Cố nhân (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tôi..."

Cả hai sau một lúc im lặng thì cùng lúc lên tiếng.

"Em nói trước đi."

Soyeon gãi đầu cười ngố.

"Cô trước đi."

Qri cúi đầu, hai má ửng hồng không dám nhìn lên.

Dư vị cảm xúc của nụ hôn vừa rồi vẫn còn đọng lại trên môi cô. Qri cũng không rõ vì sao cô khi đó lại dễ dàng tiếp nhận Park Soyeon  như vậy.

"Thật ra chuyện tôi thích em, em không cần phải bận tâm quá nhiều đâu, cứ để mọi chuyện diễn ra như bình thường đi."

Soyeon biết ngay lúc này bảo Qri chấp nhận tình cảm của cô thì thật khó, vì vậy Soyeon sẵn sàng đợi cô ấy, cô có thể cảm nhận được Lee Qri  đối với cô cũng có một chút thích chỉ là nó chưa đủ nhiều để cô ấy có thể nhận ra mà thôi.

"À ừ."

Qri lúng túng trả lời.

Chuyện Soyeon thích cô thật khiến lòng Qri rối như tơ vò, cô cũng không biết phải làm sao mới đúng.

"Đến lượt em nói."

"Tôi muốn nói là chúng ta trở về thôi."

"À được..."

Đúng lúc này điện thoại của Soyeon reo lên, cô cho tay vào túi vội vàng lấy nó ra. Soyeon nhíu mày khi dòng chữ tên người gọi đến là Jiyeon, cô nhanh chóng nghe máy.

"Chuyện gì vậy Jiyeon?"

"Có thể nói với Qri nhờ cô ấy đến khuyên EunJung giúp em không? Chị ấy đã khóa cửa ở trong nhà lúc từ trung tâm mua sắm trở về đến giờ rồi. Em gọi nhưng chị ấy không chịu nghe, cũng không có động tĩnh gì cả."

Giọng Jiyeon đầy vẻ lo lắng.

"Được, em ở đó chờ đi, chị cùng Qri sẽ đến ngay."

"Được, phiền chị nhanh một chút."

Soyeon nhanh chóng cúp máy rồi nhìn sang Tiffany.

"Qri, Jiyeon nói EunJung nhốt mình trong nhà từ lúc trở về đến giờ, em ấy nhờ em đến đó xem sao."

"Tại sao lại như vậy? Được rồi, cô mau chở tôi về nhà đi."

Qri nghĩ lần này EunJung chắc chắn là rất buồn rồi, cô ấy chưa bao giờ tự nhốt mình trong nhà như vậy cả.

"Chúng ta đi thôi."

Soyeon đứng dậy nắm tay Qri kéo cô ấy cùng mình rời đi.

------------------------------

Khi Soyeon và Qri vừa đến nơi thì trông thấy Jiyeon đã đứng ở đấy chờ sẵn. Qri lập tức bước đến đối diện người kia, nhíu mày nhìn cô ấy.

"Thế nào? Cô ấy vẫn không chịu ra ngoài sao?"

"Phải."

Jiyeon nặng nề gật đầu. Tâm trạng cô hiện tại chính là vô cùng lo lắng, cô chỉ muốn ngay bây giờ được gặp mặt EunJung, đem tất cả mọi chuyện giải thích với người kia.

"Cũng do cô mà ra. Tôi không hiểu EunJung yêu cô ở điểm nào nữa."

Qri bất mãn nói.

"Được rồi, em mau mở cửa đi."

Soyeon nắm lấy vai Qri, ngăn không để cô ấy mắng Jiyeon nữa.

"Ừ."

Qri từ trong túi lấy ra chìa khóa rồi nhanh chóng mở cửa.

Cửa vừa mở Jiyeon đưa tay giật chìa khóa kia rồi lập tức đi vào, sau đó đem cửa đóng lại trước ánh mắt ngỡ ngàng của Qri. Cái gì đang xảy ra vậy? Đây là nhà của cô cơ mà?

"Mau mở cửa! Ai cho phép cô tự ý vào nhà tôi hả?"

Qri tức giận vừa đập cửa vừa hét.

"Được rồi, chắc là em ấy có chuyện cần nói với EunJung. Hay là tối nay em sang nhà tôi ở tạm đi?"

Soyeon giữ lấy tay của Qri không cho cô ấy tiếp tục đập cửa nữa.

"Tại sao tôi phải ở nhà cô? Tôi có nhà mà."

Qri bực tức gỡ tay Soyeon ra.

"Nhưng hai người họ sẽ không mở cửa cho em đâu. Thôi được rồi, em cứ đứng ngoài la hét đập cửa đi, tôi về đây."

Soyeon nói rồi xoay người bước đi.

"Được rồi."

Qri giữ tay Soyeon lại, cô hết cách nên đành phải chấp nhận vậy.

"Đưa tôi về nhà cô đi."

Khóe miệng Soyeon giương lên tạo nên một nụ cười đắc ý. Cô biết Qri chắc chắn sẽ nghe theo cô thôi.

"Vậy thì đi."

---------------------

Jiyeon đứng trước cửa phòng EunJung đắn đo suy nghĩ khá lâu, sau đó mới dám dùng chìa khóa mở cửa phòng của người kia.

Cửa vừa mở, Jiyeon trông thấy EunJung ngồi ôm lấy hai đầu gối mình, hai mắt đỏ hoe nhìn ra cửa sổ. Cô nhẹ nhàng đi đến rồi bất thình lình ôm chầm người kia.

"Đồ ngốc."

Giật mình, EunJung nhìn chủ nhân của giọng nói kia, toàn thân cô run rẩy khi người ôm mình là Seohyun. Tại sao cô ấy lại vào được đây? EunJung vùng vằng đẩy Jiyeon ra khỏi người mình rồi đứng dậy.

"Ai cho em vào đây? Mau đi ra ngoài ngay!"

EunJung tức giận lớn tiếng.

"Chị nghe tôi nói đi."

Jiyeon giữ chặt lấy bả vai EunJung, nhìn thẳng vào mắt cô ấy.

"Không muốn nghe! Chị không muốn nghe điều gì từ em nữa..."

"Đồ trẻ con là mua cho con nuôi của chị Soyeon."

Jiyeon cắt ngang lời nói của EunJung.

"Em nói sao?"

EunJung muốn xác nhận câu nói vừa rồi của Jiyeon là thật hay không.

"Đồ ngốc, tôi thích chị."

Khi EunJung còn đang ngẩn ngơ trong hạnh phúc vì câu nói kia thì Jiyeon bất ngờ hôn cô. EunJung mở to mắt không tin vào những gì đang xảy ra với chính mình lúc này. Tim cô điên cuồng đập trong lồng ngực. Đây là lần đầu tiên Jiyeon chủ động hôn cô như vậy.



-----------------------------


Thời thế đã đảo ngược r =]]]


#7yearswithTARA 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro