Chương 5: Phát Hiện Quan Trọng Và Tình Cảm Đang Hình Thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jay thức dậy sớm hơn thường lệ. Ánh sáng mờ ảo của bình minh lọt qua khung cửa sổ, chiếu lên những ngọn cây bên ngoài, nhưng Jay không thể yên tâm. Anh rời khỏi giường và đi thẳng đến trường, tâm trí vẫn xoay quanh bức tranh bí ẩn.

Khi đến trường, Jay đi thẳng đến phòng giáo viên. Căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng tiếng gõ phím máy tính và âm thanh nhỏ nhẹ từ máy lạnh. Jay ngồi vào bàn làm việc, ánh sáng từ đèn bàn chiếu lên các tài liệu và sách vở của anh. Anh mở tập tài liệu và lại nhìn vào bức tranh đã được tẩy một phần. Những ký hiệu kỳ lạ ẩn hiện dưới lớp sơn cũ khiến Jay không ngừng suy nghĩ.

Jay cảm thấy rằng bức tranh này có thể chứa một manh mối quan trọng cho nhiệm vụ của nhóm. Anh thầm nghĩ về những ký hiệu đó, cố gắng kết nối chúng với các thông tin mà anh đã có. Đầu óc Jay quay cuồng với những giả thuyết và khả năng, không thể rời mắt khỏi bức tranh. Từng đường nét, từng ký hiệu đều như đang nói với anh điều gì đó, nhưng anh chưa thể hiểu rõ được ý nghĩa của chúng.

Khi tiếng bước chân từ hành lang vọng vào phòng, Jay giật mình. Anh vội vàng lấy tập tài liệu, đặt lên bức tranh để che giấu nó. Sunoo bước vào phòng với nụ cười tươi tắn, ánh mắt hiếu kỳ. "Chào anh Jay, sáng sớm thế này, anh đang làm gì vậy?"

Jay quay lại, cố giữ giọng điệu bình tĩnh nhưng ánh mắt anh không khỏi lộ vẻ căng thẳng. "À, chỉ đang xem lại một số tài liệu thôi, không có gì quan trọng đâu." Anh cố gắng điều chỉnh sự chú ý của Sunoo ra khỏi bức tranh.

Sunoo quan sát Jay một lát, cảm nhận được sự căng thẳng trong thái độ của anh. "Có vẻ như anh đang che giấu điều gì đó. Có cần tôi giúp gì không?"

Jay nhanh chóng lắc đầu, "Không cần đâu, Sunoo. Tôi chỉ cần tập trung vào công việc của mình. Cậu hãy đi làm việc của cậu đi."

Sunoo không hoàn toàn bị thuyết phục, nhưng không muốn làm phiền Jay thêm, cậu gật đầu và rời khỏi phòng. Ngay khi Sunoo khuất bóng, Jay thở phào nhẹ nhõm và tiếp tục xem xét bức tranh. Những ký hiệu kỳ lạ dưới lớp sơn cũ đang dần lộ diện rõ ràng hơn. Jay cảm thấy mình đang cầm nắm một phần của bí mật, và sự căng thẳng của anh càng lúc càng gia tăng khi phát hiện rằng các ký hiệu có thể chỉ dẫn đến một thông tin quan trọng.

---

Một lát sau, Jay gọi các thành viên còn lại vào phòng. Heeseung, Jake, Sunghoon, Jungwon, và Niki đều có mặt, vẻ mặt đầy lo lắng và tò mò. Jay mở tập tài liệu và chỉ vào bức tranh. "Tôi đã phát hiện ra điều gì đó quan trọng. Những ký hiệu dưới lớp màu này có thể là manh mối chính cho nhiệm vụ của chúng ta."

Heeseung bước tới gần, chăm chú nhìn vào bức tranh. "Những ký hiệu này trông rất kỳ lạ. Chúng có thể đại diện cho một mã số hoặc một thông điệp bí mật."

Jake nhíu mày, suy nghĩ sâu xa. "Nếu đây là một mã số, chúng ta cần một cách để giải mã chúng. Có thể chúng ta nên tìm kiếm các tài liệu hoặc các chuyên gia về ký hiệu học."

Sunghoon gật đầu đồng ý. "Tôi đồng ý. Chúng ta nên tìm hiểu thêm về những ký hiệu này để hiểu rõ hơn về thông điệp mà chúng có thể mang lại."

Jungwon và Niki cũng đồng ý với kế hoạch của nhóm. "Chúng ta cần làm việc cùng nhau để giải mã ký hiệu và tiếp tục nhiệm vụ," Jungwon nói, giọng điệu kiên định.

Nhóm thảo luận sôi nổi về các bước tiếp theo, cố gắng lên kế hoạch để giải mã bức tranh và xử lý mọi manh mối có thể có. Sự căng thẳng trong không khí rõ rệt khi họ nhận ra rằng nhiệm vụ có thể phức tạp hơn nhiều so với dự kiến.

Khi cuộc họp kết thúc, các thành viên tản ra, nhưng không khí vẫn còn căng thẳng. Sunghoon và Sunoo tình cờ đi cùng nhau ra ngoài. Sunghoon cảm nhận sự gần gũi và ấm áp khi ở gần Sunoo, một cảm giác mà anh không thể lý giải. "Cậu có muốn đi uống cà phê không?" Sunghoon hỏi, cố gắng để giọng mình không quá gượng gạo.

Sunoo nhìn Sunghoon, ánh mắt sáng lên. "Cảm ơn, nhưng tôi có một số việc cần làm. Lần sau nhé."

Sunghoon cảm thấy một chút hụt hẫng nhưng không nói gì thêm. Anh quay đi, cảm thấy trong lòng một cảm giác lạ lùng mà anh không thể hoàn toàn hiểu được.

Trong khi đó, Jay đứng lặng lẽ ở góc hành lang, theo dõi sự tương tác giữa Sunoo và Sunghoon. Anh cảm thấy một chút lo lắng không rõ nguyên do khi thấy Sunoo rời đi với nụ cười tươi tắn. Tâm trạng Jay trở nên rối bời, không thể hiểu tại sao sự quan tâm của mình đối với Sunoo lại có phần sâu sắc hơn anh tưởng.

Khi các thành viên quay về phòng, họ tiếp tục thảo luận về bức tranh và các ký hiệu. Tuy nhiên, cảm xúc lẫn lộn trong lòng từng người không thể bị che giấu hoàn toàn. Các cuộc trò chuyện không chỉ xoay quanh nhiệm vụ mà còn bắt đầu lấp ló những cảm xúc mới chớm nở.

Dù các cảm xúc này chưa hoàn toàn xác định, sự gần gũi và quan tâm giữa các thành viên dần trở nên rõ rệt hơn. Tuy nhiên, đây chỉ mới là sự khởi đầu của một điều gì đó lớn lao hơn.

** Hết Chương 5**

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro