Bước tiến mới (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hahm EunJung, chị mau dậy đi!"

Jiyeon khẽ lay người EunJung khi thấy trời đã sáng. Cô thật sự muốn trở về nhà để nghỉ ngơi.

EunJung ở trong lòng Jiyeon cọ nguậy một chút rồi mở mắt tỉnh dậy. Điều đầu tiên EunJung nhìn thấy chính là Jiyeon, cô tròn mắt kinh ngạc.

Cô ấy sao lại có thể ở đây?

"Sao em lại ở đây?"

EunJung ngồi bật dậy và nhìn Jiyeon.

"Tối qua tôi đến bar vô tình gặp chị đang say nên đưa chị đến đây."

Jiyeon cũng ngồi dậy.

"À cảm ơn em."

EunJung nở một nụ cười thật tươi tắn với Jiyeon nhưng cô ấy vẫn làm ra vẻ lãnh đạm như vậy. EunJung trong lòng có chút hụt hẫng. Park Soyeon quả thật chọn quản lí cũng rất giống tính mình, Jiyeon hầu như không cười khi gặp EunJung.

"Không có gì đâu."

Jiyeon lắc đầu rồi bước xuống giường.

"Tôi về đây."

Khi Jiyeon đang định rời đi thì bị EunJung giữ lại khiến cô nhíu mày, quay sang nhìn người kia.

"Chị...chị có thể mời em ăn tối không? À chỉ là chị muốn cảm ơn em...vì chuyện tối qua thôi."

Chết tiệt! Tại sao hôm nay Hshm EunJung lại dễ ngượng ngùng như thế này chứ?

EunJung cảm giác cả người nóng lên, gò má cũng vì vậy mà ửng hồng. Cô đang bị gì đây?

"Không cần đâu. Tôi không có nhiều thời gian lắm, thật xin lỗi."

Chỉ một câu nói của Jiyeon đã khiến hy vọng trong EunJung dập tắt. Cô gái này thật sự khó gần mà.

"Ừ thôi vậy."

EunJung buồn bã nói.

"Tôi về đây, tạm biệt."

"Tạm biệt em."

Sau đó, Jiyeon nhanh chóng rời khỏi để mặc EunJung ở lại với nỗi thất vọng ê chề.

Thật sự là chưa từng có ai đủ bản lĩnh để khước từ EunJung như Jiyeon cả. Cô lần này gặp phải đối tượng khó rồi.

"Park Jiyeon, chị không tin không lay động được em."

---------------------

Ánh sáng bên ngoài len lỏi từ khe cửa vào trong phòng, đánh thức hai con người đang say ngủ trên giường kia dậy...

Soyeon từ từ mở mắt, đưa một tay che bớt đi thứ ánh sáng chói lóa kia. Cô ngước nhìn đồng hồ, hiện tại đã là 9h rồi.

Soyeon toan ngồi dậy nhưng cảm giác nặng trên eo làm cô khựng lại. Cô nhíu mày khi nhận ra chân Qri đang gác trên người mình. Cô ấy xem cô là gối ôm hay sao?

"Thật là..."

Soyeon đưa tay xoa nhẹ đầu Qri, cô cũng không hiểu vì sao lại không nỡ đẩy cô gái này ra.

Qri động đậy một chút rồi tiếp tục ôm lấy vật mềm mại ấm áp kia. Cô cảm thấy hôm nay gối ôm của khách sạn đặc biệt tốt khiến Qri ngủ rất thoải mái.

"Qri dậy đi, trễ rồi đấy."

Soyeon lay nhẹ vai Qri.

Qri vừa nghe thấy tiếng Soyeon thì lập tức mở mắt, cô nhanh chóng quay sang nhìn người kia.

"Aaaaaaaaa..."

Đây đã là buổi sáng thứ hai Park Soyeon bị Qri làm thủng màng nhĩ rồi. Tại sao lần nào nhìn thấy cô Qri cũng đều hét toáng lên như vậy chứ?

"Park Soyeon ai cho cô lên giường ngủ hả? Lại còn dám ôm tôi nữa?"

Qri đánh tới tấp vào người Soyeon mà không nhận ra rằng chân mình vẫn đang đặt trên eo người kia.

"Này này, bình tĩnh đi, là cô ôm tôi mà."

Soyeon nắm lấy 2 tay của Qri, ngăn cô ấy tiếp tục đánh mình. Là cô có ý tốt cho cô ấy ôm vậy mà còn bị đánh nữa. Park Soyeon đúng là làm ơn mắc oán mà.

Qri nghe Soyeon nói thì lập tức nhìn xuống, đúng là cô đang ôm cô ấy a. Qri xấu hổ rụt chân lại rồi ngồi dậy. Cô thật quá mất mặt mà.

"Hôm qua tôi nói không cho cô lên giường ngủ mà, tại cô cố tình leo lên nên tôi mới tưởng là gối ôm nên ôm thôi. Tất cả lỗi lầm đều là của Park Soyeon cô."

Qri uất ức bĩu môi.

"Phải phải đều là do tôi."

Nhìn thấy dáng vẻ giận dỗi của Qri, Soyeon vui vẻ mỉm cười. Cô gái trước mặt thật chẳng khác gì trẻ con cả.

"Chúng ta đều là con gái không cần ngại như vậy đâu."

Soyeon cưng chiều đưa tay xoa đầu Qri.

"Ai nói? Cô là gái cong còn tôi là gái thẳng nha. Cô đừng có dùng câu chúng ta đều là con gái để lừa gạt hòng giở trò với tôi."

Qri gạt tay Soyeon ra.

"Hahaha..."

Soyeon ôm bụng cười lớn. Cái gì gái thẳng, gái cong? Qri thật biết cách chọc cho người ta cười mà.

"Ai cho cô cười? Tôi nói nghiêm túc đó!"

Qri bực tức đánh vào vai Soyeon.

"Được rồi, nghiêm túc."

Soyeon cố gắng ngưng cười.

"Cô là gái thẳng à?"

"Đương nhiên rồi."

Qri gật đầu một cách chắc chắn.

Cô tin tưởng bản thân mình, cô tuyệt đối sẽ không bị rung động trước con gái đâu. Huống hồ trước đây Qri cũng từng trải qua một vài mối tình nam nữ rồi. Người con gái hoàn mỹ như Lee Qri  sao lại có thể cong được.

"Trên đời này cô gái nào cũng nhận mình là gái thẳng cho đến khi họ gặp được người phụ nữ của đời mình. Không có khái niệm thẳng chỉ có khái niệm chưa cong thôi. Hiểu chưa cô gái?"

Soyeon mỉm cười, đưa tay gõ nhẹ vào trán Qri một cái. Cô gái này thật sự khiến người ta hiếu kỳ đến chết đi được.

"Ăn nói hàm hồ!"

Qri trừng Soyeon.

"Haha không nói lại nên tức giận với tôi chứ gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro