CHƯƠNG 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đóng cánh cửa phòng tắm lại sau lưng, Hermione dựa vào nó và thở dài. Chuyện vừa rồi quả thật quá khó tin.

Nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, cô phải cắn răng để cố không bật cười khi nhìn thấy diện mạo của mình. Thật chẳng biết phải miêu tả cô lúc này như thế nào nữa: Hermione trông thật hoang dại và bù xù. Tóc của cô rối tung lên, má ửng hồng, lớp trang điểm gần như chẳng còn, những vết đỏ nhạt bao phủ khắp cổ và ngực, và nếu cô nhìn gần, cô sẽ thấy dấu vân tay ở trên hông mình.

Cô lau rửa thân mình sạch sẽ, lôi ra một vài chiếc ghim cài tóc vẫn còn gắn ở trên tóc cô. Búi tóc lại một cách gọn gàng nhất có thể ở trên đỉnh đầu, Hermione mỉm cười trước hình ảnh phản chiếu của mình. Cho đến lúc này, gương mặt cô không hề biểu hiện chút hối hận nào, không hề có sự lo lắng về hậu quả từ hành động của cô với Malfoy. Nụ cười của cô mở rộng khi cô lướt qua những sự kiện tối nay trong tâm trí mình. Hermione đã hy vọng rằng có lẽ họ sẽ làm điều gì đó vượt trên mức tình bạn vào đêm nay, nhưng cô không dám hy vọng rằng họ sẽ lại tiến xa đến mức này. Nhưng họ đã thực sự làm vậy. Hermione vừa làm tình cùng Draco và nó diễn ra trọn vẹn hơn những gì cô tưởng tượng, và trí tưởng tượng của cô thì cũng không phải dạng vừa.

Cô suýt bật cười một cách thích thú, nhưng cô đã dừng lại. Quấn một chiếc khăn bông sạch treo ở phía sau cửa phòng tắm quanh người, cô tự hỏi Malfoy cảm thấy thế nào về mọi thứ. Liệu hắn có còn ở trên giường của cô, nhìn chằm chằm lên trần nhà và lo lắng về phản ứng của cô không? Hay liệu hắn có đang lo lắng rằng hắn đã mắc phải sai lầm, rằng cô hối hận khi ngủ với hắn không? Có lẽ lúc này hắn đang mặc quần áo, chuẩn bị viện một cái cớ mà lịch sự rời đi chăng? Điều gì sẽ xảy ra nếu hắn đã mặc quần áo và rời đi rồi? Không, hắn sẽ không... trừ khi hắn sợ? Hermione đã chứng kiến phản ứng chống đối của hắn một vài lần, và nếu tình huống trở nên quá sức chịu đựng với hắn, hắn sẽ cố tìm lối thoát nhanh nhất.

Hermione từ từ mở cánh cửa dẫn vào phòng ngủ và thấy Draco đang ngủ say trên giường của cô, đắp chăn say giấc như thể đó là chiếc giường của chính hắn. Cảm thấy nhẹ nhõm và cố gắng không bật cười, cô rón rén bước đến và nhẹ nhàng nằm xuống cạnh hắn. Hắn không cựa quậy, và Hermione dành một chút thời gian để nghiên cứu sự thoải mái trong gương mặt đang say giấc của hắn. Khuôn mặt góc cạnh, điển trai của Draco trông mềm mại hơn khi hắn ngủ. Lông mày không nhíu lại, mắt không nheo lại, miệng và quai hàm cũng không siết chặt vào với nhau. Mái tóc vàng của hắn phản chiếu lại ánh trăng sáng, mê hoặc cô, và cô cưỡng lại ý muốn lướt tay qua một vài lọn tóc trên đầu hắn.

Thay vì tiếp tục trố mắt nhìn hắn, cô ngả mình vào gối và ngủ thiếp đi sau vài phút. Mọi cuộc thảo luận nghiêm túc về tình bạn, mối quan hệ và tương lai của họ có thể đợi đến sáng hôm sau.

.

Ánh nắng ban mai rực rỡ chiếu qua cửa sổ phòng ngủ khiến đôi mắt của Hermione từ từ mở ra. Nhờ đã yểm bùa lên tất cả các cánh cửa sổ của mình, Hermione có thể luôn để cửa rèm mở toang mà không sợ ai từ bên ngoài có thể nhìn vào trong nhà cô. Mặc dù không hẳn là một người thích thức dậy sớm, nhưng cô thích được đánh thức một cách tự nhiên bởi ánh nắng mặt trời vào buổi sáng cuối tuần.

Cô mệt mỏi duỗi tay chân, thích thú với cơn đau âm ỉ giữa hai chân mà chỉ xuất hiện sau khi làm tình. Merlin ơi, đã quá lâu rồi cô mới lại được trải nghiệm cảm giác đau nhức ấy. Đưa mắt nhìn sang một bên, Hermione quan sát người đàn ông đang say ngủ bên cạnh cô. Draco đã ngủ lại đêm qua

Lưng hắn quay về phía cô, và tiếng thở đều đều của hắn cho thấy rằng hắn vẫn đang ngủ. Trong bóng tối của đêm qua, và với vị trí của họ, Hermione đã không có cơ hội để thưởng thức cơ bắp săn chắc trên lưng của Draco.

Chà, cô chắc chắn sẽ không lãng phí cơ hội này. Chiếc chăn đã trượt xuống phần lưng dưới của hắn, để cho tấm lưng trần màu nhạt lọt vào tầm mắt của cô. Đêm qua, tóc của Draco mang màu sắc của mặt trăng, nhưng dưới ánh mặt trời chói chang thì nó tỏa sáng theo màu của nắng. Mong muốn được vuốt ve làn da trần trên lưng hắn và một lần nữa cảm nhận được những múi cơ săn chắc ở đó, nhưng Hermione lắc đầu. Cô chưa biết rõ cảm giác của hắn về cô là như thế nào, và sẽ không khôn ngoan chút nào nếu tự mình cho rằng hắn sẽ hoan nghênh sự động chạm này của cô.

Lo lắng rằng hắn sẽ quay lại và bắt gặp cô đang nhìn chằm chằm một cách rùng rợn, Hermione đánh liều bước ra khỏi giường để pha trà. Hắn không cựa quậy khi cô rời khỏi phòng, và cô choàng một chiếc áo choàng ngắn ra bên ngoài chiếc váy ngủ của mình.

Đồng hồ nhà bếp của cô chỉ bảy giờ sáng và ấn bản cuối tuần của tờ báo Tiên tri đang chờ đợi cô. Một con cú đậu trên gờ cửa sổ của cô và cô lấy tờ báo ra khỏi mỏ của nó trước khi nó cất cánh bay đi. Cô mở tờ báo ra và đặt nó trên bàn bếp của mình, khi cô nhận thấy điện thoại của mình đang nhấp nháy.

Hermione không sử dụng nó vào đêm qua, và thậm chí còn quên mất rằng cô đã để nó ở đây. Cầm nó lên, cô nhận ra mình có vài tin nhắn đến từ Ginny khoảng nửa giờ trước.

G: Chào buổi sáng! Em biết là chị hay dậy sớm nên bắt đầu thôi nào!

G: Bình thường chị trả lời nhanh lắm mà.

G: Chị Hermione, làm ơn bỏ bất cứ cuốn sách nào chị đang cầm xuống và nhắn lại cho em đi.

G: Em sẽ xông thẳng vào nhà chị nếu chị không trả lời em ngay đấy.

Đảo mắt trước sự thiếu kiên nhẫn của Ginny, Hermione gõ tin nhắn trả lời của mình. Cô không ngờ rằng Ginny lại muốn nhận tin từ cô sớm như vậy, vì Ginny nổi tiếng là thường xuyên ngủ nướng vào cuối tuần nếu không có buổi huấn luyện sớm nào.

H: Ừ, chị cũng chúc em có một buổi sáng tốt lành nhé.

G: ĐÂY RỒI. Sao rồi chị?

H: Sao cái gì?

G: Hài hước quá đấy. Đừng giả ngu với em, chị không làm được thế đâu. Bữa tối lãng mạn sao rồi chị?

Hermione ngừng lại trước khi trả lời. Cô hoàn toàn không biết phải giải thích điều này qua tin nhắn như thế nào và cô cũng không muốn nói với Ginny theo cách này.

H: Bất ngờ.

G: Em đến đây. Mở Floo đi.

H: Không! Đi ăn trưa đi và chị sẽ kể cho em nghe mọi thứ.

G: GODRIC CHẾT TIỆT, ƠI ANH TA VẪN ĐANG Ở ĐÓ ĐẤY À?!?!

Chết tiệt. Hermione vẫn không thể che giấu được dù là đang nhắn tin. Cô không biết phải trả lời sao, không chắc chắn phải giải thích ra sao về sự xuất hiện của Draco Malfoy trần truồng vẫn đang ngủ trên giường của cô, sau một đêm làm tình đầy hoang dại.

Cô đã mất quá nhiều thời gian để trả lời, và Ginny thì chưa bao giờ biết kiên nhẫn là gì.

G: HERMIONE GRANGER, VỨT CÁI ĐIỆN THOẠI CHẾT DẪM VÀ QUAY LẠI GIƯỜNG VỚI ANH TA ĐI!

G: Và vâng, lát nữa đi ăn trưa với em nhé.

Hermione thở dài và tắt máy. Cô chuẩn bị ấm trà trong bếp lặng lẽ nhất có thể. Khi đặt ấm lên bếp để làm nóng mà không sử dụng phép thuật (Hermione thề rằng pha trà theo cách của người Muggle ngon hơn), cô cầm tờ báo lên và bắt đầu đọc.

Giờ thì sao? Hermione thường mang theo tờ báo vào phòng ngủ và tựa mình vào đầu giường để cập nhật tin tức trong khi đợi ấm đun nước sôi. Malfoy liệu có cảm thấy kỳ lạ nếu thức dậy và thấy cô đang đọc báo bên cạnh hắn trên giường không? Hay hắn sẽ đau lòng hơn khi thức dậy một mình, nghĩ rằng cô đã hối hận về những gì họ đã làm đêm qua?

Bất giác, những lời Hermione nói với Ginny vào Chủ nhật tuần trước lướt qua tâm trí cô.

"Là sai sao, Ginny? Muốn anh ấy là sai sao?"

Đêm qua chắc chắn không hề có cảm giác sai trái. Không một chút nào. Sau tất cả, Hermione đã phát ốm và mệt mỏi khi phải cố gắng sống theo định nghĩa đúng và sai của người khác.

Trên đường trở về phòng ngủ, Hermione nhìn thấy mớ quần áo mà cô và Draco đã để lại đêm qua khi họ vội vàng lột đồ nhau. Áo choàng, váy của cô và áo khoác ngoài của hắn nằm rải rác quanh phía trước căn phòng, trong khi thắt lưng, quần của hắn và áo ngực của cô thì vương vãi ở sau ghế sofa. Với một cái vung đũa phép, quần áo đã được gấp gọn lại và xếp ngay ngắn trên chiếc ghế bành trước lò sưởi của cô, những chiếc khuy măng sét cũng được đặt ngay ngắn trên chồng quần áo của hắn. Áo sơ mi, quần đùi của hắn và quần lót của cô nằm rải rác trên sàn phòng ngủ, và Hermione chỉ dừng lại để ném đồ lót vào máy giặt.

Draco đã trở mình trong giấc ngủ và giờ đang nằm nghiêng, đối mặt với cô. Rón rén nhất có thể, Hermione chui lên giường, ngồi co đầu gối lại và tựa lưng vào đống gối ở đầu giường.

Để tránh nhìn chằm chằm vào hắn lần nữa, cô vùi đầu vào tờ báo và chẳng mấy chốc đắm chìm trong một bài báo dài về việc buôn bán nọc độc Nhện khổng lồ.

.

Draco cảm thấy rất thoải mái và ấm áp. Chiếc giường này quá mềm nên chắc chắn nó không phải là giường của hắn, và ánh sáng đập vào mắt hắn cũng quá sáng nên đây cũng chắc chắn không phải là cái phòng ngủ tối tăm của hắn.

Khó có thể tin rằng đêm qua là sự thật, hắn từ từ mở mắt ra. Hắn đang không ở trên giường của mình tại Căn nhà phố Franklin, mà đang hoàn toàn khỏa thân, nằm gọn trong chăn của Granger. Người phụ nữ đó chỉ cách hắn một bước chân, và phần đầu tiên lọt vào tầm nhìn khi hắn thức giấc là bắp chân trần của cô. Hướng ánh nhìn lên trên, mắt hắn mở to khi nhận ra cô đang mặc ít như thế nào. Chiếc váy ngủ màu xám của cô chỉ dài đến giữa đùi, trượt xuống khỏi chân vì cô đang ngồi co đầu gối lại. Cô mặc thêm một chiếc áo choàng ngắn bên ngoài, nhưng nó không che được sự thật rằng cô đang không mặc áo ngực.

Cô đã để hắn ngủ lại qua đêm. Đó hẳn là một dấu hiệu tốt, phải không? Không chỉ vậy, cô rõ ràng cảm thấy thoải mái trước sự hiện diện của hắn để quay trở lại giường trong khi hắn vẫn đang nằm ở đây.

Draco bất chấp nhìn lên khuôn mặt cô và thấy cô đang tập trung vào tờ báo của mình mà không hề hay biết rằng hắn đã tỉnh dậy. Hắn quan sát cô đọc báo trong vài phút, để ý cách cô nhìn qua nhìn lại trang giấy và cách lông mày và môi cô nhếch lên nhằm biểu hiện sự đồng tình, bối rối hoặc giận dữ dựa trên thông tin mà cô đọc được.

Điều này thực sự là quá sức tưởng tượng. Hắn đã thức dậy trên giường của Hermione, và đũa phép của cô không hề chĩa vào cổ họng hắn, và cảnh đầu tiên chào đón hắn là cô đang điềm nhiên đọc báo bên cạnh hắn. Như thể điều này là hoàn toàn bình thường, như thể đây chỉ là một buổi sáng bình thường. Trước khi hắn có thể bớt phấn khích lại, một ý nghĩ nguy hiểm chợt lóe lên trong đầu hắn: đây là một cách tuyệt vời để thức dậy và chẳng phải sẽ tuyệt vời lắm sao khi đây là cuộc sống hàng ngày của hắn? Nếu cuộc sống với Granger sẽ diễn ra như thế này, thì Draco chắc chắn sẽ thấy cực kỳ hạnh phúc. Cô sẽ đọc tờ Tiên tri, thỉnh thoảng chế giễu những bài báo mà cô không đồng tình, Draco sẽ đưa ra một bình luận dí dỏm để chọc giận cô, cô sẽ dùng báo vỗ vào người hắn, còn hắn sẽ ngồi trên giường để đọc các báo cáo Quidditch buổi sáng, một trong hai người họ sẽ pha trà và họ sẽ nhâm nhi tách trà của mình một cách vui vẻ bên cạnh nhau và sau đó...

Quá mức rồi, trò chơi này đang dần trở nên quá nguy hiểm rồi đấy. Quên nó đi. Mình có thể kiểm soát được.

Miệng Hermione thu hút sự chú ý của hắn khi cô đột nhiên cắn chặt môi dưới và hắn thấy mình phải kiềm chế bản thân lại. Những ký ức về việc được gặm nhấm đôi môi đang trề ra đó đêm qua lướt qua tâm trí hắn, theo sau là những ký ức về tất cả những phần khác trên cơ thể Hermione mà hắn đã nhấm nháp.

Khỉ thật, hắn lại cương cứng rồi. Nhưng thật khó để không nhớ lại cái cách cô rên rỉ, thì thầm, rồi cuối cùng hét lên tên hắn trong sự say mê. Hắn có lẽ nên cho cô biết rằng hắn đã tỉnh dậy trước khi cô buộc tội hắn nhìn cô chằm chặp lúc cô đang đọc báo.

.

Hermione giật mình khi nghe Draco hắng giọng.

"Chào buổi sáng," hắn thì thầm và Hermione ngay lập tức cảm thấy mặt cô đỏ bừng trước giọng nói đầy sức mê hoặc của hắn.

"Chào buổi sáng," cô trả lời, đáp lại ánh mắt của hắn. Ngạc nhiên thay, cô không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, và trên khuôn mặt cô xuất hiện một nụ cười giống như hắn. Hermione nhận ra rằng cô chưa bao giờ thấy hắn cười một cách cởi mở như vậy trước đây, và trái tim cô cảm thấy ấm áp lạ thường khi biết hắn cảm thấy thoải mái khi ở bên cô, đủ để khiến hắn không phải gồng mình lên như mọi khi.

Hermione đặt tờ báo lên chiếc bàn bên cạnh và quay lại nhìn hắn. Trông hắn khá thoải mái khi nằm trên giường của cô, nằm nghiêng, đầu dựa vào khuỷu tay và trên cơ thể không có gì ngoài một chiếc chăn cotton mỏng phủ trên người từ thắt lưng trở xuống.

"Có gì thú vị sáng nay không?" hắn chỉ về phía tờ báo Tiên tri vừa bị bỏ rơi của cô.

Hermione lắc đầu thay cho câu trả lời, và mím chặt môi để ngăn không cho một câu trả lời khác thoát ra. Chắc chắn không có gì thú vị bằng anh vào lúc này.

Cô nhận ra mình đang nhìn chằm chằm vào bộ ngực trần của hắn, và khi nhìn thấy hắn nhướng mày, cô càng cảm thấy rạo rực hơn. Cô lại cảm thấy sự căng thẳng tương tự đêm qua khi hắn giúp cô cởi bỏ áo choàng, cùng với sự mong đợi giống như khi môi Draco chuẩn bị chạm vào môi cô lần đầu tiên.

Draco không còn cười nữa, và cô tự hỏi liệu hắn có thể cảm nhận được sự thay đổi đầy nghiêm túc trong bầu không khí hay không. Không thể chịu đựng việc chỉ nhìn chằm chằm vào hắn với sự im lặng kéo dài, Hermione làm theo bản năng của cơ thể mình. Cô đưa một bàn tay thăm dò về phía hắn, nhận thấy cách toàn bộ cơ thể hắn căng ra và ánh mắt hắn theo dõi chuyển động của những ngón tay đang tiến lại gần. Cô chạm nhẹ vào mái tóc bạch kim, mềm mượt của hắn, và cô rùng mình khi hắn nhắm mắt lại, có vẻ thích thú khi tay cô đặt trên hắn. Cô vuốt nhẹ tóc hắn, quan sát cách cổ họng hắn di chuyển lên xuống khi hắn nuốt nước bọt.

Hermione thả những ngón tay của mình xuống gương mặt hắn, sau đó dừng lại một lúc trên vai hắn. Draco mở to mắt khi bàn tay khám phá của cô đặt lên trước ngực hắn. Cô di chuyển xuống sâu hơn, dừng tay ngay trên tim hắn, và cô có thể cảm nhận được nhịp đập trái tim hắn của ngay dưới đầu ngón tay cô. Ngực hắn lúc này nhấp nhô với một tốc độ nhanh chóng, hơi thở của hắn trở nên gấp gáp bởi cái chạm của cô. Hắn nhìn cô với một niềm khao khát đầy tuyệt vọng trên khuôn mặt, nhưng hắn vẫn nằm yên đó, để cô tiếp tục thú vui của riêng mình. Và sự cởi mở này, sự tin tưởng này, đã thúc đẩy Hermione có những hành động táo bạo hơn nữa.

Cô đưa một ngón tay dọc theo một số vết sẹo trên ngực hắn. Cô biết chúng là tàn dư từ lời nguyền Sectumsempra đầy ác ý mà Harry đã gây ra trong năm học thứ Sáu của họ. Những vết sẹo giờ đã mờ đi sau ngần ấy năm, và trong bóng tối đêm qua, cô thậm chí còn không nhận ra chúng. Tay cô di chuyển đến tận rốn của hắn, sau đó cô lần theo đến hông trên của hắn, dừng lại nơi tấm chăn che đi phần cơ thể khỏa thân của hắn. Cắn môi và cảm nhận cơ thể tràn ngập sự ham muốn, tò mò và liều lĩnh, Hermione nắm chặt chiếc chăn và kéo nó ra khỏi người Draco, khiến hắn hoàn toàn trần trụi trước mặt cô.

Draco không phản ứng, không di chuyển để che chắn bản thân lại, càng không lên tiếng phản đối, mà chỉ đơn giản là nhìn bàn tay cô di chuyển xuống hông hắn, qua bắp đùi sau của hắn, quyến luyến ở nơi đầu gối, và xuống bắp chân dưới của hắn. Hermione nhìn vào mắt hắn, và chẳng thấy gì ngoài sự tin tưởng ở đó. Khi mắt cô nhìn vào thằng nhỏ đang cương cứng của hắn, cô bất giác liếm môi và nhìn thấy nụ cười nhếch mép đặc trưng của hắn khi cô nhìn hắn một lần nữa.

Đưa tay ra khỏi chân hắn, cô ngồi thẳng lưng lên để nhìn bao quát người đàn ông trần truồng đang nằm trên giường cô. Nhìn hắn từ đầu đến chân và rồi lại từ chân lên đầu, cô chẳng thể tìm thấy điều gì không vừa mắt ở đó, cũng như bất kỳ khiếm khuyết cơ thể nào. Draco là một ví dụ điển hình về mẫu đàn ông lý tưởng: làn da sáng và tứ chi thon gọn thay vì quá cơ bắp. Hermione biết rằng thân hình của hắn không được hình thành do tập luyện thể dục thể thao liên tục như những người đàn ông Muggle đồng trang lứa. Hầu hết nam giới phù thủy thuộc thế hệ của Hermione đều tương đối gầy, bao gồm cả Draco. Nhưng dưới thời kỳ chiến tranh thì điều này không có gì quá khó hiểu.

Suốt những năm học ở trường, Hermione nghĩ rằng các đường nét trên khuôn mặt Draco quá sắc nhọn nên cô chẳng bao giờ thèm đoái hoài đến hắn. Nhưng thằng nhóc mất nết ngày nào đã trưởng thành rất nhiều về ngoại hình. Gương mặt Draco góc cạnh hơn, với gò má cao, đường viền hàm và sống mũi như thể được chạm khắc từ đá cẩm thạch khiến ai nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ. Đôi môi hắn đầy đặn và hàm răng trắng và thẳng đều đến mức khiến nhị vị phụ huynh làm nha sĩ của cô phải ngất ngây.

Khi thu tay lại, Hermione run rẩy thở hắt ra. Bắt gặp ánh nhìn của hắn một lần nữa, môi Draco nhếch lên và Hermione gần như có thể nghe thấy suy nghĩ của hắn bằng giọng nói đầy quyến rũ ấy: Công bằng.

Tay hắn chạm vào mắt cá chân của cô trước tiên. Vẻ mặt hắn đã nghiêm túc trở lại, và Hermione khao khát muốn được biết hắn đang nghĩ gì. Đôi mắt xám của hắn nhìn cô chăm chú, những ngón tay thon dài của hắn xoay tròn quanh xương mắt cá chân của cô rồi bắt đầu di chuyển chậm rãi lên đến bắp chân cô. Tay cô nổi da gà, phản ứng mạnh mẽ với sự kích thích từ cái chạm nhẹ của hắn. Hắn chạm vào đầu gối của cô, sau đó tay hắn cuốn chặt lấy chân cô khi di chuyển lên phía đùi. Draco nhíu mày tập trung và Hermione không dám tạo ra bất kỳ tiếng động nào. Sao hắn lại nhìn cô như thể cô là một sinh vật thú vị nào đó mà hắn vừa mới khám phá ra vậy?

Tôi là thật, cô muốn thốt lên. Tôi là thật, không hoàn hảo và không có gì đặc biệt, vì Merlin, đừng nhìn tôi như vậy! Là tôi đây, là Granger đây!

Khi tay hắn chạm đến viền chiếc váy ngủ của cô, hắn vân vê lớp vải ở nơi đó cho đến khi chạm vào dây buộc áo choàng của cô. Hắn nhìn vào mắt cô và kéo nhẹ. Hermione tuân theo yêu cầu không lời của hắn ngay lập tức, kéo lỏng chiếc dây buộc và cởi chiếc váy ra để ném nó vào một cái xó nào đó trong phòng.

Giống như một đứa trẻ thiếu kiên nhẫn, tay hắn giật chiếc váy ngủ của cô, và trước khi Hermione có thể cảm thấy xấu hổ, cô đã kéo chiếc váy qua đầu mình và vứt nó sang một bên.

Giờ đây, cô đã hoàn toàn khỏa thân và đang ngồi nghiêng trên giường, trước mặt kẻ đã từng bắt nạt cô suốt thời thơ ấu, và Hermione không thể nhớ lần cuối cùng cô cảm thấy phấn khích như thế này là khi nào. Bởi vì Draco đã không còn là thằng nhãi ngu dốt đó nữa, mà là một người đàn ông điển trai đang ngưỡng mộ cơ thể khỏa thân của cô với đôi mắt đầy dục vọng của chính mình.

Draco bỏ tay ra, bàn tay mà nơi cẳng tay có Dấu hiệu Hắc ám, nhưng Hermione cảm thấy hài lòng vì dường như hắn đã có thể lờ đi cái cảm giác bất an đó. Cô biết cái cảm giác đó đã ở đây từ lâu, và sự bộc phát cảm xúc đột ngột của hắn đêm qua đã khiến cô mất cảnh giác, và chỉ khiến trái tim cô cảm thấy đau đớn thay hắn hơn. Cô biết rằng hắn không có quyền được lựa chọn việc tiếp nhận Dấu ấn, giống như Harry không có quyền được lựa chọn sở hữu một vết sẹo hình tia chớp trên trán khi còn là một đứa trẻ sơ sinh. Nhưng bây giờ không phải là lúc cho một cuộc nói chuyện nặng nề như vậy, bởi vì đôi mắt của Draco đang đảo điên cuồng trên cơ thể cô và Hermione cảm thấy cơ thể mình hoàn toàn chìm trong ham muốn.

Đôi mắt hắn lần theo nơi mà đôi tay hắn đã không lướt qua một phút trước. Bắt đầu từ chân cô lên đến đường cong của hông, xa hơn nữa là vùng giữa của cô, nán lại trên bộ ngực trần của cô, sau đó lên cánh tay, cổ và vai, rồi cuối cùng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đầy đặn của cô, nhốt cô trong khoảnh khắc này với cái nhìn của mình.

"Đẹp quá", giọng hắn trầm và khàn, đầy vẻ ngưỡng mộ khiến Hermione thở gấp, tim cô đập liên hồi.

Cả hai đều không di chuyển, âm thanh duy nhất trong phòng ngủ là tiếng thở có phần gấp gáp của họ, mặc dù cả hai chưa thực hiện bất kỳ hoạt động thể chất nào. Tất cả những gì Hermione có thể làm chỉ đơn giản là đáp lại ánh mắt rực lửa từ Draco. Sự căng thẳng trong bầu không khí khiến cô cảm thấy hơi choáng váng.

Chiếc ấm đun nước phát ra tiếng huýt lớn, báo hiệu rằng nước đã sôi, nhưng âm thanh đó dường như bị bóp nghẹt và vô cùng xa vời, không thể phá vỡ rào cản vô hình trong không khí giữa họ.

"Tôi vẫn có thể đi pha trà, nếu anh muốn," Hermione thì thầm.

"Tôi vẫn không cần uống trà đâu," Draco đáp lại, châm ngòi cho mọi dây thần kinh trong cơ thể cô và trước khi cô có thể lao về phía trước, hắn đã di chuyển trước tiên để thu hẹp không gian giữa họ.

Cơ thể mạnh mẽ của Draco đột nhiên lao tới, phủ lên người cô và Hermione nằm ngửa ra theo lực đẩy, rồi môi hai người chạm nhau. Cô lại luồn tay vào tóc hắn như thể đó là nơi chúng thuộc về, môi cô hé mở đầy háo hức, cho phép lưỡi hắn xâm nhập vào trong.

Không một chút do dự, cũng không cần thăm dò khám phá, vì họ đã làm quen với cơ thể của nhau vào đêm qua. Hermione lạc trong cái cách mà làn da của hắn hơi ửng hồng trên cơ thể cô, khi chúng xô đẩy và quằn quại vào nhau.

Những nụ hôn của hắn đầy nóng bỏng và quyết đoán, và Hermione thì say sưa với sự mềm mại của đôi môi ấy. Draco cắn nhẹ vào môi dưới của cô, và cô mỉm cười trong khi vẫn chạm môi với hắn. Hắn dùng đầu lưỡi lướt qua nơi hắn vừa cắn trước khi ngậm môi dưới của cô vào giữa hai hàm răng và mút mạnh. Hermione nắm chặt tóc hắn hơn và đẩy ngực cô sát hắn hơn. Draco bắt được ý của cô, đưa lưỡi của mình trở lại miệng cô và di chuyển một tay xuống để vuốt ve ngực cô. Khi hắn dùng ngón tay cái vòng qua núm vú nhô cao của cô, một tiếng thở hổn hển thoát ra từ cổ họng cô và Draco rời miệng hắn ra khỏi miệng cô để âm thanh đó vang dội khắp phòng.

Hắn hôn dọc theo quai hàm của cô, và Hermione ghim móng tay của mình xuống da đầu hắn, sau đó đi xuống sâu hơn để ôm lấy lưng hắn. Mặc dù cô rất thích được ngồi trên Draco như đêm qua, nhưng mọi tưởng tượng tình dục của cô liên quan đến hắn dường như luôn là như thế này: bị hắn đè lên người. Và Merlin ơi, cách người đàn ông này hôn vào cổ cô, khiến cô có thể tan chảy ngay tại đây và biến mất khỏi thế giới này.

"Gọi tên tôi đi," hắn đột nhiên thì thầm vào tai cô. "Giống như đêm qua. Gọi tên tôi đi," giọng nói của hắn cùng với hơi thở ấm áp ấy truyền một cú sốc xuống xương tủy cô, và tất cả những gì cô muốn làm trong khoảnh khắc này là vâng lời hắn: Draco Draco Draco Draco Draco.

Cô có thể chết chìm trong cảm giác choáng ngợp khi được chạm vào hắn, làn da hắn, mùi hương và hương vị của hắn. Sức nặng của cơ thể hắn bao phủ khiến cô muốn bốc hỏa, cái thứ cương cứng của hắn cọ vào cô trong khi cô vặn vẹo để tăng ma sát giữa họ, và trong đầu cô lúc này chẳng còn chỗ trống cho thứ gì ngoài tên của hắn. Đêm qua nó đã thoát khỏi môi cô một cách dễ dàng làm sao, một tiếng kêu vang vọng xé toạc cổ họng cô nhiều lần, hai âm tiết quyến rũ bao quanh mọi giác quan của cô và đang yêu cầu được cô thốt ra từ miệng.

Nhưng Hermione đã dùng trí thông minh còn sót lại của mình để thách thức hắn. Kéo bản thân lên gần tai hắn, cô thì thầm đáp lại một cách đầy châm chọc, "Xin lỗi nhé, Malfoy, nhưng anh phải làm gì để được xứng đáng với điều đó cơ."

Cô hẳn đã làm hắn rất ngạc nhiên, bởi cơ thể hắn đã hoàn toàn bất động, nhưng điều đó chỉ kéo dài trong đúng một giây trước khi hắn thay đổi chiến thuật của mình. Draco từ từ kéo miệng mình ra khỏi tai cô, và lùi lại đủ xa để nhìn thẳng vào mặt cô. Cái nhìn mà hắn dành cho cô thật là hoang dại. Cô thậm chí có thể cảm nhận cái nhìn trong đôi mắt xám ấy từ đầu đến chân. Và khi miệng hắn nở một nụ cười nhếch mép đầy nguy hiểm, một cảm giác rùng mình bao trùm trong cô.

Thôi xong, mình chết chắc rồi.

Đưa cái miệng nhếch mép của mình xuống cổ cô, Draco đột ngột thay đổi nhịp độ trong nụ hôn của mình. Không còn vội vàng liếm hay nếm làn da của cô, lưỡi hắn chỉ uể oải nhấm nháp cổ cô một cách nhẹ nhàng, lần lên vành tai của cô. Hắn di chuyển chậm chạp một cách khủng khiếp, mân mê từng tấc da trên cổ cô trong một khoảng thời gian trước khi di chuyển theo cổ họng cô và đến tai bên kia.

Cuối cùng, hắn chiếm lấy môi cô một lần nữa, tạo thành một nụ hôn dài và sâu. Một tay hắn luồn vào tóc cô và kéo khuôn mặt cô lại gần hơn, cho đến khi Hermione cảm thấy mê sảng vì nụ hôn điêu luyện của hắn và thiếu dưỡng khí. Draco chậm rãi kéo mình lại, và mặc dù Hermione cần thở, cô vẫn rên rỉ một chút khi hắn nhấc môi khỏi cô. Hắn đặt một nụ hôn lên khóe miệng cô, sau đó bắt đầu di chuyển xuống dưới. Khi mặt hắn chạm đến ngực cô, hắn nhẹ nhàng hôn lên xương ức của cô, sau đó di chuyển đôi môi của mình trên một bên ngực. Hermione cố gắng không cong người lên để cọ vào cơ thể hắn sát hơn, nhưng cô đã thất bại. Draco kéo tay ra khỏi tóc cô để vuốt ve bầu ngực còn lại trong khi hạ miệng xuống núm vú trước mặt hắn. Hermione thở ra đầy mãn nguyện khi hắn lười biếng nắn bóp ngực cô, khiến cô rơi vào trạng thái mơ hồ hơn nữa.

Trạng thái sung sướng của cô không kéo dài được lâu, khi hắn dừng mọi tiếp xúc với ngực cô và hôn dọc xuống bụng cô, qua rốn cô, và lướt qua một bên hông cô. Cô đột nhiên cảm thấy một bàn tay mạnh mẽ nắm chặt đùi mình và tách chúng ra, và qua làn sương mù mịt của dục vọng bao phủ các giác quan, cô chỉ nhận ra Draco sắp làm gì một giây trước khi lưỡi hắn lướt qua nơi nhạy cảm nhất của cô.

"Ôi! Ôi trời..." Hermione hoàn toàn mất kiểm soát khi nhìn thấy và cảm nhận đầu Draco đang vùi vào giữa hai chân cô. Tất cả những giấc mơ và ảo tưởng của cô về chuyện đang diễn ra dường như chẳng là cái thá gì so với việc được thực sự trải nghiệm lưỡi của hắn đang liếm lên, xuống và xung quanh cái khe ẩm ướt của cô.

Từ bỏ mọi phẩm giá, cô quấn những ngón tay của mình vào mái tóc của hắn và đẩy hông vào mặt hắn. Sự nôn nóng bừa bãi của cô đã được đền đáp khi lưỡi Draco thọc sâu vào bên trong cô, khiến cô thở hổn hển. Sóng xung kích của khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể cô, khiến ngón chân cô cong lên và ngọ nguậy liên hồi.

Thở hổn hển, cô cảm thấy một cơn cực khoái đang tích tụ bên trong cô, và phải cố gắng không ưỡn hông quá mạnh và dọa sợ người đàn ông đang quỳ giữa hai chân cô.

Hắn lùi lại và Hermione nhìn xuống, bối rối. Hắn cần nghỉ ngơi để thở chăng? Nhưng không, hắn chỉ đơn giản là hôn lên đùi trong của cô, sau đó di chuyển miệng của mình ngay trên cô bé của cô, môi hắn gần như không chạm vào da cô. Sau đó, cô nhớ lại lời thách thức mà cô đã đưa ra cho hắn vài phút trước. Tên khốn hợm hĩnh này.

Hắn sẽ không để cô lên đỉnh mà không gọi tên hắn. Như thể Draco có thể nghe thấy suy nghĩ của cô, hắn mỉm cười với cô trước khi đưa lưỡi về phía khe của cô một lần nữa.

Trước đây, chưa từng có người đàn ông nào làm điều này... kỹ lưỡng đến như vậy. Dù cho Voldemort có xông qua cửa phòng ngủ của cô để thông báo rằng gã đã đội mồ sống dậy thì Hermione cũng sẽ hét lên với gã là Cút ra ngoài hoặc Biến đi chỗ khác, vì lưỡi của Draco sắp đưa cô đến cực khoái và cô sẽ giải quyết tất cả những thứ không liên quan sau, cảm ơn rất nhiều.

Lưỡi của hắn vào sâu trong cô không ngừng, nếm trải cô hết lần này đến lần khác và Hermione phải buông tóc hắn ra, vì nếu không cô có thể sẽ kéo giật chúng ra hết. Thay vào đó, tay cô dang rộng ra hai bên giường, cố gắng bám lấy bất cứ thứ gì một cách tuyệt vọng khi tay chân cô bắt đầu run rẩy. Cô sắp lên đỉnh, cố gắng cắn chặt môi, nhưng cô biết mình sẽ không được toại nguyện. Draco lại dừng lại, lặp lại màn tra tấn ban nãy khi đưa cô gần lên đỉnh, chỉ để cuối cùng lùi lại và điểm lên đó những nụ hôn mơn trớn.

Sự dồn nén bên trong cô đã đạt đến ngưỡng cao không tưởng và cô tin rằng Draco nhận thức được tình trạng hiện tại của cô. Khi hắn dùng toàn bộ miệng của mình bao quanh âm vật của cô, Hermione buộc phải nhượng bộ khi cô đạt cực khoái và phải đầu hàng trước hắn. "Draco! Mmmm đúng rồi, Draco!"

Lưỡi hắn tiếp tục vòng quanh âm vật của cô và theo đó, khiến Hermione càng lúc càng khó thở trong khi vẫn gọi tên hắn liên tục. Hắn thật sự quá giỏi và hoàn toàn xứng đáng với điều đó.

Không để ý rằng mình đã nhắm mắt lại từ bao giờ, Hermione từ từ mở mắt ra khi cô cảm thấy hắn nghiêng người khỏi đùi cô để ngồi lên. Cơ thể Draco dường như đang bừng lên trong ánh nắng ban mai: khỏa thân và phủ lên người cô với đôi má ửng hồng và mái tóc rối bù. Hắn nhìn cô với một biểu hiện rất nghiêm túc, không còn nụ cười nhếch mép nào nở trên môi nữa.

Hermione quyết định di chuyển trước, kéo hông mình lên và hướng về phía thẳng nhỏ cương cứng đang chờ đợi của hắn. Hắn nhìn thẳng vào mắt cô và nhẹ nhàng đặt một bàn tay lên hông cô. "Ổn chứ?" hắn hỏi nhẹ nhàng và khi Hermione gật đầu chắc chắn, hắn bắt đầu trèo lên người cô. Hắn có vẻ vẫn còn hơi chần chừ và hạn chế trong chuyển động của mình, nên Hermione nói thêm một lời động viên. "Làm ơn."

Cô cũng đã quan sát điểm này từ đêm qua, tò mò về sự do dự của hắn khi muốn được cô nói lời xác nhận trước khi cho vào bên trong cô. Cô thấy đây là một điểm khá nhẹ nhàng với một người đàn ông như Draco và tự hỏi tại sao hắn lại cảm thấy cần phải có một câu trả lời rõ ràng, trong khi cô đã đưa ra cho hắn tất cả những dấu hiệu cho thấy rằng cô rất muốn được làm tình với hắn.

Tuy nhiên, việc đặt câu hỏi về hành vi kỳ quặc nhưng ngọt ngào của hắn sẽ phải để lúc khác, bởi vì Draco đang hôn ngược lên cơ thể cô và khi miệng họ chạm vào nhau thêm một lần nữa, hắn đã đẩy mình vào bên trong cô, khiến cả hai phải thốt lên cùng một lúc.

Cô nhắm mắt lại trong giây lát trước cảm nhận hắn lấp đầy cô, và khi cô mở mắt ra lần nữa, cô nhìn thấy Draco đang chăm chú dõi theo khuôn mặt cô. Hermione với tay lên và sượt tay dọc theo má hắn rồi đặt lòng bàn tay ra sau cổ hắn. Hắn cúi xuống hôn cô một lần nữa và bắt đầu ra vào từ từ. Hermione để hắn ổn định nhịp điệu của mình trước khi tự mình di chuyển phần dưới của bản thân, tìm cách mang lại cho hắn khoái cảm giống như cách hắn đang làm với cô.

Draco vừa hôn môi cô vừa vùi mặt vào cổ cô khi chuyển động của họ dần nhanh hơn. Hermione hơi nhích hông lên để hắn có thể vào bên trong cô sâu hơn và hắn thở một hơi dài để tán thưởng bên tai cô và nhấp mạnh hơn.

Hermione cảm thấy vừa dễ dàng vừa xa lạ khi ở bên hắn theo cách này, đến nỗi cô thấy tiếc nuối về khoảng thời gian lãng phí khi họ không được ở bên nhau. Từng cái vuốt ve, từng nụ hôn lướt qua của hắn, từng tiếng thở khẽ lướt qua làn da cô đều khiến cô cảm thấy như được sống lại. Cô sắp đạt tới khoái cảm của mình một cách chóng mặt, và khi hông hắn dập ngày càng mạnh hơn vào giữa hai chân cô, một lần nữa cô lại đắm chìm trong sự sung sướng đó.

Draco hôn cô say đắm khi cô lấy lại được chút ý thức, rồi với vài cú thúc mạnh sau đó, rên rỉ vào hốc vai cô, và cô cảm thấy thỏa mãn khi cảm nhận hắn tràn vào bên trong cô.

Họ giữ nguyên tư thế đó một lúc trước khi Draco di chuyển. Nhẹ nhàng kéo người lên, mặt hắn cúi xuống mặt cô, một vài sợi tóc vàng của hắn vuốt ve trán cô. Miệng hắn nhếch lên thành một nụ cười tinh quái.

"Tôi nghĩ giờ chúng ta uống trà được rồi đấy, Granger."

Hermione bật cười, sau đó vỗ nhẹ vào vai hắn để hắn lăn ra khỏi cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro