Park Soyeon bắt đầu rung động (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"À cô có thường đi kiểm tra thị lực không?"

Khi không Park Soyeon lại hỏi một câu lãng xẹt như vậy làm Qri có chút khó hiểu.

"Đôi lúc thôi."

"Vậy bác sĩ nói thế nào?"

"Mắt tôi rất tốt."

Qri thành thật trả lời.

"Bác sĩ khám cho cô nhất định là đồ dởm rồi. Nếu mắt cô tốt đã không chọn trúng một kẻ tệ hại như vậy."

Soyeon cười nói không để ý Qri ở bên cạnh đã vì câu nói của cô mà đen mặt.

"Cái đồ khó ưa này!"

Qri chồm sang đánh tới tấp vào người Soyeon. Người này không chọc cô tức chết thì không vừa lòng mà.

"Này, tôi đang lái xe."

Soyeon một tay đẩy Qri ra, người kia lúc này nhớ ra cô đang lái xe mới chịu dừng lại.

"Hừ..."

Qri hừ lạnh một tiếng rồi quay mặt nhìn ra ngoài.

Soyeon cũng không nói thêm lời nào, tập trung vào công việc lái xe của mình.

Cả hai cứ im lặng cho đến khi đến nhà Qri ...

"Đến rồi."

Soyeon dừng xe rồi quay sang nói với Qri.

"Ừ."

Qri gật đầu. Khi cô định đẩy cửa xe bước xuống thì không được, cửa đã bị Soyeon khoá lại, cô nhíu mày nhìn người kia.

"Cô lại muốn gì nữa đây?"

"Trả công."

Soyeon ngắn gọn thốt nên hai chữ.

"Là cô đòi chở tôi về mà."

Đồ khó ưa đúng là đồ khó ưa lúc nào cũng tìm chuyện để chọc tức Qri cả.

"Nhưng tôi đâu có nói là chở miễn phí."

Park Soyeon đắc ý cười.

Lần này để xem Lee Qri làm sao đối chọi lại với cô.

"Cô...muốn bao nhiêu tiền?"

Qri tức giận trừng Soyeon.

"Tôi không cần tiền."

"Thế cô cần gì? Tôi còn cái mạng này cô có muốn lấy không?"

Sai lầm! Qri tin tưởng để Park Soyeon chở về là một sai lầm! Cô lần này quá ngây thơ nên mới để Park Soyeon gạt như vậy.

"Dĩ nhiên không cần mạng cô vì tôi không muốn cảnh sát ghé thăm đâu."

Soyeon cười đưa tay chọt gò má Qri.

"Vậy cô muốn cái gì?"

"Ưm..."

Soyeon giả vờ suy nghĩ.

"Hôn tôi một cái, tôi sẽ để cô đi."

Mặt Qri lần nữa tối sầm lại, cô tức giận nhìn chằm chằm vào Soyeon, cảm giác như muốn đem người kia xé xác tại chỗ. Không ngờ Park Soyeon ấu trĩ đến mức này.

"Vô sỉ!"

"Tôi không ép cô, thôi thì hôm nay chúng ta ngủ trên xe đi."

Soyeon nói rồi ngã lưng vào ghế, an ổn nhắm mắt.

Đồ khó ưa này...

Qri xiết chặt bàn tay lại thành nắm đấm. Nếu như giết người không phải việc phạm pháp thì cô nhất định giết chết Park Soyeon rồi.

Bản thân chính là vô cùng tức giận nhưng Qri cũng không thể chống lại người kia, mục tiêu hiện tại của cô chính là vào nhà để ngủ a. Thôi thì quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, lần này nhượng bộ lần sau sẽ tính cả thù mới lẫn nợ cũ.

"Được rồi, được rồi."

Con mồi đã sập bẫy.

"Vậy mau hôn tôi đi."

Soyeon chồm sang chỗ Qri.

Park Soyeon, cô nhớ đó!

Qri miễn cưỡng hôn lên má Soyeon một cái rồi vội vàng rời ra.

"Tạm chấp nhận."

Soyeon cười rồi mở cửa cho cô gái kia.

Qri tức tối vội vàng rời đi, không thèm nhìn Soyeon lấy một lần.

"Ngày mai tôi sẽ đến đón cô."

Soyeon ở phía sau nói to.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro