Chap 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Anh nghiêm chỉnh bước ra khỏi xe, vòng qua bên kia mở cửa cho cô. Tư Duệ chậm rãi bước xuống ngó nghiêng xung quanh. Đây là đâu? Nơi này quá sầm uất, cô không hề biết đến! Có lẽ đây là lần đầu tiên cô đặt chân đến khu phố lớn này. Thấy cô cứ đứng ngây người ra nhìn trời nhìn đất, nhìn tất cả mọi thứ ở đây mà không thèm đếm xỉa gì tới người bên cạnh. Khiến anh khó chịu cau mày nói:

  - Đi thôi!

  - D...dạ! - giọng nói băng lãnh của anh lần nào cũng khiến cô phải giật mình.
    
     Đôi nam nữ cùng nhau bước vào trong khách sạn sa hoa. Nơi này đối với cô vô cùng xa lạ nhưng còn anh thì quen thuộc đến nhàm chán! Anh lười biếng đưa 1 tấm thẻ vàng cho cô nhân viên xinh đẹp ở quầy tiếp tân rồi lại khoác vai của Tư Duệ bước vào trong. Người đàn ông này dù chỉ là một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn cô nhân viên ấy, mặc cho cô ta đang chết mê chết mệt với gương mặt và thần thái của anh.

      Suốt dọc đường từ quầy tiếp tân cho đến khi ra thang máy rồi lên trên phòng, Tư Duệ để ý thấy các cô gái luôn đưa đôi mắt hình trái tim nhìn anh, còn một số thì là ánh mắt ganh tị, khinh bỉ dành cho cô. Tư Duệ cảm thấy rất xấu hổ.
     
      Bước vào phòng 1069 tại tầng VIP, mắt miệng cô đều biến thành chữ 'O' tròn trịa. Người giàu có khác ~ Mọi thứ trong phòng đều rất lộng lẫy và sang trọng, từng chi tiết nhỏ nhặt cũng tạo nên một điểm nhấn vô cùng đặc biệt. Ấn tượng nhất với Tư Duệ đó chính là những ánh đèn pha lê được gắn trên trần nhà, vô cùng lấp lánh thích mắt!!!

   - Em nhìn đủ chưa? - Cô cứ đứng ngắm nghía căn phòng từ nãy tới giờ ( Chắc khoảng 20' luôn á ) mà không hề biết rằng người đàn ông vừa rồi đã đi tắm xong xuôi tất cả. Trên người anh ta bây giờ chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông. Mái tóc đen còn ướt và những giọt nước vẫn còn đọng lại trên cái cổ nam tính và khuông ngực rắn chắc, mới mê người làm sao. Mặt Tư Duệ bất giác nóng lên, cô biết rõ: mình đang đỏ mặt!

   - Rồi ạ! - Cô nhanh chóng đáp.
   - Đi tắm đi! - Anh chán nản lắc đầu, cô gái này từ trên trời rơi xuống đó sao?
  - V... Vâng!

  15' sau...

.

.

.

.

.
   30' sau...

.

.

.

.

.

      1 tiếng sau...
  
  Anh nằm trên giường dọc điện thoại nãy giờ mà sốt ruột, nhíu chặt mày. Cái đứa con gái này làm cái gì mà tắm lâu thê không biết. Hay là cô đang định nhây với anh đó sao? Giỏi lắm cô gái! Đúng lúc anh tính ngồi dậy đi vào thì Tư Duệ từ bên trong phòng tắm bước ra, với mái tóc đã được gội sạnh sẽ còn chưa khô. Cô không có quần áo nên chỉ mặc tạm chiếc áo sơ mi rộng thùng tình này của anh.

   Nhận được cái nhìn kì quặc của người trên giường, cô hơi run run mà cũng ngại ngại. Anh ta bắt cô đi tắm, mà không có quần áo đưa cho cô thay? Đáng ghét!!
   Cô phải băn khoăn suy nghĩ nửa tiếng đồng hồ mới quyết định lấy cái áo to chà bá này mặc vào.

  - Lại đây! - Hắn hơi nhếch môi gọi cô.

  - Dạ!!! - Tư Duệ lại một lần nữa bị giật mình vì người đàn ông đó. Cô ngoan ngoãn như chú mèo con tiến lại gần anh.

  - Có biết là mình phải làm gì không cô bé? - anh ma mị hỏi...

  - ... - Cô ngây ngô, chỉ biết lắc đầu.
  - Dù sao cũng là lần đầu tiên của em, tôi sẵn sàng bỏ một chút thời gian chỉ dạy! - Lần này là ánh mắt hài lòng và nụ cười thú vị được khắc lên trên gương mặt đẹp trai của anh. 'Tiểu bạch thỏ' là món mà anh thích nhất từ khi trưởng thành tới bây giờ vẫn vẫn không thay đổi.

  - Anh... Anh có thể nhẹ tay 1 chút không, tôi nghe nói là... là làm chuyện này sẽ... sẽ rất đau! - Cô bối rối nói, gương mặt đỏ bừng như quả cà chua chín mọng. Vì sao ư? Đối diện với gương mặt đẹp như tạc tượng của người đàn ông trước mặt và cảm nhận được hơi thở nóng ấm của anh ta khiến cô có cảm giác như vậy đó!

  - Được! Chiều em tất! Back here baby~

  - Á!! Ưm... - Tư Duệ kêu lên khi bất ngờ bị anh kéo vào lòng hôn ngấu nghiến. Cô bị anh chiếm tiện nghi như vậy không tài nào thở được nhưng cũng không tài nào dứt ra được. Theo phản xạ Tư Duệ vung tay đánh đấm vào ngực anh nhưng chỉ  được một lúc thôi, cả người cô lại mềm nhũn ra, chìm đắm trong nụ hôn ướt át kiểu Pháp ấy!

  Thấy cô gái nhỏ chịu nghe lời anh cũng không mạnh bạo chiếm hữu nữa. Nhưng cô gái nhỏ này không biết có ma thuật gì mà lại quyến rũ anh đến vậy, mùi hương trên người cô và cả giọng nói đáng yêu, mê muội ấy đã khơi dậy dục vọng trong anh. Muốn dập tắt? Ngàn vạn cách cũng không!

  - Đêm nay nát cúc với tôi cô bé ạ!

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Chú ý: Đoạn sau có H...

 
- Đêm nay nát cúc với tôi cô bé ạ!
- Ặc!!! HENTAIIIIII~~~

   Anh luyến tiếc rời bỏ đôi môi anh đào đã bị cắn đến sưng tấy kia đi, chậm rãi lướt xuống chiếc cổ cao ngạo trắng ngần của Tư Duệ. Hơi thở nam tính nóng hổi của anh phả vào cổ cô khiến cho tim của ai đó như muốn rớt ra ngoài. Nhận thấy được phản ứng này của cô, anh liền trêu chọc:

- Sao hả? Em hối hận?

- ... - Cô còn đường để mà quay đầu sao, khi đã đi đến bước đường này?

- Trả lời! - Anh cắn nhẹ vành tai của cô, hơi khẩn trương.

- Tôi.. tôi không!
- Tốt lắm! Gỡ nó xuống đi! - Nếu cô đã sẵn sàng thì anh cũng sẽ không chần chừ điều gì nữa. Đêm nay, người con gái này sẽ thuộc về anh!

- Gỡ...gỡ cái khăn? - Cô tròn mắt nhìn người đàn ông trước mặt, không thể tin được anh ta biến thái như vậy!

- Đừng hỏi nhiều! - Anh vẫn tiếp tục mân mê cái cổ trắng nõn của cô. Còn về phần Tư Duệ, cô không dám cãi lời anh nhưng, khi gỡ cái khăn xuống, thứ cô nhìn thấy không phải là quá đáng sợ chứ?

     Bàn tay nhỏ nhắn của cô gái run run gỡ chiếc khăn ra, hai mắt cô nhắm tịt lại không dám hé ra dù chỉ một chút. Anh thấy vậy có hơi buồn cười nhưng rất hài lòng. Khẽ nâng tay cô lên đặt vào nơi 'ấy' của mình. Thứ nóng ấm ở tay khiến cô giật thót mình khẽ mất mắt ra rồi kinh hãi che miệng lại:

- Lạy chúa! To..to quá!!

Anh nhìn cô đầy ma mị, gian xảo, tiếp tục trêu đùa tiểu bạch thỏ:

- Sợ sao cô bé?
- * gật gật *

- Lát nữa nó sẽ còn ở bên trong em, không biết khi đó em còn sợ nữa không hay là sướng đây?
Cô kinh hãi tròn mắt nhìn anh, thật sự là người đàn ông này không hề biết xấu hổ! Những lời như vậy mà cũng có thể nói ra sao? Vô duyên quá đó!!!

  Trong khi Tư Duệ vẫn còn ngây người ra nghĩ ngợi thì anh đã từ từ cởi bỏ chiếc áo sơ mi trên người cô ra. Để lộ trước mặt anh một cơ thể tuyệt đẹp như một tòa thiên nhiên. Làn da của cô gái này trắng không tì vết, chỉ có điều, trên cánh tay nhỏ của cô và tấm lưng mảnh mai lại bầm tím những vết thương. Anh bất giác nhăn mặt, một cảm giác khó chịu dâng trào, kẻ nào đã gây ra những vết thương đau đớn này? Anh nghiến răng:

- Kẻ nào? - Câu hỏi này của anh khiến cô giật thót mình trở về thực tại, chính cô cũng bị những vết thương này làm cho đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Cô mấp máy trả lời:
- An..anh trai tôi...

Nghe được câu trả lời từ cô, anh càng khó hiểu hơn. Có loại anh trai tàn bạo đến vậy sao? Và cũng chính hắn khiến cô phải đi bán thân sao? Nếu hôm nay không phải do may mắn, anh sẽ không gặp cô, Tư Duệ cũng sẽ vào tay 1 gã đàn ông khác và rồi bị hắn chà đạp hành hạ... Chỉ nghĩ thôi anh cũng đã tức giận đến sôi máu. Nét mặt lạnh này của người đàn ông khiến cô hơi lo sợ liền thay đổi hoàn cảnh. Cô chủ động ôm lấy cổ anh thều thào nói :

- Anh nói nếu tôi làm tốt, số tiền sẽ là 20 triệu, không được quên đâu đó!

- Nhất định, tôi còn có thể tăng cho em nếu làm tốt hơn nữa! - Anh nhếch môi cười thích thú, từ khi nào Tiểu bạch thỏ lại tiến hóa thành Tiểu yêu tinh vậy?

-  30 thì sao? - Cô vụng về hôn lên cánh môi mỏng của anh.
- Ít vậy sao? - Vừa hỏi, đôi bàn tay táo bạo của anh không ngừng trêu đùa nụ hoa hồng đã sớm nở rộ.

- Vậy tôi muốn... Ưm... 50 triệu! Ưm...

- Ok baby! - Thỏa thuận xong, anh liền đè cô xuống thế bị động, cái hôn vụng về của cô ban nãy đã lại thêm dầu vào ngọn lửa dục vọng trong anh. Cự long to lớn đã sớm nổi dậy chuẩn bị cho 'cuộc khởi nghĩa' đêm nay.

  Tư Duệ bị anh nằm đè lên, có hơi khó chịu, định than trách thì đã bị anh khóa môi. Một màn khóa môi nồng nàn khiến cô không thể nào phản khán lại được. Đâu chỉ có thế, bàn tay anh cũng không an phận mà xoa nắn bầu ngực đẫy đà của cô gái. Anh thầm khen ngợi: " 17 tuổi, không tệ, cơ thể phát triển khá tốt, độ đàn hồi cao! "
     Anh nhẹ đặt vật nam tính của mình trước nơi hoa huyệt của cô, cảm nhận được nơi ấy đã hơi ẩm ướt, anh liền trêu:

- Tiểu yêu tinh thật nhạy cảm!
- ... - Mặt Tư Duệ bây giờ đỏ còn hơn trái cà chua chín mọng.

   Chính cô cũng cảm thấy mình thật biến thái, thay vì có phản ứng với những hành động của người đàn ông này thì cô lại như đang hưởng thụ tất cả. Thật muốn đào 1 cái lỗ chui xuống cho đỡ xấu hổ a~

- Muốn không cô bé? - Không hiểu sao khi thấy cái biểu cảm đáng yêu ấy, anh lại càng muốn trêu trọc cô. Anh đưa thứ ấy cọ xát vào hoa huyệt của Tư Duệ, khiến cô run lên từng đợt. Gương mặt ma mị nhìn cô không rời. Để tôi xem em chịu được cơn kích tình này bao lâu?

- Đừng...đừng như vậy mà! - Cô khó chịu ôm mắt thều thào nói.
- Muốn không?

- Xin anh...đừng... - Cô đang thực sự cảm thấy rất trống trải.

Anh cau mày, kiên nhẫn hỏi thêm một lần nữa, nếu cô vẫn cố chấp, anh sẽ trực tiếp đi vào:
- Tôi hỏi em muốn không?

- MUỐN!! Tôi muốn, xin anh... Làm ơn!! - Nước mắt cô bắt đầu rơi, vừa xấu hổ, vừa cảm thấy ngại. Cô rất sợ cái 'khối thịt' to lớn của người đàn ông đó, nhưng ngay lúc này bản thân lại muốn có nó hơn bao giờ hết! Cô hận bản thân mình!!!

- Gọi 'Lãng' đi!! - Anh giọng khản đặc nói.

- L...Lãng.. Làm ơn đi!

- Tốt lắm!

    Anh vừa dứt câu liền đưa vật nam tính của mình vào bên trong nơi nóng ấm của cô. Từ từ trên ga giường trắng tinh lan ra những giọi máu đỏ tươi như muốn nói rằng thứ quý giá nhất của một người con gái đã không còn nữa. Tư Duệ đau đớn kêu lên:

- A! Đau quá, xin anh, ra ngoài đi, a!

- Thả lỏng người, chút nữa sẽ hết đau.

Cô nghe lời anh nhẹ nhàng thả lỏng người, cảm thấy dễ chịu hơn. Còn anh, sợ làm cô đau nên ban đầu cũng nhẹ nhàng ra vào, rồi từ từ đẩy mạnh tốc độ hơn.

Anh hôn nhẹ lên trán, rồi đến đôi môi anh đào của cô như đang vỗ về, an ủi. Tay vẫn không an phận mà đi trêu đùa nụ hoa đáng yêu của cô. Tư Duệ khó khăn thở dốc, anh cũng vậy, nhưng trong đó là một khoái cảm cực độ, cả hai đều rất ăn ý nhau. Những âm thanh yêu kiều khiến anh hài lòng mỉm cười, vén nhẹ mái tóc cô, anh khẽ nói:

- Cô bé, vụ này em lời nhất!

- Ưm... A~ Anh thôi đi, từ...từ thôi mà a~

   Anh lúc này đã không kiềm chế được bản thân mà ra vào như vũ bão. Cô gái nhỏ này mang lại cho anh một cảm giác vô cùng tuyệt vời và riêng biệt. Cô hoàn toàn không giống như những người phụ nữ damdang khác đã luôn tìm đủ mọi cách để được lên giường với anh. Họ làm anh thực sự kinh tởm và chán ghét.

   Tư Duệ, em không biết rằng nếu tôi đã thích một thứ gì đó, thì tôi phải có được và giữ cho của riêng mình suốt đời mới thôi.

  Trong một khắc sắp lên đỉnh, người đàn ông ấy đã thì thào vào tai của cô gái nhỏ một điều:
  - Tư Duệ, tôi bắt đầu thích em rồi đó!

                       ~ Còn tiếp ~

-------------------------------
Xin chào mọi người lại là Lãnh đây!
Lãnh không có kinh nghiệm viết H xin được các bị tiền bối chỉ bảo ạ!
Mọi người có ý kiến gì xin cmt góp ý cho mình biết ở phần bình luận nhé!
Cám ơn tất cả các bạn rất nhiều đã ủng hộ truyện : " 10 TRIỆU MỘT ĐÊM, EM ĐI KHÔNG? " của tôi!!!
                              

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro