Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2 Lời người đáng sợ
Edit by: Súp Lơ

Ngày đó Lộ Dao hướng Chu Gia Việt làm một cái đại lễ, Chu Gia Việt vốn đang muốn phát hỏa lại bị đè ép xuống, nhìn tóc đuôi ngựa đuôi ngựa nghịch ngợm theo cái động tác khom lưng của cô mà tung bay, khi lần nữa đứng thẳng dậy, trên khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn mang theo chờ mong.

Một nữ sinh trong sáng như vậy thành khẩn gọi anh một tiếng sư phụ, còn làm một cái đại lễ, Chu Gia Việt chỉ có thể phản ứng chính lại là nhàn nhạt gật đầu, cam chịu chuyện này.

Từ đây, trong công ty cặp sư đồ được nhân viên chú ý nhất ra đời.

Bộ phận thiết kế lần này tuyển cũng không nhiều thực tập sinh mới, chỉ có mười mấy người, lúc trước đều phỏng vấn cùng nhau, cho nên đều xem như nhận thức, dù không có cùng nhau nói chuyện qua, cũng đã nhìn qua mặt, vào công ty liền chậm rãi làm quen, liên lạc nhau.

Lộ Dao là nửa đường tiến vào, chuyện phỏng vấn này căn bản là trực tiếp nhảy vọt qua, không chỉ có miễn các loại phỏng vấn khẩn, còn nhận tổng giám đốc thiết kế làm sư phụ.

Thời gian cơm nước của nhân viên trong công ty luôn thích nói chuyện bát quái, chủ đề bát quái hàng đầu hiện giờ lại không phải minh tinh nào làm tiểu tam, ai với ai ly hôn, không bao giờ tin tưởng tình yêu......

Dựa vào phúc của Lộ Dao, hoặc là nói phúc của Lục Thừa Duệ, Chu Gia Việt sau 5  năm lần thứ hai trở thành nam chính của chủ đề bát quái trong công ty, mà chủ đề lần đầu tiên...... Hủ nữ có thâm niên trong công ty có đồn đại: Kỳ thật Chu tổng giám là gay, đối tượng vẫn là Kỷ Ngôn Sâm.

Lời đồn này từ một năm trước khi Kỷ Ngôn Sâm có bạn gái, lại nghe nói anh đối bạn gái cực kỳ sủng ái, lời đồn này mới ngừng.

Chỉ là loại bát quái  này từ trước đến nay đều không có truyền ra, dù sao đối tượng bát quái chính là ông chủ của mình, loại đồn đại này mà thật sự truyền ra ngoài, phỏng chừng phải cuốn gói dời đi, chạy lấy người cũng không phải không thể.

Từ sau khi Chu Gia Việt thừa nhận đồ đệ, liền gọi người sắp xếp lại văn phòng một lần nữa, cấp cho Lộ Dao thêm một cái bàn, đây là do suy xét đến trình độ cơ sở tương đối kém  của Lộ Dao, anh giao nhiệm vụ cho cô, cô thường xuyên có vấn đề muốn thỉnh giáo anh, vì vậy liền đem chỗ ngồi của cô đặt vào trong văn phòng của mình, miễn đi không ít phiền toái.

Chủ yếu chính là, Chu Gia Việt hy vọng cô có thể mau chóng xuất sư, đột nhiên nhiều thêm một tiểu đồ đệ, còn cả ngày kêu sư phụ sư phụ, anh thật sự có điểm không quen.

Lộ Dao ủ rũ cụp đuôi mang chén trà của Chu Gia Việt đi vào văn phòng tổng giám, Chu Gia Việt thích uống trà, Lộ Dao làm đồ đệ, loại chuyện bưng trà rót nước này, tự nhiên liền ôm tới trên người mình.

Chu Gia Việt nhìn đến chén trà được cô đặt trên bàn, thấp giọng nói: "Cảm ơn, đi làm việc đi!"

Một lát sau vẫn không nghe thấy tiếng bước chân rời đi, Chu Gia Việt ngẩng đầu lên liền nhìn thấy khuôn mặt nhỏ khổ não của Lộ Dao, giống như bị người ta khi dễ, hai mắt mở to đáng thương hề hề nhìn hắn, Chu Gia Việt hơi hơi thở dài một chút, tận lực thả nhẹ ngữ khí hỏi: "Có phải lại có chỗ nào không hiểu hay không?"

Có lẽ anh không hỏi còn tốt, vừa hỏi, Chu Gia Việt rõ ràng cảm giác được tiểu đồ đệ nhà anh khóe miệng càng bẹp.

Quả nhiên, Lộ Dao vẻ mặt đau khổ đáng thương hề hề hỏi: "Sư phụ, có phải anh cũng cảm thấy em rất kém cỏi hay không? Cơ sở kém như vậy, nếu...... Nếu không phải chị họ nhất định bắt em tới đây, không phải anh rể kêu anh nhận em làm đồ đệ, anh khẳng định cũng sẽ không muốn nhận em đúng không?"

Lộ Dao tự mình hiểu, cơ sở của mình không tốt, mang đồ đệ như cô khẳng định phí nhiều tinh lực hơn nhiều, hơn nữa lấy chức vị cùng thân phận  của anh căn bản là không cần tự mình dẫn dắt đồ đệ.

Bát quái trong công ty không truyền tới tai lãnh đạo, là bởi vì mọi người đều quý trọng bát cơm của mình.

Đối người nửa đường đi vào - Lộ Dao, ban đầu mọi người đều suy đoán, có lẽ Lộ Dao cùng Chu tổng giám có quan hệ đặc biệt gì đó, trải qua một tuần quan sát, phát hiện Chu tổng giám cùng Lộ Dao hành vi cử chỉ đều rất bình thường, chưa từng có hành vi phân thân mật, mọi người cũng đoán không ra nữ sinh này có chống lưng như thế nào.

Dưới tình huống như vậy, mọi người cũng chỉ có thể suy đoán có lẽ thành tích của Lộ Dao so với bọn họ còn tốt hơn, cho nên Chu tổng giám mới có thể phá lệ nhận đồ đệ này.

Ngày hôm qua có một thực tập sinh gọi là Lưu Tiêu, vào lúc Lộ Dao đến phòng trà nước, cố ý lại đây "Thỉnh giáo" nàng.

Vì thế, trình độ thật sự của Lộ Dao liền bại lộ, vốn người mới này đối với cô đang khách khí hiền lành, ánh mắt lúc này của cô ta đều mang theo điểm khinh thường.

Lộ Dao nhân duyên từ trước đến nay đều rất tốt, chưa từng trải qua cảm giác bị mọi người bài xích, hiện tại đi đến nơi đâu cũng đều có cảm giác người khác đang nói về cô, vừa rồi cô ở phòng trà nước nghe được Lưu Tiêu cùng người khác nói nói về mình thế này thế nọ.

Tuy rằng sự thật là cô dựa vào quan hệ mới được vào, nhưng cô thật sự thực nghiêm túc làm việc, cũng học tập thật tốt, lần đầu tiên cô mới hiểu lời người đáng sợ như thế nào, thật sự có thể làm người ta tổn thương.

Chu Gia Việt nhìn thiếu nữ trước mắt, khuôn mặt nhỏ rối rắm nhìn hắn, này...... Anh nên ăn ngay nói thật hay nên nói dối dỗ dành cô đây?

Không đợi anh trả lời, Lộ Dao liền thở dài: "Em tự biết, anh khẳng định cũng không thích em, cơ sở của em kém, cũng không đủ thông minh, nhưng em vẫn muốn thử nỗ lực, nhất định sẽ không làm anh mất mặt, sư phụ anh không ghét bỏ em có được không?"

"Ừ......"

Lộ Dao nghe thấy đáp án này, trong lòng âm thầm kêu khổ, cái này ừ rốt cuộc là không thích cô, hay là không che cô nữa?

Nhìn biểu tình buồn bực lại ưu sầu của cô, Chu Gia Việt lại muốn cười, sau đó khụ hai tiếng mới mở miệng nói: "Em có thể tự nhận thức được bản thân thế này có thể nói là còn chưa quá kém, tôi khi vừa bắt đầu xác thật không muốn dẫn dắt đồ đệ, nhưng nếu đã nhận, tôi đây tự nhiên sẽ phụ trách đến cùng, chỉ cần em dựa theo những gì tôi nói mà làm, tôi sẽ có biện pháp làm em so với những thực tập sinh bên ngoài càng tốt hơn, cho nên, hiện tại có thể đi làm việc chưa?"

Ngoại trừ ngày thường giải đáp các vấn đề của cô, đây là lần đầu tiên trong một tuần này Chu Gia Việt một đoạn dài như vậy, tuy rằng anh thừa nhận chính mình lúc đầu cũng không muốn nhận đồ đệ, nhưng khi Lộ Dao nghe đến đoạn sau, vẫn cảm thấy thật cảm động, cô thích câu "Tôi tự nhiên sẽ phụ trách đến cùng" kia của anh, làm người ta thực sự an tâm, có lẽ là cùng loại với cảm giác an toàn đi.

Lộ Dao giơ lên gương mặt tươi cười, khóe miệng mang theo nhợt nhạt má lúm đồng tiền, đảo qua phía trước khói mù, thanh âm nhẹ nhàng: "Biết rồi! Cảm ơn sư phụ!"

Nếu sư phụ không chê cô, cô liền không có lý do gì lại ghét bỏ chính mình, việc duy nhất mà hiện tại cô cần làm chính là làm nhiều, luyện tập nhiều, học thêm chút, có một sư phụ tốt như vậy, càng không nên lãng phí tài nguyên, sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Lộ Dao liền nhẹ nhàng bước trở lại bàn làm việc của chính mình, bắt đầu nghiêm túc làm việc.

Nghe được âm thanh hoạt động của ghế dựa, Chu Gia Việt ngẩng đầu híp mắt hướng bên kia nhìn nhìn, khoảng cách giữa bàn của hai người khoảng năm sáu mét, bàn làm việc của Lộ Dao ở ngay bên cạnh cửa, bởi vậy nhìn từ góc độ của Chu Gia Việt, chỉ nhìn thấy sườn mặt của Lộ Dao.
Cô buộc tóc đuôi ngựa nghịch ngợm, hai bên có vài cọng tóc con vểnh vểnh trông xù xù, đôi mắt đen nhánh đang gắt gao nhìn chằm chằm màn hình máy tính, ngẫu nhiên chớp chớp mắt, hàng lông mi dài cũng liên tục chớp chớp......

Ban đầu, Chu Gia Việt cho rằng Lộ Dao ít nhiều sẽ có điểm kiều khí, dù sao cũng có Lục Thừa Duệ cùng Chử Nhứ là hậu đài, cho rằng ngẫu nhiên cô có lười biếng, anh cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt cho qua.

Chỉ là tới nay đã là một tuần, cô gái này lại ngoài tưởng tượng của anh, rất giống một học sinh trung học chăm chỉ, khi gặp phải vấn đề không hiểu cũng không ngượng ngùng, trực tiếp tới chỗ anh xin thỉnh giáo, chỉ có điều...... Lực lĩnh ngộ có chút kém, ánh mắt cũng không có nhìn ra ngoài, anh thật sự không chỉ ra được tật xấu của cô.

Chu Gia Việt nhìn về phía bàn tay đang nắm con chuột của cô, ừm, so tốc độ so với trước đây đã nhanh hơn không ít.

Không tồi, tiểu đồ đệ này vẫn có thể chậm rãi dạy dỗ, nghĩ vậy Chu Gia Việt bỗng nhiên có loại cảm giác thành tựu, nhưng nói dạy dỗ gì đó, làm sao lại có cảm giác khiến người ta hiểu sai nhỉ! Nhìn sườn mặt mềm mại của tiểu đồ đệ nhà mình, Chu Gia Việt hung hăng đem từ dạy dỗ này xem thường một lần......

******

Không lâu sau đó là giờ tan tầm, Chu Gia Việt nhìn Lộ Dao còn đang vùi đầu ở bàn làm việc, liền đứng dậy đi qua chỗ cô trên gõ nhẹ hai cái trên mặt bàn, nói: "Tan tầm, hôm nay làm đến đây thôi! Ngày mai lại tiếp tục." Thật ra lời anh muốn nói chính là: Nhìn máy tính trong thời gian quá dài không tốt cho đôi mắt, nhưng loại lời quan tâm này anh không nói ra được.

Lộ Dao theo bản năng nhìn nhìn thời gian ở  góc phải bên dưới của máy tính, đã gần 7 giờ, thời gian tan tầm đã qua từ lâu, cô ngẩng đầu cười nói: "Vâng, sư phụ anh làm sao còn chưa về nha?"

Biểu cảm trên mặt Chu Gia Việt cứng đờ, anh không thể nói với cô, bởi vì nhìn cô vẫn luôn ngồi bất động, lo rằng cô sẽ làm việc quên luôn thời gian ra về, cho nên cũng ngây người trong chốc lát......

Lộ Dao không nghe được anh trả lời, cũng không quá để ý, cô vẫn luôn có cảm giác sư phụ của mình tương đối trầm lặng, không quá thích nói chuyện, ngày thường hai người ở trong văn phòng, ngoài một vài thời điểm, hầu như không có giao lưu.

Cô nhanh chóng dọn dẹp đồ, đứng ở trước mặt Chu Gia Việt trước ngẩng đầu nhìn hắn nói: "Sư phụ, chúng ta xuống lầu đi!"

Chu Gia Việt sửng sốt, sao anh còn đứng ở đây nha...... Giống như anh đang đợi cô vậy, nghĩ vậy liền cảm thấy thật mất mặt, vì thế liền đi trước cô một bước.

Lộ Dao ôm laptop của mình, vội vã đi theo, vừa đi vừa nghĩ: Sư phụ của cô thật sự đúng là không thích nói chuyện.

Chu Gia Việt nghe thấy tiếng bước chân hơi hơi hỗn độn cùng tiếng thở thở dốc nhè nhẹ phía sau, không tự giác liền thả chậm bước chân.

Lộ Dao đang cố gắng đuổi kịp bước chân của anh rốt cuộc cũng có thể cùng sóng vai với anh mà đi, hai người đi một đường cũng không nói chuyện hướng cửa thang máy đi đến.

Ở chỗ ngoặt, nghe được một giọng nữ nói: "Cái người Lộ Dao thật đúng là mệnh tốt, không biết là phàn cái nào cao chi (có ai dịch hộ câu này giúp mình được không ạ?), hay là làm tình nhân của chủ quản nào trong công ty của chúng ta nha! Có thể làm cho cô ta nhận Chu tổng giám làm sư phụ......"

Thanh âm này...... Lộ Dao còn nhớ, là Lưu Tiêu.

"Đúng vậy, nghe nói Chu tổng giám đã ba năm không dẫn dắt đồ đệ, lần này lại phá lệ dẫn người, khẳng định có cái gì khuất tất, nhìn bộ dáng cô ta rất thanh thuần, cũng không biết có phải hay không......" Một giọng nữ khác tiếp lời nói.

Bên ngoài còn hai người phụ nữ đang nghị luận, Chu Gia Việt theo bản năng cúi đầu nhìn nhìn Lộ Dao ở bên cạnh. Hành lang ánh sáng không tốt lắm, nhưng anh vẫn thấy được sắc mặt hơi hơi tái nhợt của cô, còn có hai chiếc răng thỏ đang gắt gao cắn môi dưới......

Nhớ tới lời cô nói lúc giữa trưa hôm nay, nháy mắt liền có thể hiểu rõ, không chừng loại lời nói này cô đã nghe không ít đi!

Hai cái nữ thực tập sinh kia đang hăng say nói, căn bản không chú ý tới từ chỗ ngoặt có hai sư đồ đang đi ra, đến khi bước chân đến gần hai người mới đột nhiên phát hiện, lập tức che miệng, sắc mặt đỏ lên nhìn Chu Gia Việt, ngữ khí kinh hoảng kêu: "Chu, Chu tổng giám......"

Chu Gia Việt nhàn nhạt liếc mắt nhìn các cô một cái, cũng không trả lời, lúc này "Leng keng" một tiếng, thang máy tới rồi.

Nhìn hai nữ thực tập sinh còn đứng bất động, Chu Gia Việt dẫn đầu đi vào, Lộ Dao cúi đầu đi theo phía sau anh, ở bên ngoài thang máy hai vị nữ thực tập sinh vẫn còn sững sờ.

"Hai người không phải muốn xuống lầu sao?"  m thanh lạnh lùng của Chu Gia Việt từ đối diện truyền đến, một nữ thực tập sinh khác nhanh chóng lôi kéo Lưu Tiêu đi vào thang máy, trong lòng bi ai xong rồi, xong rồi, ở sau lưng nghị luận ông chủ, còn nói loại lời nói như vậy, phải làm sao bây giờ......

Lúc này đã qua giờ tan tầm cao điểm, cơ bản không có người, thang máy đi một đường đến lầu một, lúc Chu Gia Việt đi ra, hai nữ thực tập sinh đồng thời nhẹ nhàng thở ra, cũng đi theo đó đi ra ngoài, còn cố tình bước chân chậm lại, tận lực bảo trì khoảng cách với hai sư đồ trước mặt.

"Đúng rồi, có một chuyện muốn cùng các cô nói rõ ràng." Chu Gia Việt đột nhiên dừng lại bước chân xoay người lại, sắc trời bên ngoài  vẫn còn có thể coi là sáng ngời, dáng người cao lớn thẳng tắp của anh như phủ một tầng sáng, biểu tình trên mặt lại lạnh nhạt đến làm lòng người lo sợ.

Hai nữ thực tập sinh kinh hãi khi nghe anh lạnh lùng nói: "Lộ Dao là đồ đệ do chính tôi chọn, cô ấy không cần các cô tới phán xét, đồ đệ tôi nhận tự nhiên có giá trị riêng, tôi không hy vọng sau này lại nghe được loại lời nói không tốt này nữa, cùng với mong rằng các cô chuyển lời tới người khác cũng đang khua môi múa mép như vậy dùm."
_______________________________

Tác giả có lời muốn nói: Đổi mới lạp \\(^o^)/~ về sau đổi mới sẽ ở buổi tối 8 điểm đến 12 điểm, có lẽ còn có nửa đêm, có việc sẽ xin nghỉ o(n_n)o
Đại gia ra tới mạo cái phao hảo không? Không biết có hay không trước kia người đọc cùng lại đây...... Hảo muốn biết a o(╯□╰)o mau mạo cái phao phao đi \\(^o^)/

Editor: Mọi người ghé qua thì ủng hộ mình với nhé. thank you very much <3.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro