống.!
-ken..chin à.!!Em..em..
-vì những giọt lệ rơi nên ko thẻ nói chuyện rõ để dễ nghe đc-
-Sao chứ?cậu định nói gì nữa.?Tôi nói ko đúng sao.?những thứ cậu nấu đem cho chó chắc nó cũng ko thèm đụng.!
-Dứt lời anh ấy bước lên phòng mà không một lần cảnh mặt lại nhìn tôi một lần nào.!lúc này tim tôi rất đau,thật sự rất đau.Anh ấy cứ nói những lời xúc phạm đến tôi nhưng tôi vẫn chịu đc vì tình yêu.!Vì tôi yêu Ken-chin rất nhiều,tôi ko thể thoát khỏi tình yêu mù quáng này đc.!Còn về ken chin chắc chắn  hẳn là không còn yêu tôi ngay giây phút anh ấy bt tôi đã đánh mất đứa bé rồi.!tôi thật sự rất câm hận bản thân mik.!Tại sao.?tại sao.?tôi lại có thể bất cẩn đến vậy.?làm sao lại bất cẩn đến mất đánh mất đứa bé chứ.?
-Tất cả đều tại tôi nên mọi chuyện mới thành ra như vậy,tất cả đều tại tôi nên anh ấy mới câm ghét tôi như vậy,kể cả một ánh nhìn cũng không cho tôi.!Kể cả những lời nói cay đọc đến nỗi tôi không nghĩ ní đc phát ra từ miệng của anh ấy.!
[sáng hôm sau]
-tôi đã chuẩn bị xong bữa sáng và định lên phòng gọi anh ấy xuống ăn nhưng vừa bước đc vài bước thì đã thấy ken-chin và tôi với gương mặt mừng rỡ như một đứa trẻ lâu ngày mới gặp lại đc người thân của mik và với giọng nói ko lớn cũng ko nhỏ mà gọi anh ấy ngồi vào bàn ăn sáng.!
-Ken-chin~!
anh ngồi xuống ăn sáng rồi hãy đi làm ạh.!
-Đếch cần.!tôi sẽ ăn ở Cty,không phiền cô!
-Nói với tôi được vài câu thì anh ấy bước đi lấy xe và chạy đến Cty mà ko nói thêm lời nào nữa.!tôi rất mong muốn ken-chin sẽ nói nhưng câu như
“em bé ở nhà vui vẻ”__”chúc em hé ăn ngon”…
-Nhưng..những thứ đí đều sẽ ko thể thành hiện thực đc nếu như anh ấy vần còn câm ghét tôi đến như vậy-
-Nhưng mỗi người đều có một chuẩn mực và giới hạn của riêng họ kể cả tôi ko ngoại lệ.Tôi vẫn sẽ cam chịu,văn để anh ấy xúc phạm những bữa cơm tôi nấu,vẫn hy sinh cả thanh xuân để yêu anh ấy nhưng…anh ấy lại đi vào khách sạn cùng người con gái khác..tôi vô tình thấy đc khi mua một số đồ dùng cá nhân.!
-lúc đấy..tim tôi như ngừng đập,đầu óc quay cuồng,tôi không thể suy nghĩ và đứng vững đc nữa, phải đợi tầm vài phút sau mới có thể trở lại trạng thái bình thường đc. Tôi từng bước,chậm rãi,chân tôi rung rung đi mà cứ muốn tẽ không thể đubgws vững đc.!
-Một lát sau.!tôi đã bước vào hỏi thẳng anh ấy.!
-Ken chin..chuyện..này..là sao.!?anh và..cô giá này…
-Cô gái lạ mặt kia không để draken trả lời mà chen vào nói giọng đanh đá
…:Mày là ai..?
sao lại nói chuyện với draken-kun như thế..?
-k..ken chin..em..em lav đang hỏi anh…anh mau trả lời em đi chứ.!
[CHÁT]
…:Con khốn nạn này!?tao hỏi mày không nghe.!hay mày bị điếc!?
*con ả ko thấy em trả lời mik,vì sỉ diện mà tát mikey một cái dõ đau khiến khoé môi em bật ra máu*
-lúc này..tôi ko đứng dậy đc nữa.!tôi dường như ko suy nghĩ đc gì cả.!nhưng tôi vẫn cố đứng dậy và hỏi anh ấy..mọi chuyện là như thế nào.?
-k..ken chin..sao anh lại làm vậy với em chứ..?rốt cuộc em đã làm gì sai để anh phải đối xử với em như vậy..?
*từng câu từng chữ của em đều dùng hết sức mà la lớn lên*
-lúc này draken mới chịu lên tiếng:
-cậu thật sự ki bt mik đã làm gì.?hay là đang giả ngu ko bt với tôi..?
-e..em..thật sự..không bt…
-Giả ngu sao.?Ha.!đc lắm..
-anh ấy lấy tay nắm tóc tôi giật ra phía sau.!khiến tôi đau đớn mà la lên.!anh kề mặt tôi sát vào mặt anh ấy mà nói với tông giọng thật sự rất trầm..rất đáng sợ-
-Tao là đang gợi nhớ cho mày đầu.!
chính mày đã giết con tao mà h lại nói ko nhớ sao.?
Xem ra trí nhớ của mày cũng đã mòn quá r.,
-xin..xin anh thả..thả em ra đi mà.?
-nhất định chính tay tao sẽ giết chết mày.!
-ko phải là em đã nói r sao!?..tất cả..tất cả chỉ là vô tình..chỉ là vô tình thôi mà!..*hức*!
-Vô tình..?mày nghĩ tao sẽ tin..?
-rốt cuộc anh..anh muốn em làm thế nào..mới chịu tha thứ cho em đây.!
-mày muốn đc tha thứ..tới vậy?
-phải..phải..anh muốn em làm gì..em cũng nhẹ đồng ý.!
-vậy đc.!*buông tóc em ra*
mày thấy chiếc xe đang chạy đến ko.?
mày lao vào nó đi nếu như mày mạng lớn còn có thể sổng thì tao sẽ tha thứ cho mày..mikey.?

-ko đc.?
mày cũng chỉ giỏi đc cái miệng thôi.!
-Đc..em đồng ý..*em đến trc mặt draken*
-ken chin nhắm mắt lại đi..
“khi kenchin đếm 1 2 3..em sẽ đi nhé.?”
-tại sao tao lại phải nghe lời mày.?
-em muốn giữa em và ken-chin sẽ có một ký úc đẹp cuối cùng này.!
*sao ngay tại lúc này..tim mik lại nhói..như sắp mấy thứ gì đó quan trọng.?”
1
2
3..
[RẦM!!!!]..
-k..không..Mikey…!?
-draken xoay người lại thì thấy thân hình nhỏ của một cậu thiếu niên đang nằm trên vũng máu
nhưng đột nhiên ngay lúc mày trời lại đổ mưa.
máu và mưa hoà làm một,ko thể phát hiện đau là máu và đâu là mưa.!Và trong những hạt mưa đó đôi mắt tôi lại mặp mờ thấy đâu đó những bước chân từ một người nam nhân cao lớn quen thuộc kia chạy đến bên tôi..ôm tôi vào lòng.!Mùi hương này,cảm giác ấm áp đến lạ thường này đã từ rất lâu tôi mới thể cảm nhận đc.!những giọt nước mắt của anh ấy rơi xuống người tôi liên túc,anh nhẹ đỡ tôi lên lưng..chạy liên tục về một hướng..
|bệnh viện..?ken..chin..ko tới kịp đâu|
-Mikey..em..em ko đc bỏ anh..!
-ken..chin..?anh vừa..gọi..em sao..?
-p..phải..mikey à..!đ..đừng bỏ anh..anh..ko muốn..mất em bé của anh..đâu mikey..à.!
-có phải..em đang..mơ ko..?em vừa đc..ken chin cõng..còn..vừa đc.ken chin..nói những lời này..thì chỉ là..mơ thôi..~
-k..không..phải mơ đâu..mikey.!anh xin em..đừng có chuyện gì mà..!
-những giọt nước mắt của ken chin cứ thay phiên nhau,chen chút nhau mà rơi xuống tay tôi.!
-ken..chin..ko đc khóc..!thấy ken..chin khóc..em đau lắm..*hức*
[KHỤ..KHỤ..KHỤ…
-M..Mikey!?e..em có sao ko!?đừng làm anh sợ..!
-chỉ nhưng khi..em bị như này mới có thể thấy..ken chin..quan tâm em..chỉ những khi em bị như này..anh mới nhẹ nhàng cõng em như bây h..*em cười nhẹ dựa vào lưng anh*
-mikey..!nếu mà em qua khỏi..anh sẽ mua thật nhiều taiyaki cho em bé của anh!sẽ chăm sóc em!sẽ cõng em liên tục!sẽ cùng đi chơi với và sống hết cuộc đời với nhau!anh xin em..đừng có chuyện gì mà..Mikey..!
-ken..chin..
-ưmm..ken..chin nhớ nha..~
-em..buồn ngủ..quá..
-với..đói..nữa..
-ngủ xong..mik sẽ đi ăn,,phần cơm..trẻ em nhé..~?
[em mỉm cười..đôi mắt từ từ nhắm lại]
*tích..tắc..tích tắc…
-mikey….
-embe..người em..lạnh quá…
-nó lạnh lắm..
-đừng ngủ nữa..sắp tới rồi mà..
-Em mở mắt..nhìn anh đi mà!..Mikey!Em đừng có mà đụng đâu ngủ đó nữa mà.!
-anh..xin lỗi..anh xin lỗi..!
-dậy đi mà mikey..!
-anh Hứa sẽ YÊU EM MÀ.!
[trc đó..em đã nói gì nào~?]
-Mikey..?
[-ken-chin~
-anh hứa là sẽ ko bỏ em đúng hok?
-bt r~ai lại nỡ bỏ em bé
-hứa nha!mik sẽ sống tới bạc đầu~]
[em đi nhé.?ken-chin~]
-em..thật sự..bỏ anh..?*anh vẫn cõng em trên người ko rời*
-em đi r..
-em..đi thật r..ko ngờ..nó lại đến sớm tới vậy…?
..
-sau khi chôn cất cô xong,sáng ngày hôm sau có người đi ngang qua ngôi mộ em lại thấy có một người nam nhân cao lớn đang nằm ngay mộ của em. Người dân thắc mắc nên đến xem thử,ko ngờ.?vì cảm quá nặng nên đã qua đời và còn bất ngờ hơn..đó là draken..chồng của mikey..
[mikey..đợi anh nhé!]
.
.
.
[-ken chin đếm 1 2 3 đi!
-sao thế em bé?
-cứ đếm i~!
-ừm..anh đếm nhé~
-1..2..3..
-TADA!!
-biến thành em bé của anh!]
mikey/draken:ta sẽ ở bên nhau..mãi mãi..~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro