Chap 22: Kết thúc năm Ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mình không thể tin được là con bằng mã lại trốn thoát," Draco phàn nàn trong bữa sáng. "Ngay trước khi họ giết nó."

"Mình sẽ đổ lỗi cho cậu," Pansy nói, nhìn Hermione với một cái khịt mũi. "Cậu đang làm gì với Weasley và Potter vậy?"

"Mình đã nói với cậu," Hermione nói, đặt một miếng thịt xông khói khác vào đĩa của cô nàng, "Mình đã đi dạo vì mình không muốn đến bữa tiệc - "

"Và từ khi nào mà cậu lại ra ngoài và đi dạo sau giờ giới nghiêm vậy?" Theo thắc mắc.

Hermione nói một cách tự mãn: "Khi mình ra ngoài, mình thấy Potter và Weasley lẻn vào Lều Hét và mình nghĩ rằng mình sẽ bắt gặp họ đang gặp rắc rối và thay vào đó, cả ba chúng mình lại bắt gặp Lupin biến thành người sói."

Theo có thể nhìn thấy rùng mình với ý tưởng về một người sói và cô vỗ nhẹ vào tay cậu an ủi.

"Ông ta đã làm gãy chân của Weasley trước khi chúng mình có thể quay ra khỏi Lều Hét và sau đó Potter và mình kéo cậu ta đến địa điểm hành quyết vì đó có vẻ là nơi gần nhất để được giúp đỡ, Potter và... Potter nói huyên thuyên suốt thời gian đó, hối thúc tụi mình, ai đó đã cắt đứt sợi dây con hà mã và nó bay đi."

"Còn điều gì đó mà bồ không nói với mình không?," Draco nói, mắt nheo lại và Hermione nhún vai.

"Mình đã không nhận ra rằng mình phải nói với bồ tất cả mọi thứ. Mình có một cuộc sống ngoài việc làm bạn của bồ, bồ biết đấy."

Draco hậm hực một cách không công khai và, gạt tay Pansy ra khỏi bình, người rót nước trái cây cho cậu.

"Bồ có nhận được tin nhắn của mẹ mình về Cúp Quidditch không?" cậu hỏi và Hermione thở dài.

"Quidditch? Thật à? Mình có phải tham gia không?"

"CÓ!" Daphne và Theo nói ngay.

Hermione cười toe toét với họ, giả vờ không chú ý đến vẻ xấu xí thoáng qua khuôn mặt của Pansy. "Chà, nếu mình phải, mình đoán mình sẽ gặp tất cả các cậu ở đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro