Chương 1 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Trong một căn phòng nhỏ , ánh sáng từ chiếc đèn dầu trên bàn soi sáng từng xấp tài liệu dày . Việt Nam vội vã xử lý từng tờ tài liệu , trên mặt lấm tấm mồ hôi vì sức nóng của chiếc đèn bên cạnh .

 / Cạch- /

 Tiếng cửa mở , một hầu nữ đi vào . Trên tay cô ta cầm cái khay chứa bình trà và một chiếc cốc . Cẩn thận đặt cốc trà lên bàn , cô vừa rót trà vừa lên tiếng :

 - Ngài Việt Nam , nghỉ ngơi uống trà đi ạ , trông ngài có vẻ mệt .

 Cậu dừng bút , nhận ly trà từ tay cô , mỉm cười .

 - Cảm ơn em , Bích Thủy .

 Cậu đưa trà lên miệng , uống xong một ngụm liền hỏi :

 - Hôm nay có vẻ trà hơi ngọt , em cho thêm đường sao ?

 Thủy khẽ lấy tay gãi đầu , đáp :

 - À , nãy em qua bắc nước , thấy Như Ý lại bỏ thêm cái bột gì trắng trắng , vậy chắc là đường .

 Cậu cầm lấy chiếc thìa trên khay , khuấy nhẹ rồi lại đưa lên miệng .

  - Lần sau em nhớ nhắc nhở con bé đừng cho đường , nó vừa vào làm nên chắc không biết ta ghét đồ ngọt .

  - Vâng .

 Bỗng Việt Nam lấy tay bụm miệng , ho ra một ít máu . Chất lỏng màu đỏ chói trên tay cậu khiến Thủy kinh sợ , vội vàng hỏi han .

 - Ng- Ngài có sao không , sao lại-

 Cô sợ hãi nhìn cậu dần gục xuống xấp tài liệu . Lấy tay lắc người Việt Nam , miệng liên tục kêu gọi sự giúp đỡ :

 - CÓ AI KHÔNG ?? GIÚP TÔI VỚI , NGÀI ẤY NGẤT RỒI !!!

__ __ __ __ __ __ __ 

 Cơn lạnh buốt từ dưới thân truyền đến khiến Việt Nam bật dậy . Quay đầu hết bên này sang bên kia , cậu đang ở trong một khu rừng với lớp tuyết dày đặc , bóng tối bao phủ làm tầm nhìn cậu hẹp đi . Vô thức lấy tay xoa người , nhận ra bản thân chỉ mặc một chiếc áo sơ mi cùng chiếc quần tây mỏng .

 - A- Lạnh quá .

 Mắt cậu tia trúng thứ nhìn giống chiếc ba-lô quân sự cách đó không xa , dùng hết sức bình sinh  đến cạnh nó . Mở ra , bên trong chứa một chiếc áo khoác dày , cùng một đống bánh mì và hai chiếc bi-đông đựng đầy nước sạch , một hộp cứu thương cùng một tấm bản đồ cũ . Nhanh tay mặc áo khoác vào , Việt Nam nhẹ nhõm thở dài :

 - May thật , nếu không chắc mình chết rét ở đây mất !

 Mang chiếc ba-lô lên lưng , cậu liền rời khỏi chỗ đó . Chưa đi được bao xa , liền nghe thấy tiếng ai đó rên rỉ yếu ớt bên cạnh bụi cây .

 Cậu đến gần , người kia dường như phát giác ra cậu , lớn tiếng :

 - Wer bist du ? Geh aus dem Weg ! ( Tạm dịch : Mày là ai ? Cút ra ! )

 Chất giọng khàn đặc khiến người nghe khó chịu , là tiếng Đức , cậu liền vận dụng toàn bộ kiến thức đã học từ trước , đáp lại :

 - Tut mir leid , ich sah dich gerade hier sitzen . Was ist dein Problem ? ( Tạm dịch : Xin lỗi , tôi chỉ thấy anh ngồi ở đây . Anh gặp vấn đề gì sao ? )

 - Tsk , ein Zelt wurde von einem schneesturm begraben, ich habe mir zwei nägel in die beine gesteckt . ( Tạm dịch : Tsk , lều của tao bị cơn bão tuyết vùi mất , tao bị hai cái đinh găm vào chân . )

 Cậu gãi đầu :

 - Entschuldigung , sprechen Sie internationale Sprachen ? Ich weiß nicht , wovon du sprichst . ( Tạm dịch : Xin lỗi , anh có thể nói Quốc tế ngữ không ? Tôi không hiểu anh đang nói gì . )

 - Trời ạ , phiền hết sức ! Lều của tao bị đám tuyết vùi , mấy cái đinh găm vào..ờ... chân . Verdammt , diese Sprache ist so verwirrend , ich werde die Welt beherrschen und alle dazu bringen , Deutsch zu sprechen ! ( Tạm dịch : Chết tiệt , cái thứ ngôn ngữ khó hiểu , tao sẽ thống trị thế giới này và bắt tất cả nói tiếng Đức ! )

 Mặc kệ lời chửi rủa phát ra từ miệng người kia , Việt Nam thản nhiên hỏi :

 - Ra vậy , anh bị thương , tôi băng bó giúp anh nhé ?

 - Nhanh lên đi !

 Cậu mở ba-lô , lấy từ bên trong hộp chữa thương một cuộn băng và vài loại thuốc sát trùng . Giữ chặt lấy chân của người kia , lần mò tìm chiếc đinh đang găm chặt vào chân anh ta . Nhẹ nhàng nhưng nhanh nhẹn và dứt khoát , cậu dùng tay kéo hai cái đinh ra .

 - Ah- Verdammt , nimm es locker , es tut weh ! ( Tạm dịch : Ah- Chết tiệt , từ từ thôi , đau quá ! )

 Mặc kệ anh đang ra sức la hét , quẫy đạp , cậu vẫn dứt khoát dùng tay sơ cứu cho vết thương kia .

 - Bình tĩnh , nếu quấy nữa anh sẽ mất nhiều máu đấy !

 Không nghe , vẫn ra sức quẫy đạp .

 - Nếu anh không muốn thống trị thế giới nữa thì thôi vậy , tôi để anh ở đây nhé ? Nếu chết vì mất máu thì đừng ám tôi đấy !

 Anh ta lập tức im bặt , không quấy nữa , miệng khẽ rên rỉ vài câu :

 - Verdammt , hasserfüllt ! ( Tạm dịch : Chết tiệt , đồ đáng ghét ! )

 Vì anh không quấy nữa nên Việt Nam làm rất nhanh , một lúc đã xong . Vừa dọn đồ , cậu vừa lên tiếng nhắc nhở :

 - Đừng hoạt động nhiều , sẽ bong ra đấy !

 - Ja , dank... ( Tạm dịch : Ừ , cảm ơn... )

 Cậu ngồi xuống cạnh anh ta , tay cầm một cái bánh mì và chiếc bi-đông . Bụng anh bị mùi thơm của chiếc bánh mì làm cho sôi lên ùng ục , liền quay mặt sang nơi khác . Cậu đoán anh ta đang đỏ mặt . Nhanh nhẹn bẻ đôi chiếc bánh , không cẩn thận khiến cả hai trở nên không cân xứng , không ngần ngại đưa nửa lớn hơn cho anh ta .

 - Ăn đi !

 Không những không cảm kích , mà còn lớn tiếng quát :

 - Das ist nicht nötig ! ( Tạm dịch : Không cần ! )

 - ... Vậy thôi .

 Cậu định đưa miếng bánh lên miệng , liền bị một cánh tay giật mạnh lấy .

 - Tsk , gib es mir ! ( Tạm dịch : Tsk , đưa đây ! )

 Việt Nam đưa đôi mắt không thần sắc liếc nhìn hắn . Bóng tối khiến cậu chẳng nhìn rõ mặt người này , chỉ có cặp mắt đỏ rượu như phát sáng trong đêm , như có như không che dấu nội tâm tàn nhẫn .

 Cậu cũng không để tâm nhiều , đưa miếng bánh nhỏ xé ra từng mẩu cho vào miệng , nhai nhẹ nhàng . Anh ta liếc nhìn , bất chợt lên tiếng hỏi :

 - Warum hilfst du mir ? ( Tạm dịch : Sao mày lại giúp tao ? )

 - Hả ?

 - À ờ... Sao mày lại.. ừm... giúp tao ? Tao đã lớn tiếng với mày...

 Cậu vẫn không rời mắt khỏi chiếc bánh , khẽ đáp :

 - ' Thương người như thể thương thân ' , cha tôi đã dạy tôi như vậy .

 - Wie heißen Sie? ( Tạm dịch : Tên mày là gì ? )

 - Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam .

 Anh ta đang ung dung uống nước từ chai bi đông , liền bị câu trả lời của cậu làm cho sặc .

 - * Hush * Sozialistische Republik ? Bist du in der Alliierten Fraktion ? ( Tạm dịch : Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa ? Mày thuộc phe Đồng Minh ? )

 Linh tính cậu mách bảo không nên nói sự thật cho anh biết , liền trả lời :

 - Không , tôi phe trung lập . Anh tên gì ?

 - Nazi .

 Cậu kinh ngạc , nhỏ giọng hỏi :

 - Năm nay là năm bao nhiêu ?

 - Dieses Jahr ist 1941, wissen Sie das nicht ? ( Tạm dịch : Năm nay là năm 1941 , không biết sao ? )

 Việt Nam không nói , nhưng cậu sớm đã hiểu thấu sự việc .

 - Cảm ơn .

 Cậu lấy ra từ chiếc ba-lô một cái bánh mì , đưa cho Nazi .

 - Cầm lấy , cho anh đấy , cả cái bi-đông đó nữa .

 Anh ta cầm lấy , hỏi :

 - Gehst du ? ( Tạm dịch : Định đi đâu ? )

 - Rời đi , tôi không muốn ở đây lâu , tạm biệt ! 

 Cậu mang chiếc ba-lô lên và quay người rời đi . Sau khi hình bóng cậu khuất dần sau tán lá , Nazi chợt hét lớn :

 - C- Cảm ơn , nếu tao thống trị được thế giới sẽ đền ơn mày !!

 Cậu bật cười , thật đáng mong chờ .

_____________________________

 29 / 5 / 2022 .

 Một chiếc Việt Nam hiểu chuyện và Nazi cục súc không biết nói tiếng Quốc tế :)) Aizzz , mới chương đầu mà tôi đã thân với chị Google :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro