Không hổ danh là diễn viên tài năng (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Qri  chăm chú nhìn vào chiếc laptop, trên màn hình là phần mail đạo diễn Kang vừa gởi cho cô, trong đó chứa nội dung của MV mà Qri chuẩn bị đóng cùng với một file ghi âm.

Qri chần chừ một chút rồi quyết định nghe thử đoạn ghi âm kia và đồng thời đọc nội dung của MV kia.

Cậu chính là người đầu tiên phát hiện ra mình

Khi khuôn mặt không mang cảm xúc cũng là lúc trái tim mình buồn nhất

Vì vậy lúc mình run rẩy không dám rơi lệ, cậu nhẹ nhàng ôm mình vào lòng.

Cậu hiểu mình còn hơn cả người yêu

Những mong muốn trong lòng luôn nhiều hơn những gì mình thể hiện ra ngoài

Nên khi mình ngã đến gãy đi đôi cánh của bản thân

Cậu không đỡ mình dậy nhưng lại cùng mình học cách chịu đựng nỗi đau

Mình muốn nhìn thấy nơi xa nhất

Cùng cậu tay nắm tay thực hiện ước mơ

Như chưa từng thất vọng hay tổn thương

Mình vẫn tin chỉ cần dám tung cánh bay thì sẽ có bầu trời rộng mở cho chúng ta....

Lời bài hát này thật sự giống lời bày tỏ trong tình yêu hơn là tình bạn nha. MV rõ ràng nói về tình bạn mà lời bài hát lại ái muội thế này là sao đây?

Qri vừa nghe nhạc vừa tiếp tục đọc nội dung trong mail.

MV lần này Qri vào vai bạn thân của Soyeon. Cô là một vũ công nhưng không may trong một lần gặp tai nạn trên sân khấu đã không còn đi lại được nữa. Từ một người có trong tay tất cả, Qri trở thành một kẻ tật nguyền, bị sân khấu đào thải, bị người mình yêu thương nhất bỏ rơi. Chuỗi ngày đau khổ đó may mắn có Soyeon bên cạnh chăm sóc cô, cùng cô vượt qua khó khăn. Sau đó Qri quyết định vực dậy bản thân, mỗi ngày đều kiên trì tập vật lý trị liệu, 3 năm sau đó cô lại có thể hiên ngang mà đứng trên sân khấu.

Nội dung MV cũng khá hay nhưng Qri  lại có chút thắc mắc. Tại sao Soyeon không phải là người diễn vai chính?

"Thôi mặc kệ đi."

Qri cũng không thèm nghĩ nữa, cô cho rằng bản thân chỉ cần đóng cho tốt MV lần này là được rồi.

-----------------------

"Ri, Qri, cậu còn không mau dậy sẽ bỏ lỡ buổi quay MV ngày hôm nay đó."

EunJung kéo chăn đắp trên người Qri ra, khẩn trương đánh thức cô ấy. Hiện tại đã là 7h còn 30 phút nữa thì ekip sẽ bắt đầu làm việc, nếu Qri còn không mau rời giường sẽ trễ mất.

"Được rồi..."

Qri từ từ mở mắt, cô uể oải ngồi dậy nhìn đồng hồ.

"Thôi chết!"

Qri hốt hoảng phóng xuống giường rồi chạy thẳng vào phòng tắm. Cô sắp trễ giờ rồi a.

"Thật hết chỗ nói."

EunJung ngao ngán lắc đầu.

------------------

Qri vừa đến đã trông thấy Soyeon đang ngồi nói chuyện cùng đạo diễn Kang, họ dường như đang bàn về chuyện kịch bản.

"Qri, tôi ở đây!"

Soyeon vừa nhìn thấy Qri thì vui vẻ hướng cô ấy vẫy tay. Cô quả nhiên đoán không sai, Qri sẽ không bao giờ đến sớm cả.

Qri gật đầu với Soyeon rồi nhanh chóng đi đến chỗ cô ấy.

"Chào đạo diễn."

Qri lịch sự cúi đầu chào đạo diễn Kang.

"A chào cháu, Soyeon cũng vừa nhắc đến cháu đấy."

Đạo diễn Kang tươi cười nói.

"Vâng."

Qri nhìn sang Soyeon, cô ấy vui vẻ nở một nụ cười với cô.

Lại còn ở đó giả vờ thân thiện!

Qri phớt lờ Soyeon, rồi quay ra sau lưng định nhờ EunJung lấy cho mình ít đồ nhưng cô gái kia không biết từ lúc nào đã biến mất rồi.

Chuyện này chỉ trách Qri  quá sơ suất, khi vừa nhìn thấy Jiyeon ở phía trước EunJung đã lẳng lặng rời khỏi Qri để chạy đến bên cô ấy rồi.

"Được rồi, chúng ta bắt đầu làm việc thôi."

Đạo diễn Kang nói.

..........

Bên kia, là khoảng trời dành riêng cho EunJung và Jiyeon...

"Yeonnie, em đói không?"

EunJung ngồi trước mặt Jiyeon, chống hai tay dưới cằm nhìn cô ấy. Jiyeon vẫn không ngó ngàng đến EunJung chỉ thờ ơ đáp một tiếng "không" rồi tiếp tục đọc sách.

Thái độ hờ hững của người kia làm EunJung có chút bực tức, rõ ràng quan hệ của hai người đã thay đổi vậy mà Park Jiyeon vẫn lạnh lùng với cô như vậy. Vài ngày trước cô ấy còn hứa sẽ chịu trách nhiệm với cô cơ mà.

"Vậy lát nữa sau khi Soyeon và Qri quay MV xong, em cùng chị đi chơi một chút có được không?"

EunJung nũng nịu ôm lấy cánh tay Jiyeon.

"Tôi còn có một số việc phải làm."

Jiyeon bề ngoài vẫn làm ra vẻ lãnh đạm nhưng nội tâm đã bị EunJung làm cho rối lên. Cô làm sao có thể yên ổn mà đọc sách khi EunJung từ nãy giờ vẫn ở trước mặt cô không ngừng nói chuyện chứ.

"Nói dối, em ghét chị, không muốn ở bên cạnh chị có đúng không? Em không muốn chịu trách nhiệm với chị chứ gì?"

EunJung rưng rưng nước mắt, trong lời nói mang theo vài phần ủy khuất.

Lúc này Jiyeon mới đem quyển sách kia bỏ xuống, cô trong lòng âm thầm thở dài một tiếng.

"Được rồi, lát nữa tôi cùng chị đi chơi."

"Thật không?"

Hai mắt EunJung sáng lên trước câu nói của Jiyeon.

"Thật."

Jiyeon gật đầu.

"Em đúng là đáng yêu đến chết đi được."

Jiyeon như một con mèo nhỏ vùi vào lòng Jiyeon, thích thú hít lấy mùi hương ngọt ngào tỏa ra từ người của đối phương.

Lần này, Hahm EunJung không cho Park Jiyeon bất kì cơ hội nào để thoát cả.


------------------------


Fic này Jung bánh bèo lắm  =]]]



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro