Chương 27. Muốn ? (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Yei
-----

Tay của Trấn Bắc vương không thành thật mà chuyển động, vuốt ve thắt lưng của Thẩm Ngọc, bắt lấy eo thon uyển chuyển, lại thuận thế trượt xuống vuốt ve thịt mông non mềm của hắn.

"Ưm. . ."

Thẩm Ngọc phát ra giọng mũi nhỏ bé, mặt của hắn nóng hổi đỏ bừng, đáy mắt mang theo làn sóng xuân, chứa đựng tình ý nhìn Trấn Bắc vương.

"Muốn?"

Trấn Bắc vương nghiêng đầu cười, tà mị nói toạc ra. Đột nhiên y phát hiện, hai người hoan ái cũng không nhất định phải điên cuồng cướp đoạt tứ ngược, cũng có thể dành cho nhau mà nhỉ.

Giống như Thẩm Ngọc lúc trước, một mực nỗ lực hầu hạ, Trấn Bắc vương thoải mái thì thoải mái rồi, lại thiếu một chút thủy nhũ. Cảm giác rất phù hợp khi hòa vào nhau.

"Thật muốn ăn sạch ngươi ngay bây giờ!" Trấn Bắc vương tiếc nuối nói, "Nhưng mà không được, phải dưỡng thân thể của ngươi tốt lên đã."

Hôn sâu một lúc lâu mới chịu tách ra.

Bên mép Thẩm Ngọc dính một chút nước bọt. Trấn Bắc vương không muốn hắn, hắn vậy mà cảm thấy có hơi vắng vẻ, đồng thời cảm thấy may mắn, điều này chứng minh Trấn Bắc vương đau lòng hắn nha.

"Ngươi ngủ đi, ngày mai ta lại đến dạy ngươi học chữ."

Trấn Bắc vương ôm hắn trở về giường, tự mình đắp chăn cho hắn rồi mới đi.

Giờ phút này Thẩm Ngọc cảm thấy mình là người may mắn nhất trên đời, có thể được Trấn Bắc vương quan tâm như vậy, phu phục hà cầu*?

(Phu phục hà cầu: Không yêu cầu thứ gì khác, chỉ như vậy là đủ rồi.)

Sau khi Trấn Bắc vương rời đi, lại đến thư phòng.

"Ngày mai tuyên ý chỉ của bản vương, phong Thẩm Ngọc làm trắc phi."

Tống Thanh khom người một bên kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Hắn theo Trấn Bắc vương nhiều năm như vậy, tính tính của vương gia, hắn tự xưng là người hiểu rõ nhất.

Mặc dù Trấn Bắc vương phong lưu thành tính, nhưng cũng do tinh lực dồi dào. Nam sủng thiếp thất của y cũng không chỉ có chín người như vậy, nhưng Trấn Bắc vương chỉ xem họ là công cụ tiết dục, chưa bao giờ để tâm đến nhan sắc, chưa từng sủng ái một ai, cũng chưa từng say mê mỹ sắc.

Nhưng kể từ khi Thẩm Ngọc đến, vương gia ngày càng sủng ái hơn, trước đây Tống Thanh chưa từng thấy dáng vẻ Trấn Bắc vương chăm sóc bệnh nhân, những cửa phòng của các ái thiếp bị bệnh, Trấn Bắc vương sẽ trực tiếp lạnh nhạt vứt bỏ.

Trấn Bắc vương đối với Thẩm Ngọc, ngoại trừ khi ở trên giường vẫn cuồng bạo như trước, bình thường đều cầm trong tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan.

Bây giờ còn muốn phong trắc phi?

Ngoại trừ công chúa Đại Nhu là vương phi được hoàng thượng tứ hôn, y chưa từng phong một trắc phi nào cả!

Ý tứ này, Trấn Bắc vương đã xem coi Thẩm Ngọc là người bạn bên nhau đồng hành rồi sao!

"Vương gia, cái này. . ." Tống Thanh chần chờ, "Cái này thích hợp không?"

Thân phận của Thẩm Ngọc. . . Tống Thanh không dám nói thẳng.

"Bản vương nói thích hợp là thích hợp."

Trấn Bắc vương nhất ngôn cửu đỉnh.

"Vâng."

"Ngươi viết thêm một chiết tử trình báo lên kinh, để hoàng đế ban nhất phẩm cáo mệnh cho nàng ấy."

Tống Thanh lĩnh mệnh, xem ra vương gia thật sự nghiêm túc, trắc phi so với thiếp thất thông thường đã có sự khác biệt, là phu nhân nhất phẩm cáo mệnh, có hoàng mệnh tứ phong, đến lúc đó cũng có thể xem là vương phi, cũng không thể trắng trợn không kiêng nể hành hạ nàng đối phó nàng.

"Vương gia, còn phong hào?"

"Phong hào. . ."

Trấn Bắc vương trầm ngâm một hồi, cuối cùng nói: "Ẩn."

"Ẩn phi?"

"Là Ẩn phi."

Trong đầu Trấn Bắc vương hiện lên dung mạo phong hoa tuyệt đại của Thẩm Ngọc, khóe môi không khỏi nhếch lên, Ẩn phi Ẩn phi, y muốn giấu Thẩm Ngọc đi, không để bất kì kẻ nào mơ ước, chỉ thuộc về một mình y mà thôi.

"Được rồi, ngươi báo với vương phi một tiếng, bảy ngày sau làm lễ thụ phong."

Vẻ mặt Tống Thanh kỳ quái, đáp: "Vâng. . . Khụ, khi vương phi chịu kinh hách, hình như mắc bệnh rồi, người bên Lê Thanh viện thỉnh vương gia đến thăm."

Cũng không biết khi vương phi nghe được chuyện Thẩm Ngọc sắp được phong trắc phi, bệnh có thể nặng thêm hay không, vẻ mặt Tống Thanh quái dị nghĩ suy.

"Để nàng ta tự dưỡng đi, nàng ta không ra khỏi cửa gây chuyện sẽ trị được bách bệnh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro