Những bí mật nhỏ ngọt ngào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco's pov:

 Ôi merlin,hôm nay là ngày tuyệt vời gì vậy chứ.Sáng nay tôi có một buổi tập luyện tuyệt vời với những người bạn ở nhà Slytherin của tôi và sau đó tôi đã gặp nhỏ máu bùn.Ừm,nay nhỏ đó đi với con nhỏ kì dị như mình Luna và trông nhỏ máu bùn cũng...khá đáng yêu.Ôi merlin tôi vừa nói cái quỷ gì vậy,nhỏ đó,đáng yêu sao,không thể nào.

 Như bình thường,chỉ cần lướt qua và về kí túc xá của mình nhưng không biết vì cái mẹ gì mà tôi lại quay đầu nhìn theo con nhỏ đó.Và biết gì không,tôi không tin nổi vào mắt mình.Nhỏ máu bùn đó,Hermione Granger đó,nó...nó đang dùng cái ruy băng màu xanh lá tôi bí mật tặng nó vào sinh nhật vừa rồi để buộc nơ trên tóc.Tôi đã nghỉ nhỏ phải vứt nó lâu rồi chứ.Ngay lúc đó,tôi cảm thấy má mình nóng ran và có chút...ừm ửng hồng.Thật khó chịu,tôi ghét cảm giác này,cảm giác tự mình thừa nhận...bản thân thích nhỏ máu bùn đó,ý tôi là tôi đã yêu thầm Hermione-công chúa Gryffindor...3 năm rồi.Hửm,từ đã hình như nó đang nhìn tôi và má nó..má má nó CÓ MÀU ĐỎ!!!

Tối hôm đó khi ở kí túc xá,tôi nằm trên giường nghĩ về chuyện sáng nay,bất giác má tôi lại nóng ran.Chết tiệt!Tôi phải gặp nhỏ.Nghĩ là làm,tôi ngay lập tức lấy giấy bút gửi thư cho nhỏ

"Hermione,tôi muốn gặp cậu vào lát nữa tại tháp thiên văn.Cậu có 30 phút để đến đó kể từ khi đọc cái này.Nêu không đến tao không chắc sáng mai mày sẽ có một bữa sáng tuyệt vời bên đầu sẹo và chồn đỏ đâu
DM"

Sau khi gửi xong,tôi ngay lập tức mặc áo choàng rồi đi đến tháp thiên văn đợi nhỏ.Một lúc lâu sau thì nhỏ cũng tới với một vẻ mặt khó chịu.

"Malfoy,mày muốn gì ở tao đây.Đã muộn lắm rồi và mày vẫn bắt tao ra đây"
"Ừm,lúc sáng...mày dúng ruy băng tao tặng đúng không"
"Ôi merlin,vì chuyện đó mà mày bắt tao phải đến đây vào giờ này sao"
"Không hẳn"
"Gì cơ và ôi trời ạ,mày không biết lí do vì sao bảo tao ra đây"Hermione tức tôi hét lên
"Không không tao biết,ý tao là ừm...
"Malfoy,nếu mày muốn nói gì thì nhanh lên,tao buồn ngủ rồi"Hermy ngắt lời
"Nếu mày muốn thì tao có thể làm bạn với m không"Draco hét lớn
"Hả?"Hermy ngơ ngác đứng nhìn tôi với một vẻ mặt ngạc nhiên rồi sau đó là vẻ mặt hoảng hốt trước lời nói của tôi
"Ừm,nếu không thì người bạn bí mật cũng được"giọng tôi ngày càng nhỏ dần.Mặt Hermy vẫn vậy,đúng lúc tôi nghĩ bị từ chối thì một lường hơi ấm ngay lập tức vây quanh cơ thể tôi.Là Hermione,nhỏ...nhỏ đang nhào tới ôm tôi.Chưa kịp để tôi định thần thì nhỏ nói tiếp
"Rất vinh hạnh"nhỏ nói với một nụ cười tươi tắn,rực rỡ trên khuôn mặt.Đó là nụ cười mà cả cuộc đời tôi không bao giờ quên được.

  Hôm nay là cái ngày chúng tôi làm bạn vào 10 năm sau,tôi đứng thẫn thờ ở tháp thiên văn đó,nhìn từng thứ xung quanh.Mỗi một thứ ở đây đều là những kỉ niệm của tôi với Hermy,kia là nơi tôi và cô ấy trò chuyện và tâm sự bí mật vào năm đó,còn kia là nơi tôi tỏ tình cô ấy vào năm 4,kia lại là nơi chúng tôi trao nụ hôn đầu cho đôi phương,kia và kia đều là nơi chúng tôi bí mật hẹn hò.Tất cả kỉ niệm lần lượt ùa về cho đến khi tôi đứng trước cái nơi định mệnh đó.Nơi mà thiên thần của tôi đã đưa bàn tay run rẩy đầy máu lau đi những giọt nước mắt bất lực của tôi,nơi mà người con gái tôi yêu nhát nằm thoi thóp trong vòng tay của tôi rồi từ từ khép đôi mắt tuyệt đẹp của cô ấy lại mãi mãi.Đúng vậy,3 năm rồi kể từ khi thiên thần của tôi mãi mãi biến mất,tôi vẫn đến đây vào cái ngày này cùng với những bông hoa cô ấy thích nhất.Tôi hận chiến tranh,chính nó đã cướp đi người con gái tôi yêu nhất,cướp đi sự dịu dàng cuối cùng của tôi,ánh sáng của cuộc đời tôi.3 năm nay tôi luôn bị dày vò bởi hình ảnh ngày hôm đó của cô ấy,mỗi lần như vậy đều làm trái tim tôi đau đớn đến tột cùng.

  Tôi lê từng bước chân tới chỗ cô ấy ra đi lặng lẽ nằm xuống đấy-nơi cô ấy đã từng nằm,dường như hơi ấm của cô ấy vẫn còn sót lại nơi đây.Nhẹ nhàng nắm chặt bó hoa trong tay rồi nâng đũa phép lên

"Hermione,em từng nói anh phải luôn đợi em,nhưng em yêu anh thực sự xin lỗi.Anh không đợi được nữa rồi.Xin hãy để anh được phép đi tìm em nhé,tình yêu của đời anh"từng giọt nước mắt nong hổi từ từ lan ra khóe mắt tôi.Nhẹ nhàng giơ đũa phép lên chĩa vào chính mình

"Avada Kedavra"

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro