Park Soyeon bắt đầu rung động (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mình đang làm gì vậy?

Lúc này Soyeon  mới chợt nhận ra hành động bản thân đã đi quá xa so với kịch bản, cô bối rối rụt tay về, trái tim nơi ngực trái vẫn điên cuồng đập. Cái cảm giác gì đang ở trong người cô thế này?

"Cut! Cả hai làm tốt lắm."

Đạo diễn Kang mỉm cười khen ngợi.

Qri nghe được tiếng "cut" kia thì thở phào, cô đứng dậy bước ra khỏi chiếc bàn cố tránh việc phải đối diện với Soyeon.

Người ở bên cạnh kia trên mặt cố làm ra vẻ bình thản nhưng trong lòng lại gợn sóng, cô quay đầu nhìn đi hướng khác giả vờ thờ ơ với sự có mặt của Qri.

Hai người cứ chơi trò không ngó ngàng đến đối phương cho đến khi đạo diễn Kang cất lời mới chịu dừng lại.

"Chúng ta sẽ quay hết cảnh trong nhà để ngày mai đến quay ở bệnh viện nhé."

"Được."

Soyeon cùng Qri đồng loạt lên tiếng.

"Tốt lắm, chỉ còn vài cảnh nữa thôi. Chúng ta tiếp tục nào."

"Được."

Lần nào, sẽ diễn cảnh Soyeon cùng Qri chơi đùa...

"Diễn!"

Qri cầm lấy gối cùng Soyeon đánh qua lại, cả hai đều vui vẻ cười đùa.

Nhưng mà...hình như Qri dùng việc công trả thù riêng, mỗi lần đều dùng hết sức đem gối đánh vào mặt Soyeon. Cũng may, đây là gối nếu là thứ khác Park Soyeon nãy giờ đã bị người kia đánh chết rồi.

Cô giỏi lắm Qri.

Park Soyeon, tôi thật sự ước thứ đang cầm trong tay là đá a.

"Cut!"

Đạo diễn Kang hô to khiến cả hai dừng lại.

"Tốt lắm, lần này diễn một lần đã có thể xong."

Đạo diễn Kang hài lòng mỉm cười.

"Cũng nhờ học hỏi ở cô Lee thôi."

Soyeon mỉm cười nhìn sang Qri.

"Ca sĩ Park không cần khách sáo."

Qri miễn cưỡng đáp.

"Được rồi, chúng ta chỉ còn vài cảnh nữa, hai người cố gắng nhé."

"Vâng."

-----------------------------------------

Cuối cùng bọn họ cũng quay xong...

Khi Qri còn ở lại trao đổi với đạo diễn Kang về vài chi tiết trong kịch bản thì Soyeon đã rời khỏi.

Vừa đi ra Soyeon vô tình trông thấy Jiyeon cùng Qri đang đứng nói chuyện, trong đầu hiện lên một kế hoạch nhỏ, Soyeon mỉm cười rồi bước nhanh về phía hai người kia.

"Chào."

Tiếng nói của Soyeon làm EunJung và Jiyeon cùng lúc giật mình quay lại. Khuôn mặt cả hai trở nên xấu đi khi nhận ra người đối diện là Park Soyeon.

"Jiyeon, chị có chuyện muốn nói với EunJung phiền em ra đằng kia một chút."

Soyeon đã mở lời thì Jiyeon cũng không thể chối từ, cô nhanh chóng gật đầu.

"Được rồi. Em đến chỗ kia chờ chị."

"Jiyeon..."

EunJung nhìn vẻ mặt chỉ có một loại cảm xúc của Soyeon thì khẽ run, cô định nhờ Jiyeon giải cứu nhưng người kia lại đi rồi. EunJung trong lòng có chút lo sợ đưa mắt nhìn Soyeon.

"Cô có chuyện muốn nói với tôi?"

EunJung căng thẳng nắm lấy vạt áo.

"Lát nữa, cô cùng Jiyeon đi đi... để Qri  lại."

Ngữ khí lạnh lùng của Soyeon giống như đang ra lệnh cho EunJung vậy. Park Soyeon đột nhiên muốn như vậy phải chăng có ý đồ gì hay không? Không được, EunJung không được vì sắc mà quên đi bạn mình. Nếu Qri xảy ra chuyện gì cô làm sao ăn nói với ba cô ấy đây.

"Không được, tôi phải đưa Qri về nhà."

EunJung kiên định nói.

"Cũng được."

Soyeon cười lạnh một tiếng.

"Cô đưa Qri về, tôi đưa bạn trai đến giới thiệu cho Jiyeon."

Lời nói vừa rồi rõ ràng là một lời uy hiếp. Không được, EunJung không được để Park Soyeon uy hiếp, Qri tốt với cô như vậy cô không được bán đứng cô ấy.

"Đừng tưởng tôi sẽ sợ, tôi nhất định không bán đứng Qri! Tôi...tặng cô ấy cho cô luôn, tôi không bán bạn mình đâu." (em lạy Jung)

Qri, cậu là bạn tốt của mình nhưng mình không thể sống mà không có tình yêu. Xin lỗi cậu!

EunJung cắn răng, nội tâm dằn vặt mấy lần mới dám đưa ra quyết định kia.

"Tốt, cô có thể đi."

Soyeon mỉm cười hài lòng.

Lần này, lại có thể đùa giỡn với Qri thêm một chút nữa rồi.

----------------------

Khi Qri  trở ra thì không thấy EunJung ở đâu nữa, cô trong lòng có chút bực tức liền gọi điện thoại cho cô ấy.

Gọi mấy lần nhưng thứ mà cô nghe được chỉ là giọng nói của tổng đài khiến cô chán nản đem điện thoại bỏ vào trong túi. Từ đầu, Qri đáng lẽ không nên để EunJung  làm quản lí cho mình, cô ấy là người hời hợt đến Qri còn phải chịu thua.

"Xe cũng không để lại nữa."

Qri  nổi cáu đá xuống đất một cái.

"Thật đáng thương."

Soyeon từ sau lưng đi đến chỗ Qri, hướng cô ấy nở một nụ cười trêu chọc.

"Khó ưa..."

Qri nói thầm trong miệng, cô không thèm ngó ngàng đến người kia mà bước đi.

"Lại muốn gì nữa đây?"

Qri  nhíu mày nhìn Soyeon khi người kia ở trước cô đưa tay chặn không cho cô qua.

"Không thể dịu dàng một chút à?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro