Ghen (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm đó, Soyeon dậy rất sớm, sau khi chuẩn bị xong mọi thứ cô lái xe đến nhà Qri. (tui ko biết 2 thím này có quản lí mà cứ tự đi suốt, chắc quản lí đi "tâm sự" rồi)

Muốn bên em cùng nhau đi khắp nơi, hòa vào ánh dương rực rỡ

Cùng nhau vun đắp mộng tưởng ấm áp này

Thích những lúc em nghịch ngợm, bộ dạng thật đáng yêu

Tựa như ánh dương chiếu rọi những lúc tôi buồn chán

Em chính là kẹo bông gòn trong tim tôi

Là giấc mộng ngọt ngào

Nắm chặt lấy tay em chẳng muốn buông ra

Nhìn về phía trời xa kia, tất cả đều là niềm vui và hi vọng

Em chính là kẹo bông gòn trong tim tôi

Là giấc mộng ngọt ngào

Có em thế giới này dường như sáng bừng lên

Tình yêu trong tim tôi vì em mà từ từ nở rộ

Soyeon vừa lái xe vừa ngẫu hứng hát, cô cảm thấy ngày hôm nay tâm trạng đặc biệt tốt hơn mọi khi.

Có người từng nói "khi con người rơi vào tình yêu thì trong mắt lúc nào cũng chứa đầy hạnh phúc, nhìn đâu cũng đều là màu hồng", câu trên thật hợp với Park Soyeon vào thời điểm này. Người kia trên mặt, trong ánh mắt hay khoé môi cũng đều thể hiện ra rằng bản thân đang vui vẻ cả. Thế mới biết, tình yêu có khả năng thay đổi con người đến mức nào.

Khi Soyeon  vừa đến nơi đã thấy Qri đứng sẵn dưới chung cư đợi mình, ngay lập tức khóe miệng cô giương lên vẽ nên một nụ cười tươi tắn.

"Hôm nay dậy sớm nhỉ?"

Soyeon mở cửa xe cho Qri, cô ấy nhanh chóng ngồi vào trong.

"Tôi sợ cô đợi lâu lại gọi điện thoại mắng tôi nên tranh thủ dậy sớm."

Qri đáp.

"Tôi làm sao dám mắng cô."

Soyeon cười nói, cô bắt đầu lái xe.

"Làm như cô hiền lành lắm vậy."

Qri bĩu môi trước câu nói của Soyeon. Người này phải công nhận là giả vờ rất giỏi nha.

"Ít ra là hiền hơn cô, đồ sư tử."

Ý cười trong mắt Soyeon tăng lên, cô thật sự rất thích trêu chọc Lee Qri, Soyeon khi cô ấy nổi giận đặc biệt đáng yêu hơn lúc bình thường. Bộ dạng của Qri lúc tức giận chính là một con sư tử nhưng lại là một con sư tử con chỉ biết hù dọa chứ không gây tổn thương được cho ai cả.

Quá đáng! Thật quá đáng!

Qri trong lòng lúc này đã bùng cháy ngọn lửa tức giận, cô không thể nhịn được nữa, Park Soyeon đúng là một kẻ khó ưa mà.

"Sư tử có phải không? Được..."

Qri vừa nói xong thì nhào đến chỗ Soyeon, không chút thương tình mà cắn thẳng vào bả vai người kia.

"A..."

Cảm giác đau đớn truyền tới khiến Soyeon nhăn mặt, cô đạp thắng để xe tấp vào lề.

"Đau!"

Soyeon hét lên rồi đẩy Qri ra.

"Ai bảo cô chọc tôi!"

Qri mỉm cười trước khuôn mặt khổ sở của Soyeon. Đây là hình phạt cho tội người kia dám gọi cô là sư tử, thật đáng đời.

"Nhưng cũng đâu đến mức cắn tôi. Thật đau chết tôi mà."

Soyeon xoa xoa vết thương trên vai mình, ấm ức nhìn Qri.

"Cái này là dạy dỗ cô không được mạo phạm đến đại minh tinh. Còn không mau lái xe đi!"

"Được rồi."

Qri mỉm cười trước câu nói của Soyeon sau đó lái xe đi.

Trên chiếc xe kia lúc này đầy ắp sự vui vẻ...

----------------------------

Soyeon và Qri đến bệnh viện, cả hai cùng nhau quay những cảnh cuối trong MV. Chẳng hiểu sao hôm nay Soyeon và Qri diễn rất ăn ý, chỉ cần một lần đã có thể hoàn thành cảnh quay. Cả ekip đều rất hài lòng với cách làm việc của cả hai.

Cuối cùng cũng thực hiện xong những cảnh quay trong MV, cả ekip vui mừng vì hoàn thành công việc sớm hơn dự định.

Lúc này, Qri và Soyeon định cùng nhau rời đi thì Soyeon bị đạo diễn Kang gọi trở lại.

Trước khi đi người kia chỉ nói với Qri một câu "ở đó chờ tôi." rồi đi đến chỗ đạo diễn Kang.

Qri  cũng đáp ứng Soyeon  đứng đó chờ cô ấy. Khi cô đưa mắt nhìn xung quanh thì phát hiện ra một bóng dáng vô cùng quen thuộc đang tiến về phía mình, Qri chớp chớp mắt cố nhìn cho rõ đối phương là ai.

"Đại tỷ có còn nhớ em không?"

Chàng trai với bộ đồng phục của bác sĩ đứng ở trước mặt Qri  tươi cười.

Qri nhìn người này có chút quen mắt, anh ta lại còn gọi cô là đại tỷ nữa... Chẳng lẽ...là tên đàn em khóa dưới của cô thời cấp 3 - Jungwoo sao? Qri nhìn kĩ lại thì có chút giống nhưng người trước mặt đẹp trai hơn tên nhóc khi xưa rất nhiều. Cô nhớ tới nhớ lui vẫn không biết rõ đối phương là ai liền trực tiếp hỏi người kia.

"Cậu là...?"

Chàng trai có chút thất vọng khi Qri không nhớ ra mình nhưng vẫn nguyên nụ cười trên môi. Cũng không thể trách cô ấy bởi thời gian lâu như vậy cộng thêm chuyện Qri bận rộn đóng phim nên không nhớ ra cũng là điều dễ hiểu.

"Đại tỷ, em là Jungwoo đây, là đàn em được chị chiếu cố nhiều nhất đó."

Qri hơi ngạc nhiên trước lời nói của Jungwoo. Thật không ngờ nhóc con ẻo lả ngày nào chỉ sau mấy năm liền trở thành một chàng trai vô cùng phong độ rồi.

Cô đột nhiên nhớ đến những ngày tháng Jungwoo cùng cô như hình với bóng, bởi trong một lần ra mặt khi cậu ta bị ăn hiếp đã khiến cậu ta tình nguyện trở thành cận vệ của Qri hay nói trắng ra là osin hầu hạ cho cô trong suốt những năm học cấp 3. Sau đó, khi Qri vào đại học vì quá bận rộn nên hai người cũng mất liên lạc với nhau từ đó.

"À ra là cậu, chị nhìn thật không ra, không ngờ là khi lớn lên cậu lại phong độ như vậy, chị còn tưởng cậu sẽ giữ cái bộ dạng ẻo lả đó đến khi trưởng thành chứ."

Qri cười, đưa tay vỗ vai Jungwoo.

"Đại tỷ vẫn không bỏ được tính nói móc người khác nhỉ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro