Chương 6. Hai bữa ăn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Scorpius bực bội, cậu bực đến mức đâm nát bét củ khoai tây trong đĩa. Cậu nhóc hơi lo lắng vì hôm nay Giáo sư Granger không đến Đại sảnh ăn tối. Scorp đã luôn cảm thấy Hermione là người khá nhẹ nhàng, từ cách cô dùng khăn ăn chấm vào miệng mình một cách tế nhị. Cô ấy cư xử trên bàn nhỏ nhẹ như một chú nai con, nó thật tuyệt khi được ngắm nhìn cô mỗi lúc như thế.

Cậu vừa cầu nguyện với các vị thần rằng sự vắng mặt của cô không liên quan gì đến sự xuất hiện đột ngột của cha mình trong lâu đài, vừa hành hạ món bò nướng trên đĩa của mình.

"Được rồi anh bạn, mày làm sao?" / Albus Potter hỏi.

"Hmmm?"

"Mày đang sốt ruột. Cái biểu cảm đấy trông y như cha mày khi ổng buộc phải tương tác với cha tao."

Scorpius chế giễu. "Đừng có nhắc tới cha tao."

Monica Flint, một cô gái Slytherin cùng năm với Scorpius và Albus lên tiếng. "Có vấn đề gì cha mày hả, Scorpius?"

"Đách có gì."

Monica nhếch mép. "Tao cũng 'muốn' ổng lắm cơ."

"Mày đã nói nhiều vcl rồi, Mon. Nhiều vãi ò. Hệt bọn con gái khác." Scorpius rên rỉ.

Monica nhún vai. "Ngài ấy trông tràn đầy tinh lực í."

Scorpius và Albus tròn mắt. Scorpius không nhịn được - "Tao éo có tâm trạng để nghe về việc cha tao như nào nhé."

Một cậu bé Slytherin khác, Simon Jenkins nhướng mày và hỏi, "Mày đã bao giờ thử để ý chưa?"

"Không! Éo bao giờ có tâm trạng háo hức muốn nghe người cha ruột của mình hợp như thế nào trong cái chuyện giường chiếu đó ha. Kinh tởm. Ông ấy là cha tao!!!"

Simon và Monica nhướn mày và quay lại tập trung ăn đồ ăn của mình.

Albus, đứa chả mấy khi cảm thấy lúng túng, thẳng thắn vô cùng luôn. - "Mày biết đấy, Scorpion, có lẽ tao hoàn toàn ngu ngốc khi tưởng tượng ra điều này, nhưng có vẻ như mày đang khá buồn vì điều gì đó... Tao không biết... Lí là do cha của này ha. Chuyện gì đã xảy ra thế? Hai người có uýnh nhau hay gì không? "

Scorpius thở dài. - "Không, cha con tao không đánh nhau. Chúng tao không bao giờ đánh nhau. Chỉ là... mày chưa bao giờ thấy cha tao... Tao không biết nói như thế nào... ổng trở nên lúng túng trước mặt phụ nữ?"

Albus trả lời. "Không, chỉ có mày thấy thế thôi. Mày là người khó xử ở đây."

Scorpius đảo mắt một vòng hai vòng ba con mực...

Albus tiếp tục. "Mặt khác, cha mày là một bậc thầy trong việc tán tỉnh này nọ. Ổng thậm chí còn khiến cho người ta tự nguyện đồng ý với ổng và sau đó đách bao giờ quan tâm." - Albus lắc đầu ngán ngẩm. - "Cảm giác hơi máu chó."

"Chính xác. Cha tao không bao giờ thích lại người phụ nữ phải lòng ổng."

Albus nheo mắt.

"Và điều này làm phiền mày à... Làm sao? Cửa hàng phát mẹ kế hả? Hoặc có thể ổng ấy cong veo. Hay là ổng do Trung cộng cài vào?" - Simon chen mồm vào.

Scorpius đảo mắt. - "Đừng có lừa trẻ con, Al. Cha tao không bê đê. Trên thực tế, tao nghĩ là... À tao cũng không biết. Hôm nay ổng tới đây chỉ để nói chuyện với McGonagall về một số việc vớ vẩn liên quan đến mấy cái chiếc ghế bành ngoo ngốc trong Phòng sinh hoạt chung của chúng ta và... tao đéo biết nữa. Tao đã nhìn thấy ông ấy cùng với Giáo sư Granger, xong rồi..."

"ĐẸP ĐÔI" Simon xen vào.

Scorpius chế giễu. - "Ừ. Tao biết. Cô ấy trông fit vãi. Kiểu fir với cha tao." Cậu đẩy thức ăn của mình, mất khẩu vị rồi ăn gì nữa - "Nhìn thấy cha tao lảng vảng quanh cô ấy... tao không biết. Tao có cảm giác rằng cha tao cũng thấy cô ấy phù hợp."

Albus khịt mũi - "Éo tin nhé. Họ ghét nhau bỏ mẹ khi còn ở trường."

"Vậy tại sao hôm nay tao lại thấy ổng bên ngoài văn phòng của giáo sư với tay đặt trên ngực cổ?"

Albus và Simon rớt nĩa cái leng keeng, miệng há to thành chữ "O" thì cục tác lá chanh.

Simon nuốt nước bọt, "Mày nghĩ rằng cha mày đang lừa dối Giáo sư Granger?"

Scorpius kinh hoàng nhìn suy nghĩ đó. "Duma! Simon, mày thật đáng lo ngại! Không có cách nào để cha tao lừa dối Giáo sư Granger được hết nghe chưa! Đừng bao giờ nói điều đó nữa!" - Cậu rùng mình. " Ổng nói rằng đã làm đổ trà lên cô ấy và chỉ đang cố làm sạch hoặc một cái gì đó kiểu thế."

"Có cái concac ấy." Albus nhấn mạnh.

Scorpius sôi máu. "Cảm ơn , Al."

"Tao chỉ nói vu vơ, nếu mày nhìn thấy ổng đang chạm vào ngực của giáo sư, có lẽ cha mày chỉ đang... sờ ngực cổ."

"Mày vừa bảo là họ ghét nhau?"

"Rose ghét mày. Rồi bộ mày nghĩ rằng ẻm sẽ để mày chạm vào ngực của ẻm hả?"

"Không."

"Vậy nên tao đã nói rõ ràng rồi đó."

Scorpius thở dài. "Cha đã nói với tao rằng Giáo sư Granger hoàn toàn không có giới hạn."

Simon nhún vai. "Có lẽ vì ông ấy đang tán cổ."

Monica đảo mắt. "Mày nghĩ rằng mọi người đều tán tỉnh nhau sao? Và Giáo sư Granger nói không với giới hạn vì cô ấy là một giáo viên. Không biết tại sao tất cả tụi bay đều nghĩ rằng mặt trời mọc và lặn xuống mông của cô ấy. "

Simon nhìn chằm chằm vào phía xa, một nụ cười ngốc nghếch trên khuôn mặt non choẹt. "Cô ấy có một cặp mông đẹp ."

Albus thêm vào, "Cả một bộ ngực xuất sắc nữa."

Cả ba thằng ranh đều gật đầu.

Monica đảo mắt và nhăn nhó. "Cô ấy không phải... mẹ đỡ đầu của mày sao, Al?"

Albus nhún vai. "Ừ, nhưng cô ấy hình như chưa bao giờ thực sự thích tao."

Monica nheo mắt. "Có lẽ vì mày luôn có mấy suy nghĩ đồi truỵ với giáo sư."

Albus đặt tay lên ngực mình như vừa làm gì sai. "Xin thứ lỗi. Scorpius mới là người viết những bức thư bẩn thỉu cho cô Granger." Ba Slytherins cười khẩy.

Scorpius đảo mắt. "Cô ấy tốt với tao vãi. Đó không phải là lỗi của tao, tao chỉ nhầm nhọt chút xíu!"

Simon lắc đầu và cười toe toét. "Này, cô ấy là một giáo sư. Cô ấy tốt với tất cả mọi người. Mày chỉ hiểu sai về nó bởi vì mày là một kẻ ngớ ngẩn mà có người cha thích gạ chịch." Nhiều người bắt đầu mỉa mai.

Scorpius nhăn mặt và đứng dậy khỏi bàn. "Thực ra thì tụi mày mới là điều tồi tệ nhất."

Khi Scorpius đi đến ngục tối, cậu bắt đầu tự hỏi liệu bạn bè của mình có đúng không. Có phải cha cậu đang lừa dối người phụ nữ mà cậu từng yêu?

Chắc chắn là không!
Cậu sẽ biết nếu cha cậu có quan hệ với ai đó. Họ không bao giờ giữ bí mật với nhau.
Cha chỉ cảm thấy xấu hổ khi gặp Giáo sư Granger vì con trai ông đã "hâm mộ" cô ấy.

Nhưng rồi... quan trọng giáo sư Granger đã ở đâu vào buổi tối nay?

***

"Anh đang nói dối." -Hermione nheo mắt, nhấp một ngụm rượu.

Draco bật cười. "Tại sao tôi lại làm điều tệ hại như vậy? Tôi đã hứa sẽ là một quý ông tối nay, không phải sao?"

"Anh không thể ngồi đó và nói với tôi rằng Severus Snape đã tổ chức một màn múa rối với những con thú nhồi bông của anh cho bữa tiệc sinh nhật lần thứ năm."

Draco đưa tay lên trái tim mình. "Hứa thề đảm bảo."

Hermione nhướn mày. lTôi ước gì tôi đã biết điều này khi còn trường. Nó sẽ làm cho thầy ấy có vẻ đỡ... trông man rợ hơn."

Draco bật cười. "Thầy ấy không phải là 'kẻ giết người'. Ổng thực sự là một bố đỡ đầu xuất sắc ".

"Tôi chắc chắn làm tốt hơn ổng với vai trò là một người mẹ đỡ đầu. Thật xấu hổ khi thừa nhận điều đó, nhưng tôi có danh sách yêu thích."

Draco nhếch mép đểu cáng. - "Tôi dám cá bằng quyền thừa kế của Scorpius rằng Albus Potter không phải là một trong số những điều em yêu thích."

Hermione cắn môi. Draco thay đổi chỗ ngồi của mình.

Merlin!!!! Tôi sẽ không thể giữ sự lịch thiệp này lâu nếu cô ấy tiếp tục làm như vậy.

"Albus có những đặc điểm riêng, kiểu đặc biệt ấy. Nhưng nhìn chung, thằng bé là một ..."

"Rợn người? Gắt gỏng? Thông minh?"

Hermione cười toe toét. - "Tôi quên rằng anh đã biết thằng nhóc đó."

Draco gật đầu, nhếch mép. - "Thằng bé và Scorpius khá thân thiết. Và Albus thực sự không quá tệ một khi bạn dành thời gian cho Scorp. Nó thực sự khá hài hước... theo một cách kỳ quặc... kiểu cũng làm người ta khó chịu nữa."

Hermione cười khúc khích. -" Nó khá phù hợp với Slytherin, đó là điều chắc chắn."

Draco chế giễu - "Chắc chắn đó là một lời khen."

Hermione nhếch mép. - "Chỉ là quan sát kĩ một tí ... Kĩ năng mềm của thằng bé phát triển trong nhà Sly."

"Thật sự. Mặc dù xem xét cách đối xử bởi các chàng trai Malfoy với em gần đây, tôi không chắc điều đó nói lên nhiều cho các kỹ năng mềm của Slytherin. "

Hermione bật cười. - "Scorpius đã là một quý ông hoàn hảo kể từ khi sau vụ việc xảy ra. Mặt khác, cha của nó..." - cô nói và nhấp một ngụm rượu.

Draco nhăn mặt vì xấu hổ. -"Phải, tôi biết rằng hầu hết mọi người ít nhất phải đợi cho đến sau buổi hẹn hò đầu tiên để có được cơ hội tiếp theo."

Hermione cắn môi. - "Vì vậy ... đây là những gì đây là sau đó? Một buổi hẹn hò?"

Draco gần như không nghe thấy câu hỏi. Sự chú ý của anh dồn hoàn toàn cách cô cắn nhẹ đôi môi mình.

Đừng nhìn chằm chằm vào cô ấy như một trong mấy đứa con gái nhỏ mũi tẹt của con trai mày!!!!

Draco thu mắt lại. - "Điều đó không rõ ràng sao? Có lẽ tôi tệ trong việc hỏi han một người phụ nữ hơn là tôi nghĩ."

Hermione cười toe toét và dùng khăn ăn chấm vào miệng. Draco thích thú nhìn cô. Cô ấy khá dễ thương khi ăn.

"Chỉ là nói vậy thôi. Một phần trong tôi không hoàn toàn tin rằng đây là một ý tưởng hay."

Draco nhíu mày. - "Bởi vì con trai tôi là một trong những học sinh của em hay vì đó là ... em và tôi?"

"Cái đầu tiên. Em cũng đang xem xét về... cái thứ hai."

Draco cười khẽ. - "Tôi chắc chắn rằng con trai tôi sẽ tha thứ cho tôi vì đã cố gắng 'cướp đi người phụ nữ của nó'. Và đối với điều này," - anh ta ra hiệu giữa họ, "không có điều luật nào cấm cản."

Hermione nhướn mày. - "Làm thế nào mà anh biết ..."

"Tôi đã kiểm tra. Tôi thật là một thằng ngốc."

Hermione ngượng ngùng cười.

Draco cười toe toét với cô. - "Không có gì sai trong đó cả. Và nếu bằng cách nào đó, em mất trí rồi đồng ý hẹn hò với tôi một lần nữa sau đêm nay... chúng ta có thể tới chỗ riêng tư hơn."

Hermione cười toe toét. "Em có thể làm điều đó một cách kín đáo."

***

Làm xong bộ nail không typo được luôn mọi ngừi. Nhân tiện thì ngồi dịch mấy thằng ranh con này nói chuyện mệt ghê í!!!?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dramione