25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【 Băng Thu 】Nghe nói long thể của Hoàng Thượng không được tốt?

Một đoạn văn ngắn

Quốc sư Băng x Hoàng Thượng Thu

Author: 是薰衣也是阿逢
Edit + beta: Mee

-----

Thẩm hoàng thượng đã vài ngày không đi thượng triều, đám đại thần đều gấp đến độ thiếu chút nữa xông vào tẩm điện của bệ hạ, nhìn xem bệ hạ nhà mình rốt cuộc đã nhiễm phải bệnh gì nghiêm trọng như thế nào mà nằm trên giường lâu như vậy.

"Bệ hạ không có việc gì, chẳng qua là cần tĩnh dưỡng thật tốt, không cần lo lắng."

Lạc quốc sư nói với Liễu tướng quân và Nhạc vương gia cùng một số thần tử khác đang vây quanh ở tẩm điện của Thẩm hoàng thượng.

“Bệ hạ không có việc gì thì tốt, vậy làm phiền quốc sư chiếu cố."

Nhạc vương gia nói xong, liền mang theo vẻ mặt địch ý của Liễu tướng quân cùng rời đi.

Lạc quốc sư khẽ cười một tiếng, đẩy cửa tẩm điện của Thẩm hoàng thượng ra, bảo bọn hạ nhân lui xuống, mỉm cười đi đến bên cạnh Thẩm Hoàng Thượng đang suy sụp.

Thẩm hoàng thượng không kiên nhẫn mà kéo chăn qua đầu, không biết là đang phát hờn hay vẫn đang ngủ nướng.

“Tiểu hoàng thượng của ta, nên rời giường dùng bữa rồi, hôm nay có món ngươi thích nhất là Long Tu Tô Ác*.”

*Râu rồng chiên giòn.

“Không ăn.”

Lạc Băng Hà kéo chăn Thẩm Thanh Thu xuống, chọc Thẩm Thanh Thu bây giờ đang hung hăng mà nhìn chằm chằm hắn.

Lạc Băng Hà bế người lên, hôn một cái ngay trên trán Thẩm Thanh Thu.

“Là ta sai rồi, bệ hạ có thể tha thứ cho ta được không?”

Lúc này Thẩm Thanh Thu có chút ngây ngốc, mặt và tai đều đỏ hồng, trông đáng yêu vô cùng.

Nhưng y lập tức hoàn hồn, quay đầu đi nói với Lạc Băng Hà: “Chỉ một lần này thôi đấy."

“Thần tuân chỉ."

Bệ hạ thật là đáng yêu quá đi, mỗ quốc sư trong lòng nghĩ như vậy.

........

Sau đó Thẩm hoàng thượng đi thượng triều lại, tuyên bố với bên ngoài mình chỉ là nhiễm chút phong hàn, không đáng nhắc đến, việc này cứ như vậy trôi qua.

Nhưng ai mà biết, thật ra Thẩm hoàng thượng là bị mỗ quốc sư lăn lộn đến vài ngày không xuống giường được đâu?

Aiz, không nói không nói nữa, cuốn《Xuân Sơn Hận》mới nhất đã được bán rồi, ta phải đi tranh đoạt, nếu đến muộn thì sẽ không có mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro