Chap 1 : Mở Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Á á á!!! Tại sao chứ? Tại sao ngay cả những tháng hè lại kết thúc nhanh như vậy?"

Cô hét lên đầy bức xúc. Vang vọng khắp nhà tạo nên dãy âm thanh nhức nhói. Đôi mắt nâu trầm nheo lại, bờ ngực phập phồng cùng nhịp thở hối hả. Đồng tử in đậm bóng dáng của người trước mắt. Vẻ ngoài trung niên, cứng cỏi. Ông khoanh tay, mặt mày không mảy may gợn lên tí sóng cảm xúc trước cô.

"Ba... Con không muốn đi học đâu". Cô ỉu xìu nói, lết đến gần cha mình. Nũng nịu lắc lắc cánh tay của ông. Mà lắc hoài không được. Ông đứng vững như bức tường của Vạn Lý Trường Thành. Như một lời ám chỉ trong im lặng: "Không đi học là chết với tôi."

"Giờ con nói không muốn đi học? Được! Lên phòng dọn dẹp hành lý về Pháp với mẹ đi". Ma Minh nhìn con gái mình. Giọng lạnh tanh, kiên quyết giữ vững lập trường không đổi.

Cô nhíu mày, cắn môi. Đảo mắt một hồi, rơi vào trạng thái tính toán, suy nghĩ. Lúc này cô mới miễn cưỡng mà chấp nhận đã kết thúc những ngày hè và phải đến trường. Lết từng bước lên tầng cùng với đôi mắt sắc lạnh của Ma Minh dõi theo. Cô khó chịu khi nghĩ tới những ngày ngồi trong lớp.

Đời này thứ cô ghét nhất là đến trường.

"Mày bị sao vậy?"

Tiểu Kết ngẩng đầu nhìn. Tiểu Ngưu đứng trước cửa phòng với cái đầu ổ quạ, mặt mũi tèm lem vụn bánh rớt xuống sàn gỗ.Thật chỉ muốn điên lên, cô mới lau sàn hồi sáng. Khóe môi Tiểu Kết giật đến điên dại.

"Tiểu Ngưu~~~~~~" Tiểu Kết rống to vang dội khắp nhà.

"Này! Mày làm tao điếc đấy" Day day lỗ tai, Tiểu Ngưu tiếng lại bàn lấy máy laptop rồi leo lên giường Tiểu Kết nằm dài chơi game.

<<Mình đã khoá pass sao nó mở ngon ơ vậy trời>> Cô điên cuồng đập đầu xuống gối.

"Hết hè, mày không muốn đi học à?". Tiểu Ngưu click chuột chơi Kim cương combo liên tục.

-"Mày cũng không muốn đi chứ nói ai. Tao với mày lại cùng một lớp, cũng 3 năm rồi nhỉ." Ma Kết nhảy phốc lên chiếc giường. Mặt ngửa nhìn trần nhà, suy ngẫm nói lên từng chữ.

"Nhanh như vậy..."

"Tại ông thầy BÊ ĐÊ chết tiệt đó. Tự dưng gọi cho ba giám sát tao với mày".

"Tao thấy thích ổng mà, mỹ thụ..."

"Mày lại lên cơn à?"

"Ờ..."

"Ngoài mê gay ra mày không còn sở thích nào khác để nói sao?"

"Đồ ăn?..."

Tiểu Kết chết lâm sàn lần thứ n vì Tiểu Ngưu.

~~~Ta là vạch phân cách~~~

BỐP BỐP

"Á"

Rầm

Lại một tên rồi một tên gục xuống. Giữa bãi cỏ trống là một đám thanh niên đang vây quanh hai cô gái nhỏ đang giao đấu kịch liệt. Đôi chân cùng nắm tay nhỏ khồng nhừng tung ra những đòn chí mạng hạ gục đối thủ nhanh như chớp. 5' 10' 15' 20' trôi qua dưới nền đất nằm la liệt xác nam thanh niên ôm người đau đớn cùng hai cô gái thản nhiên phủi quần áo.

"Tụi mày thua rồi! Khôn hồn tránh xa Zodiac ra cho tao, không thì đừng trách" Tiểu Sư mạnh chân đá vào bụng tên cầm đầm nằm gần đó.

"Dạ...Dạ...tụi em không dám"

"Tốt" Tiểu Sư cười mỉa "Còn không mau cút"

Sau câu nói cả bọn cố gượng chạy thật nhanh xiêng xiêng quẹo quẹo đụng nhau té lên té xuống.

"Tiểu Bạch! Mày coi thông báo chưa? Còn một tuần nữa là nhập học đấy" Tiểu Sư huých vai Tiểu Bạch.

"Tao thì đời nào coi thông báo! Toàn mày nói, loa báo tin của tao ạ" Tiểu Bạch cười đểu.

"Loa loa cái đầu mày". Tiểu Sư kí đầu Tiểu Bạch. "Mà! Ba mày vẫn chưa về sao?" Tiểu Sư đột nhiên thay đổi bằng giọng nghiêm túc.

"Vẫn chưa" Mắt cô nhìn xa xăm, miên mang suy nghĩ điều gì đó. "Còn mày?"

"Như mày thôi" Cười khổ

~~~Phân cách đẹp trai~~~

Bốp

"Thằng đó! Đại ca! Chính thằng đó cướp người yêu của đại ca" Một tên mặt mầy bậm trợn xô mạnh một thiếu niên ăn mặc lãng tử vào tường.

"Hê hê anh trai, anh có phải nhầm lẩn gì không? Tôi làm sao dám cướp bạn gái từ người đẹp trai như anh chứ?" Khuôn mặt cười cợt cùng lời nói châm biếm như có như không đang phát ra từ cậu trai mang tên Tử.

"Mẹ kiếp đừng đừa với tao" Tên đại ca giáng mạnh cú đấm vào mặt Tử.

BẶP

"Ấy ấy, khuôn mặt này rất đắt giá nha" Tử nhe răng cười nhăn nhở đỡ lấy nắm đấm tên kia.

"Gừuuu! Tụi bây, xông lên cho tao" Hét lớn.

IM ẮNG

"Tụi bây điếc hả? XÔNG LÊN"

IM ẮNG

"Im mồm dùm đi, đàn em mày bị tao hạ rồi" Ngưu cầm hộp bánh rỗng nhếch mép nhìn tên đại ca đang trố mắt nhìn đám xác đang sùi bọt mép.

"Tụi mày...tụi mày hãy nhớ đó" Tên đại ca lấy dép kẹp nách chạy.

"Ê! Còn một cái ăn luôn không" Ngưu nói với theo.

<<Cho tụi bây chừa mốt không dám ham ăn hốt uống đồ tao nữa>>

"Cám ơn nhé" Tử phủi quần áo nhìn Ngưu cảm kích.

"Bạn cùng trường giúp nhau là chuyện thường". Ngưu nhún vai cười mỉm.

"Tôi học 11F năm, còn cậu"

"Tôi cậu gì cho xa lạ mày tao cho thân, năm nay tao cũng học 11F" Ngưu bá vai Tử "Đi, hot boy, tao với mày đi ăn chầu kết bạn"

"Lên luôn"

~~~~~Phân cách loạn~~~~

Ngôi trường Zodiac tưởng chừng sẽ vắng vẻ khi hè nhưng không ngờ nó cũng ồn ào và náo nhiện không ngớt.

Giải ngáp lên ngáp xuống. Đeo trên lưng chiếc ba lô thể thao. Cậu lê chân đứng trước bảng thông báo. Đảo mắt tìm tên mình. Nhìn dòng tên quen thuộc cùng ngày sinh và giới tính không lẫn vào đâu. Cậu nhìn ở cột lớp 11F.

Sau lại thẫn thờ đứng đực một chỗ. Đáng ra cậu không nên vào cái trường rộng như thế này. Đến tận bây giờ. Cậu chẳng nhớ nỗi đường đi từng ngóc ngách trong trường. Chứ nói chi là biết lớp 11F đó nằm ở chỗ nào.

"Chúng ta học lớp nào thế?

Giải quay phắt. Nhìn hai tên con trai hầm hố đứng cạnh mình. Tên tóc nâu với làn da trắng bệch đến nhợt nhạt nhưng cái dáng vóc đô con che đi vài phần yếu ớt như ẩn hiện. Tên còn lại nhìn... nó cứ ngu ngu khờ khờ... Nhưng cách ăn mặc của chúng theo chế độ chống đối nhà trường. Vì chúng có mặc đồng phục đâu...

Chúng vừa cất gót đi. Giải cũng bắt đầu lẽo đẽo theo sau.

Tưởng chừng sẽ đứng trước cửa lớp. Nhưng không ngờ. Hai tên mắc dịch, khỉ gió ấy lại dẫn dắt cậu đến kho chứa dụng cụ của trường. Nơi này tuyệt nhiên lại khá vắng vẻ.

Hai tên đó chốc quay người lại cùng một lúc. Giải giật nảy mình, bỗng dưng cậu thấy mình đang chột dạ dù cậu chẳng có ý định làm điều gì sai trái.

"Thằng kia. Đi theo tụi tao làm gì?" Tên tóc nâu hất cằm. Lên giọng tra hỏi.

Đứng ở khoảng cách gần bốn mét. Giải vẫn nghe rõ từng chữ đang uy hiếp chính cậu.

"Ai đi theo mấy người?" Giải cười khẩy, xem lời nói của cậu ta như là một lời bông đùa không có giá trị uy hiếp.

"Đừng giỡn mặt với tao. Nói đi mày muốn gì?" Tên đó gần như bực bội.

"Được rồi Sư. Cậu ta sợ bây giờ" Tên bên cạnh vỗ vai, nhẹ nhàng khuyên can.

"Hai thằng điên". Giải lắc đầu. Cậu quay người đi thẳng, quăng lại cho ba chữ rành rọt.

"Này thằng kia. Đứng lại, giỡn mặt hả. Mày c.h.ử.i ai điên đó. Ngư cậu làm gì vậy, buông ra coi...!!!" Sư hét lên, nhảy phốc muốn phi theo rượt Giải chực sẽ cho cậu ta một trận nên thân. Nhưng lại bị Ngư kéo giật lại xém té.

"Mày thôi gây sự đi. Để ông thầy bê đê mà biết được là hai đứa lên hiệu trưởng uống trà" Ngư khẽ quát. Lúc này chẳng còn cái dáng vẻ khù khờ nữa. Đôi mắt đanh lại, ngạo nghễ. Nhìn khác hẳn. Không hề giống Ngư vừa nãy.

"Mẹ kiếp!" Sư tức giận c.h.ử.i tục.

Ngư vỗ vai cậu. Nhưng ánh mắt lại ánh lên sự khó hiểu, nhìn sâu vào khoảng không mà Giải vừa đi khuất. Thắc mắc về cậu ta càng lớn. Cậu ta là ai? Và tại sao lại đi theo cậu và Ngư?

"Về thôi" Ngư xua đi suy nghĩ ấy. Cậu kéo tay Sư, hòng dẫn cậu chàng về trước khi cơn ghiền của cậu ta dấy lên theo một phản xạ vô tình.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Giải đi loanh quanh đã hơn mười phút nhưng vẫn không thấy lối ra. Một cách nào đó cậu càng đi, càng trở về chỗ cũ. Là một khu rừng sinh thái nhân tạo nhỏ. Cây với cây, lá với lá. Sắc xanh dịu nhẹ cùng với một số mảng màu lạnh nóng của các loài hoa mà cậu không biết tên, một sự hoà hợp của thiên nhiên đẹp đẽ.

Bỗng dưng, trong lúc đang tìm đường rời khỏi đây. Giải thấy bóng dáng của ai đó lấp ló sau cây cổ thụ già to lớn. Sự tò mò không tên nổi dậy, cậu bất giác tiến lại gần dù không biết điều đó có gây cho mình một bất lợi nào hay không.

Phút chốc. Giải ngạc nhiên, run sợ trước cảnh tượng kinh dị. Cậu không biết người con trai đó là ai. Nhưng cái cách cậu ta say mê nhìn quả tim được đặt trên cái măm và cùng với một số loại dụng cụ dành cho chuyên viên phẫu thuật. Từng đường kim mũi chỉ may qua trái tim non nổi lên từng mạch máu ngoằn ngoèo.

Chạy!

Não bộ cậu mách bảo. Nhưng cậu chẳng thể nào nhấc chân. Như dưới đế giày có chất keo dính nào đó làm cậu dán chặt. Chẳng thể nào bỏ chạy theo như não bộ đã phát lệnh.

Để rồi Giải bị cậu ta phát hiện. Cái đầu nghiêng nghiêng nhìn Giải. Sắc thần vô cảm, lạnh buốt đến mức khiến Giải run người. Nhưng không phải run vì rét mà là run vì sợ. Mình sẽ bị moi tim, và trở thành vật thực hành của cậu ta trên cái măm đó.

Dường như cậu ta biết Giải đang run sợ điều gì. Cậu ta mỉm cười điên dại. Lớp tóc dày đặt ngả ngũ trước đôi mắt càng tăng thêm tính ghê rợn. Lúc này Giải đã nhấc chân lên được. Như một sự thôi thúc kì lạ.

"Á á á á á á á!!!" Cậu chạy vụt đi cùng tiếng thét vang vọng không hề nhỏ...

Lúc này Bảo mới ngưng bặt cái điệu cười ấy. Trên tay cậu cầm chiếc dao nhỏ sáng loáng, sắc bén theo đường lưỡi. Đôi mắt màu hổ phách phản chiếu trên lưỡi dao. Phản chiếu ánh nhìn vui vẻ nhưng đôi môi không hề nhếch lên để tạo ra điệu cười nào.

"Nhát gan thật." Bảo khẽ mấp máy môi bình luận.

Vì đây chỉ là một quả tim heo. Mà cậu ta sợ cũng đúng, đâu phải ai cũng phân biệt được tim heo với tim người nếu không có chuyên môn về ngành y?

"Anh hai" Từ xa Tiểu Bảo chạy tới. "Sao anh không đợi em?"

"Bận"

"Hừ! Em cũng bận nha! Uổng công em pha chế chất giúp anh vệ sinh mấy quả tim" Tiểu Bảo hừ lạnh bỏ đi.

Bảo lắc nhẹ đầu. Quơ tay lấy cái ba lô đặt cạnh mình. Cậu mở khoá kéo lôi ra hai cái hộp có kích thước khác nhau nhưng cùng hình dạng làm từ kim loại. Cái hộp vuông vức với bốn cạnh bằng nhau, cậu mở nắp hộp, đặt quả tim heo vào đó. Còn cái hộp kia, lớn hơn một chút cùng với chiều dài hơn chiều rộng. Cậu mở ra, đặt các dụng cụ chuyên dùng cho phẫu thuật đặt vào hộp kim loại. Sau để cẩn thận vào ba lô, cậu xách lên đeo vào lưng ra về.

~~~~~~~~~~~~~~~

"Hô hô 2k like trong 6'" Tiểu Yết mắt dán chặt iphone tay không ngừng bấm bấm miệng không ngừng lẩm bẩm. "Tiểu Tử mày quả nhiên sáng chói nha"

"Chói con khỉ móc xì, tao buồn ngủ bỏ mẹ, hôm qua chụp ảnh cả buổi chả còn thời gian chộp mắt" Tiểu Tử ngáp ngắn ngáp dài ôm gối thỏ ngủ.

"Chẹp chẹp, fanpage mày càng ngày càng đông người like thiệt đã mắt" Tiểu Yết xoa xoa hai tay cười gian.

Bốp

"Nín cho tao ngủ" Thẳng tay chọi gối vào đầu Tiểu Yết.

"Moá mày Tiểu Tử~~~~~~~"

~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Xử thiếu gia cậu dậy rồi ạ" Cô giúp việc kính cẩn cúi chào cậu.

"Một tách cacao nóng" Lạnh nhạt phun ra một câu, cậu quay gót tiến tới sofa.

"Có chuyện gì gấp à?" Xử ngồi nhìn quản gia rồi xuống sofa bắt chéo chân thưởng thức ly ca cao nóng có giúp việc mang ra.

"Có thông báo từ trường Zodiac"

"Tin gì?"

"Một tuần sau sẽ nhập học ạ"

Cạch - Đặt tách xuống Xử khẽ chau mầy.

"Lại một năm mệt mỏi đây"

~~~~~~~~~~~~~

"Con trai! Chuẩn bị hết chưa?" Ma Lâm ba Kết lên tiếng.

"Tốt hết thưa ba, chỉ còn chờ ngày nhập học"

"Tốt lắm, ba trông cậy hết vào con, con là niềm tự hào của gia đình ta đừng làm ta thất vọng"

"Vâng" Kết lạnh lùng đáp.

~~~~~~~~~~~~~~~~

"Anh Thiên! Anh Thiên! Anh Thiên"

Trong một quán bar không lớn cũng không nhỏ, mọi người không ngừng la to hò hét tên của cậu.

Cậu làm thêm ở đây bằng nghề dancer, cùng khuôn mặt và body cực chuẩn cậu luôn là tâm điểm của quán, giúp quán đắt khách hơn.

"Cậu làm tốt lắm, tiền lương của cậu" Tên chủ cười toe toét đưa phong bì dày cộm cho cậu.

"See You" Thiên đá lông nheo rồi xách ba lô ra khỏi quán.

Ngước nhìn trời cậu thở hắc

"Ba! Ở đó có vui không?"

~~~~~~~~~~~~~~~

Siêu : còn 11 sao nữa chưa xuất hiện >3<~ ta sẽ để cho chap sau lên sàn 😭 viết 24 người thật khó. Ai giúp ta cho ý tưởng đê~~~~~.

P/s : không được xem chùa nha nhóm 🌟 và cmt cho ta á

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro