Drama 2: Phòng trọ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4 người bạn lớp tôi thuê trọ cùng 1 phòng, với những tính cách khác biệt nên nhiều khi cãi nhau.

Thỉnh thoảng tôi qua đó ăn và đèo bạn đi học (nếu ai nhờ) vì học cùng trường đại học. 

Phòng 4 bạn là A, B, C, D. Bạn A thích nấu ăn, bạn B thích rửa bát. Câu chuyện ăn uống thì không có gì. Bạn C hay làm đồ ăn cho bạn trai. Có 1 lần bạn D mua chiếc áo để tặng sinh nhật, bạn C đã lấy mà không hỏi D ra mặc và còn bảo là " Bây giờ có đồ chung để mặc" nên cuộc cãi vã nổ ra sau nhiều chuyện và 4 bạn tách nhau ra ở. 

Hôm 24/12 năm nhất vì không đi xa được nên tôi đã rủ người bạn (thân) của mình đi chơi ở Royal City, nhưng bạn ấy từ chối bảo là mệt nên không đi nữa. Nhưng ngày hôm sau thấy bạn đăng story đi với bạn cùng đại học khác, nên buồn một chút. Sau này, các câu chuyện, dòng nhắn tin với các bạn cấp 3 cũng nhạt dần và không có.

Năm 2 thì gần như cả năm ở nhà vì dịch covid, bố mẹ tôi cũng về quê vì phải đóng cửa không làm. Đến ngày mở cửa trở lại, bố mẹ tôi lên Hà Nội đi làm, bố tôi mặc quần để đi thì nó đã không vừa người, sau 1 tháng bố đã béo lên mấy cân, đến nỗi khi lên Hà Nội người ta không nhận ra bố nữa. Nhưng chỉ sau đó vài tuần, bố lại như cũ giống trước dịch.

Mẹ tôi vẫn làm ở đó, từ lúc làm trên này chưa từng mua quần áo mới. Trên này, người ta cho rất nhiều quần áo, đồ ăn nhiều người họ thương cũng cho

Sau dịch thì người ta cũng rửa xe ít hơn, thu vào cũng ít hơn đợt trước, chi thì lại nhiều hơn. Quanh chỗ tôi cũng nhiều người mở quán rửa xe nên khách hàng cũng ít đi 1 chút. Đối diện nhà tôi 1 quán mới mở, họ giảm giá còn 40 nghìn 1 chiếc xe để thu hút khách hàng trong mấy tháng, trong khi đó giá sàn tại đó là 50 nghìn, nhà tôi thì không giảm vì giảm thì khó tăng. 

Lớp tôi về kỹ thuật nên nhiều con trai, đến giờ tôi vẫn không nhớ rõ mặt và tên - có lẽ vì tôi phần này khó nhớ hơn. 

4 người bạn phòng trọ ấy chia tay, sau khi học quân sự xong mỗi người thuê 1 nơi, nhưng bạn B, C thì đi ở nhờ.

Cùng năm nay người bạn từng ngồi cùng bàn cấp 3 mất vì đuối nước ở biển. Khi nghe tin đó, tôi còn không tin vì một người còn trẻ, tương lai sáng lạng. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro