2. Ký ức thưở ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Phải, ít nhất trong ký ức của tôi, cảnh tượng hôm ấy có thể nói là đẹp như tranh. Hoặc như phim. Mỗi lần cố chạm tay vào kỷ niệm xưa cũ, tôi luôn có cảm giác mình đứng hẳn ra ngoài, tách rời khung tranh mà ngắm lại tuổi thơ. Cậu nhóc tròn mười một và bên cạnh là cô nhóc cùng tuổi, cao xấp xỉ nhau.
   Thế giới chứa chan ánh sáng màu trắng xám ôm ấp trọn vẹn bóng dáng họ. Phải, bức hoạ lúc nào cũng chỉ lưu giữ được bóng dáng, và lúc nào cô bé cũng chạy bứt lên trước.
   Chút cô đơn thoáng qua cõi lòng cậu bé thưở ấy ghi khắc trong tôi đến tận hôm nay và khiến tôi, dù đã lớn, vẫn còn cảm thấy buồn man mác...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro