Chương 10: Bí Ẩn Bên Trong Căn Hầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh sáng bình minh từ những tia sáng yếu ớt chiếu xuyên qua khung cửa sổ phòng ngủ của Sunoo, khẽ đánh thức cậu dậy. Cảm giác ấm áp và nhẹ nhàng của buổi sáng sớm xâm chiếm không gian, tạo nên một bức tranh tĩnh lặng và thanh bình. Sunoo từ từ mở mắt, cảm nhận sự êm ái của ánh sáng len lỏi vào phòng. Cậu nhắm mắt lại một lần nữa, để tận hưởng khoảnh khắc yên bình trước khi bắt đầu một ngày mới.

Khi đồng hồ điểm bảy giờ, Sunoo rời khỏi giường, bước chân nhẹ nhàng trên sàn gỗ cũ kỹ. Cậu mở tủ quần áo, lướt qua hàng loạt trang phục với sự lựa chọn kỹ lưỡng. Hôm nay không phải là một ngày làm việc thông thường; cậu cần phải tạo ấn tượng, nhưng vẫn phải đảm bảo sự thoải mái cho một ngày dài.

Sunoo chọn một bộ đồ đơn giản nhưng thanh lịch: một chiếc sơ mi màu xanh nhạt, có phần tay áo được gấp lên tạo cảm giác thoải mái và gọn gàng, kết hợp với quần âu màu xám sáng. Cậu cảm nhận sự nhẹ nhàng của chất liệu vải, điều đó khiến cậu tự tin và thoải mái khi di chuyển. Áo sơ mi được gài cúc một cách hoàn hảo, tạo nên một vẻ ngoài chỉn chu nhưng không quá trang trọng.

Trong bếp, ánh sáng từ cửa sổ chiếu xuống làm nổi bật hình ảnh của một bữa sáng đơn giản nhưng đầy đủ. Sunoo nhanh chóng chuẩn bị một quả trứng kẹp vào bánh mì, ăn trong khi đọc qua vài tài liệu cần thiết. Hương thơm của cà phê và bánh mì nướng hòa quyện trong không khí, tạo ra một cảm giác ấm cúng và bắt đầu ngày mới một cách suôn sẻ.

Khi đến trường, Sunoo cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí, một phần vì những gì đang diễn ra trong lòng cậu. Hôm nay, cậu có một tiết học môn văn mà cậu luôn yêu thích. Tiết học diễn ra trong không khí trang nghiêm, và các học sinh đều chăm chú lắng nghe. Nhưng khi một học sinh bất ngờ đứng dậy và hỏi về các điệp viên và những người thuộc nhóm trinh thám, không khí trong lớp bỗng trở nên nặng nề.

Sunoo cảm thấy một chút bất ngờ và lo lắng. Cậu đã chuẩn bị cho tình huống này, nhưng không ngờ nó lại đến sớm như vậy. “Điệp viên và nhóm trinh thám có những vai trò khác nhau,” Sunoo giải thích, giọng nói của cậu bình tĩnh nhưng ánh mắt có phần lo lắng. “Điệp viên thường làm việc dưới vỏ bọc của các hoạt động bình thường, thu thập thông tin một cách bí mật. Trong khi đó, nhóm trinh thám là những người chuyên điều tra, làm việc công khai hơn để giải quyết các vụ án và tìm ra sự thật.”

Câu trả lời của Sunoo làm cho học sinh im lặng và ngẫm nghĩ, nhưng trong lòng cậu lại dấy lên một cảm giác bất an. Cậu không thể không tự hỏi liệu có ai đó trong lớp đang nghi ngờ về thân phận thật của mình hay không.

Khi tiết học kết thúc, Sunoo trở về văn phòng của mình. Cảm giác lo lắng vẫn còn đeo bám, nhưng cậu cố gắng tập trung vào nhiệm vụ trước mắt. Cậu mở máy tính và viết tin nhắn cho nhóm sáu người, yêu cầu họ đến văn phòng của mình để bàn bạc về những phát hiện gần đây. Trong khi chờ đợi, Sunoo tự mình nghiên cứu các tài liệu và bản đồ mà nhóm đã thu thập được.

Khi các thành viên trong nhóm đến văn phòng, Sunoo đã chuẩn bị sẵn sàng. Bản đồ của căn hầm được trải ra trên bàn, và mọi người bắt đầu phân tích một cách chăm chú. “Chúng ta đã phát hiện ra một số điểm quan trọng,” Sunoo bắt đầu, chỉ vào các khu vực trên bản đồ. “Heeseung đã chỉ ra rằng có một hộp rương bị che lấp bằng bê tông ở sâu bên trong hầm. Chúng ta nghi ngờ rằng trong đó có thể chứa đựng bức tranh và các manh mối mà chúng ta đang tìm kiếm.”

Heeseung, người đã nghiên cứu bản đồ một cách kỹ lưỡng, chỉ vào một điểm cụ thể. “Tôi phát hiện ra một góc bí ẩn trên bức ảnh. Có vẻ như có một cái gương bị kẹt vào, và có thể cái gương này có liên quan đến bức tranh mà chúng ta đang tìm.”

Nhóm tiếp tục phân tích, và những cuộc thảo luận sôi nổi diễn ra. “Chúng ta cần phải kiểm tra kỹ lưỡng các điểm này,” Sunoo nói, sự quyết tâm trong giọng nói của cậu thể hiện rõ ràng. “Buổi tối hôm nay, chúng ta sẽ quay lại căn hầm để tiếp tục công việc.”

Khi màn đêm buông xuống, ánh sáng từ các đèn pin lại chiếu sáng con đường dẫn vào căn hầm bí ẩn. Các thành viên trong nhóm tiến vào, bước qua lớp bụi và những mạng nhện bám trên các bức tường. Họ đến những điểm đã được đánh dấu trên bản đồ và bắt đầu công việc đào bới.

Tiếng động của xẻng và búa vang lên trong không gian im ắng, hòa quyện với sự tập trung và căng thẳng. Mỗi nhát xẻng đều chứa đựng sự kỳ vọng, và mỗi lớp bụi được gỡ bỏ đều là một bước tiến gần hơn đến sự thật.

Cuối cùng, một tiếng động kỳ lạ vang lên khi xẻng của Niki đụng phải vật cứng. Cả nhóm dừng lại, ánh mắt đều dán chặt vào điểm đó. Khi lớp đất được dỡ bỏ, một cái rương cũ kỹ xuất hiện. Mọi người cảm thấy sự hồi hộp dâng lên trong lòng.

“Chúng ta đã tìm thấy cái rương!” Jake kêu lên với vẻ hứng khởi.

Sunoo cúi xuống, cảm giác hồi hộp lấp đầy trái tim cậu. Khi cái rương được mở ra, ánh sáng từ đèn pin chiếu vào bên trong, để lộ những mảnh giấy và bản đồ cũ. Đây có thể là chìa khóa mở ra những bí mật mà họ đang tìm kiếm.

Khi nhóm rời khỏi căn hầm, họ cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng tràn đầy năng lượng. Những phát hiện mới mở ra nhiều khả năng và thách thức mới. Họ biết rằng công việc của mình chưa kết thúc, và mỗi bước đi tiếp theo đều quan trọng. Cùng nhau, họ bước ra khỏi bóng tối của căn hầm, ánh sáng của những ngôi sao phía trên như một dấu hiệu về những gì đang chờ đợi họ phía trước.

Hết chương 10

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro