50. 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: @kk8532110 (Twitter)

Edit + beta: Mee

----

Lạc Băng Hà ôm Thẩm Thanh Thu trở về phòng, hắn ôm y đi tới ngồi xuống bên mép giường, còn mình thì quỳ một gối trên mặt đất, hắn cởi giày sư tôn ra, nâng lấy ngón chân Thẩm Thanh Thu rồi hôn lên.

Gò má Thẩm Thanh Thu đỏ ửng, nhìn thấy một người tài giỏi như vậy lại thích mình, nói thật thì, chuyện này vẫn không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà, đã xác định biết được tâm ý lẫn nhau, cũng sẽ không tính toán giữ mãi rụt rè.

Lạc Băng Hà nhìn Thẩm Thanh Thu chậm rãi cởi quần áo ra, trên miệng mang theo nụ cười tươi.

Da Thẩm Thanh Thu trắng nõn không thôi, bởi vì quá trắng mà lộ ra điểm hồng nhạt, đặc biệt mê người, Lạc Băng Hà đứng dậy bò lên trên giường, nhẹ nhàng áp đảo Thẩm Thanh Thu, tuy rằng Thẩm Thanh Thu nói là cho mình nói là không cần phải thẹn thùng, nhưng mà hình như có chút khó khăn, Lạc Băng Hà đưa tay hướng xuống nhẹ nhàng khuấy động dương vật có chút phản ứng của Thẩm Thanh Thu, kỹ thuật vẫn cần chờ tăng thêm, nhưng cũng đã thuần thục hơn rất nhiều, cũng làm cho Thẩm Thanh Thu không hề cảm thấy khó chịu nữa.

Hai má Thẩm Thanh Thu hồng hào ôm lấy hắn. Tùy ý để tay hắn du ngoạn đến mỗi một chỗ mẫn cảm trên người mình. Ngón tay Lạc Băng Hà đặc biệt thon dài khi tiến vào hậu huyệt của mình đụng chạm đến chỗ mẫn cảm kia, truyền tới khoái cảm ngập trời.

Làm Thẩm Thanh Thu càng thêm không có chỗ dung thân, y ôm sát Lạc Băng Hà, muốn hắn tiến vào, mà cũng sợ đau. Nhưng, cuối cùng vẫn phải khuất phục, bởi vì nơi đó của Lạc Băng Hà từ lâu đã không nghe lời gắng gượng không thôi.

Đau lòng vì hắn, yêu hắn, cho nên chắc chắn sẽ sủng hắn.

Nhưng mà Lạc Băng Hà vẫn không hi vọng sư tôn khó chịu, hắn chần chờ một lát, cho dù hậu huyệt sư tôn đã khá mềm mại.

Thẩm Thanh Thu ôm hắn, hôn giữa trán hắn một chút. Lạc Băng Hà liền nước mắt lưng tròng quay về hôn sư tôn vài lần, cũng thuận thế đem cự vật dưới thân đẩy mạnh vào trong cơ thể Thẩm Thanh Thu.

Đi vào trong nháy mắt quả nhiên vẫn là rất đau. Nhưng khi y thấy bộ dáng Lạc Băng Hà liều mạng hôn mình, vẫn không nhịn được trách móc nặng nề.

Thẩm Thanh Thu mỉm cười.

Lạc Băng Hà lại khóc đỏ hai mắt.

Hắn nói: Ta lại làm cho sư tôn cảm thấy đau rồi......

Thẩm Thanh Thu nhẹ nhàng xoa bóp gương mặt hắn.

Thẩm Thanh Thu: Vì ngươi mà cảm thấy đau, vi sư sẽ vui vẻ chịu đựng.

Lạc Băng Hà nghe y như thế nói, hắn cảm động ôm Thẩm Thanh Thu. Cho dù thân thể có khó chịu, nhưng chỉ cần Lạc Băng Hà vui vẻ, y cũng sẽ vui vẻ.

Triền miên kết thúc.

Lạc Băng Hà vẫn ôm sát Thẩm Thanh Thu, để cho y nằm ở trong lồng ngực của mình.

Cả đêm hắn ở bên tai nỉ non lời yêu thương.

----

Quà tết ꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡

Chúc mọi người năm mới vui vẻ nhaaaaa (/^-^(^ ^*)/ ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro