Có chút ấm áp (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là buổi ghi hình thứ hai của YES, WE CAN, các đội chơi vừa tờ mờ sáng đã phải theo sự sắp xếp của ban tổ chức lên xe đã được chuẩn bị sẵn để đi đến JeJu, nơi được mệnh danh là thiên đường ngọt ngào với 4 mùa hoa nở.

Đến trưa, xe chở các đội chơi dừng lại ở dưới chân Đỉnh Ilchul-bong. Đỉnh núi này cao 99 mét và rộng khoảng 600 mét, miệng núi kết cấu theo hình lòng chảo với 99 tảng đá nhọn ở phía xung quanh tạo nên cho nó vẻ đẹp kì vĩ lạ thường.

Qri tự hỏi không biết hôm nay chương trình này có ý tốt dẫn các đội chơi đến đây nghỉ mát hay bắt họ leo lên đỉnh núi kia nữa.

Khi các đội chơi đã sẵn sàng chương trình đem một vali đồ cùng với mật thư giao cho mỗi đội.

Ở thử thách này các đội phải dùng vật dụng mà ban tổ chức cung cấp chứa trong vali để dựng một căn lều, sau đó các thành viên cùng nhau nghỉ ngơi tại lều. Ban tổ chức sẽ dành thời gian cho để 2 thành viên trong đội chơi trò chuyện và hiểu nhau hơn. Khi trời sáng họ sẽ nhận được mật thư tiếp theo.

Soyeon cùng Qri tìm một chỗ đất trống gần đó để dựng liều. Trong khi Qri kiểm tra những vật dụng có trong vali thì Qri ngồi thoa kem chống nắng, cô trong lòng còn không quên mắng chửi Park Soyeon  vài câu.

Bày đặt đóng kịch rằng bản thân có quyết tâm sao? Đúng là giả tạo mà!

Soyeon nhìn vào những vật dụng ban tổ chức cung cấp chỉ gồm có: một cuộn dây, một tấm vải lớn, một cây kéo và một ít thức ăn thì không khỏi nhíu mày. Tại sao chỉ cho những thứ này còn chăn gối lại không có? Cô chán nản nhìn sang Qri, cô ấy vẫn còn vô tư ngồi thoa kem chống nắng.

"Qua đây giúp tôi một tay đi không thì tối nay chúng ta không có chỗ để ngủ đấy."

Lời nói của Soyeon khiến Qri dừng lại, cô đem chai kem chống nắng bỏ vào balo rồi đứng dậy bước đến chỗ Soyeon.

Đồ khó ưa kia, cô tưởng mình là ai mà dám ra lệnh với tôi?

"Giúp tôi cắt tấm vải này ra làm đôi đi. Tôi sẽ đi quanh đây tìm vài cành cây để cố định lều."

Soyeon nhìn Qri, nhẹ nhàng nói.

"Được rồi."

Qri ỉu xìu đáp rồi cầm lấy tấm vải kia.

Soyeon hài lòng gật đầu, cô nhanh chóng đi sang bên kia tìm vài cành cây.

....

Qri cuối cùng cũng cắt xong tấm vải, cô vui vẻ nhìn thành quả của mình. Tấm vải được Qri cắt rất đều rất đẹp nha.

"Park Soyeon sao còn chưa trở về nữa?"

Qri nhìn quanh một lượt, các đội chơi khác đều bắt đầu dựng lều vậy mà đồ khó ưa kia vẫn chưa thấy trở lại.

Nếu không phải camera vẫn ghi hình cô, Qri nãy giờ đã mắng chửi Park Soyeon  kia vài câu cho hả giận rồi.

"Tôi về rồi."

Soyeon trên tay ôm vài cành cây nhanh chóng đặt xuống đất. Nhìn vẻ mặt khó chịu của Qri cô đoán người kia lại nổi cáu khi Soyeon bắt cô ấy ngồi chờ rồi.

"Để cô chờ tôi, thật xin lỗi."

Soyeon mỉm cười với Qri.

"Được rồi mau dựng lều thôi các đội khác đã dựng sắp xong rồi kìa."

"Được."

Soyeon  gật đầu nhanh chóng bắt tay vào công việc.

Soyeon dùng viên đá to đóng các cành cây kia xuống đất, kế đến là cắt dây buộc vào tấm vải rồi dùng sức kéo căng ra để buộc vào các cành cây kia.

Nhìn Soyeon nhỏ người như vậy không ngờ lại rất khoẻ khiến Qri có chút bất ngờ. Cô chợt nhớ ra camera vẫn đang quay mà cô lại chỉ đứng ở đấy nhìn Soyeon làm nên lập tức đến phụ giúp cô ấy một tay.

Khi Qri định căng dây buộc vào cành cây trước mặt thì vô ý trượt chân ngã nhào lên lều Soyeon đang dựng. Tấm vải vì không chịu được trọng lượng của Qri nên rách ra.

Soyeon tức giận nhìn chằm chằm vào Qri, cô ấy đúng là một cô gái siêu hậu đậu mà. Bây giờ lều hỏng rồi thì làm sao ngủ đây?

"Tôi không cố ý."

Qri mếu máo nhìn Soyeon. Cô chỉ là bất cẩn thôi Park Soyeon có cần nhìn cô bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đó không.

"Được rồi."

Soyeon nhìn Qri như vậy cũng không nỡ giận cô ấy, cô bước tới đỡ Qri ngồi dậy.

"Có đau không?"

Giọng điệu tuy có phần lạnh lùng nhưng vẫn mang vài tia ấm áp.

"Không có."

Qri lắc đầu. Cô không hiểu vì sao lúc này lại cảm thấy Soyeon rất dịu dàng, rất ấm áp. Qri còn nghĩ đồ khó ưa đó sẽ nhân cơ hội mắng cô một trận chứ.

Không phải, nhất định là Park Soyeon giả vờ thôi. Qri cố xua đi những ý nghĩ đang hiện lên trong đầu mình.

"Được rồi ngồi một chỗ nhìn tôi làm là được."

"Ừ."

Qri gật đầu nhanh chóng đứng sang một bên.

...

Lúc Soyeon dựng lều xong thì trời cũng đã nhá nhem tối. Cô liền lấy phần thức ăn mà ban tổ chức đã cung cấp đem đến cho Qri một ít, cô nghĩ người kia cũng đã đói rồi.

"Này."

Soyeon tiến đến trước mặt đưa phần thức ăn kia cho Qri.

"Cảm ơn."

Qri nhận lấy, cô giờ phút này đã sớm đói bụng đến không còn hơi sức để làm gì nữa.

Qri vội vàng ăn phần thức ăn kia không để ý Soyeon ở bên cạnh vì bộ dạng trẻ con của cô mà mỉm cười.

"Ăn từ từ thôi."

Soyeon mở balo đeo trên người ra rồi lấy một chai nước suối đưa tới cho Qri.

"Uống đi."

Qri trước sự chu đáo của Park Soyeon lại cảm thấy nhất thời không quen.

Lại giả vờ chu đáo để được camera ghi lại sao? Nhưng chẳng phải camera từ lúc dựng xong lều đã ngừng ghi hình sao? Park Soyeon  giả vờ như vậy cho ai xem chứ?




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro