Chương 7. Nguyện vọng của Sasuke (phần cuối)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Uchiha Fugaku tắm rửa xong , Uchiha Mikoto và ba đứa con đã ăn hết một nửa.

Thấy không ai chờ mình, trên mặt Fugaku trở nên buồn bực , liếc mắt nhìn Giyuu đang yên lặng ngồi bên cạnh, ông trừng mắt ngồi xuống, với lấy cái thìa, húp một muỗng canh cá

【 Ngon thật. 】

Nuốt vào một ngụm, nhưng tâm trạng ông không có thay đổi nào, ngược lại càng kém hơn. 

【  Nếu như thằng bé lúc ba tuổi đã bắt đầu tu luyện, hiện tại cũng bằng Itachi rồi . 】

Ông không quên, ngay khi Giyuu nắm lấy cổ tay ông, sức lực thật sự vô cùng mạnh mẽ. 

Nhưng suy xét lại hoàn cảnh ấy, Giyuu vừa mới tỉnh lại, cho rằng thằng bé có thiên phú bẩm sinh cũng không quá đáng? 

Sức mạnh to lớn như vậy, lại có Sharingan khi chỉ mới năm tuổi... 

Thiên phú tốt vậy mà dùng để nấu cơm? Uchiha Madara trên trời có linh thiêng, chắc chắn cũng không chấp nhận chuyện này.

Nhưng mà khi vừa tắm rửa xong, Fugaku bình tĩnh được một ít.

Kinh nghiệm từ quá khứ nói cho ông biết, Giyuu, Itachi và Shisui đều có lý tưởng của chính mình, ép buộc bọn nó là vô dụng. Muốn cho Giyuu tập luyện, điều cần thiết nhất phải khiến nó có khát vọng mới được.

Chỉ là cụ thể, làm thế nào thì...

【 "Nhiệm vụ của con phải chăm sóc những người trong gia đình" 】

【 Lúc nãy thằng bé nói vậy có đúng không? 】

Uchiha Fugaku bình đạm mà uống canh cá, đôi mắt lại đảo quanh trên người Itachi và Sasuke.

【Nếu làm cho nó hiểu rõ, muốn bảo vệ Itachi và Sasuke, chỉ cần nấu cơm giặt đồ cũng không đủ  ? 】

Trong đầu ông nảy ra một ý tưởng khá âm u, nhưng lại bị ý thức trách nhiệm của một người cha vùi lấp, tuy rằng không dám nghĩ nữa nhưng ít ra cũng đã có phương hướng.

Lúc này, Sasuke đột nhiên mở miệng nói: "Mẹ, hôm nay có mua nến ước nguyện sao?"

"A, Sasuke muốn thực hiện được điều ước năm nay rồi đó hả ?"

Cuối cùng cũng có một chủ đề ấm áp, làm tâm trạng của Uchiha Mikoto vui vẻ ra mặt, " Con và Sasuke không cần ăn quá no, mẹ lập tức đi lấy bánh kem."

Nói xong, bà nhanh chóng đứng dậy đến phòng bếp, từ tủ lạnh lấy ra ba cái bánh kem nhỏ hình tam giác, trên mặt bánh được cắm năm cây nến, sau đó bà đưa cho ba đứa trẻ.

"Đây, vị dâu là của Sasuke."

"Bánh có hương hoa tử đằng là của Giyuu."

"Còn vị socola là của Itachi."

Đặt ba cái bánh xuống bàn, bà đứng dậy, bước đến chỗ công tắc đèn, nhìn Fugaku nói: 

"Chồng, việc thắp nến anh làm đi."

Uchiha Itachi bật cười ngay tại chỗ.

Anh nhớ lời đánh giá của Giyuu về "Hào hoả cầu chi thuật" của Sasuke.

"Tự nhiên dùng Hoả độn tốt nhất của Konoha để thắp nến, thật là...... "

Ngắt lời, Fugaku quay sang nói với Sasuke và Giyuu:  

 "Hãy nhìn động tác ba làm ngay bây giờ. Đây là một loại kết ấn, có nghĩa là chuyển hoá Chakra thành ngọn lửa trong lòng bàn tay, hầu như tất cả các nhẫn thuật về lửa đều làm như thế này."

Thấy được động tác quen thuộc, Sasuke mở to hai mắt, thập phần hưng phấn, nhưng Giyuu lại không hề có bất kì phản ứng, ánh mắt tựa như đang xem một con chim sẻ bị mổ.

【 Thằng nhóc này......】

Trong mắt Fugaku như có lửa đốt, thủ ấn trong tay, từ trong miệng phun ra hai ngọn lửa màu lam với nhiệt độ thấp. Ngọn lửa bay đến hai ngọn nến phía trên bánh kem, đột nhiên nó bùng lên, đồng thời đốt cháy mười cây nến

Sasuke kinh ngạc cảm thán trước khả năng điều khiển Chakra tinh vi này, ngay cả ánh mắt Itachi cũng lộ ra một tia bội phục. Những gì cha anh cho thấy là một sự thay đổi dạng Chakra thuộc tính lửa rất thông minh. Anh sợ rằng sẽ không có ai mạnh hơn các ninja ở Konoha bằng cha.

Mà Uchiha Itachi còn cả một chặng đường dài phía trước mới đến cấp độ thế này.

Giyuu ngây người một chút, bởi vì anh lại nghe âm thanh kỳ lạ trước khi té xỉu kia.

【 Uchiha Fugaku sử dụng hoả độn ở bên cạnh bạn. Độ phân tích Hơi thở của Lửa +0.04%. 】

"Bập bùng."

Mikoto tắt đèn. Ngọn nến trên bánh kem chiếu sáng bóng đêm, nhưng chỉ có thể thấy được gương mặt của hai cặp song sinh.

Uchiha Itachi chú ý, cho dù có như thế nào, đôi mắt Giyuu như cũ vẫn không có ánh sáng.

【 Cái được gọi là lỗ đen, chính là đôi mắt này của Giyuu đi. 】

"Ước xong mới được thổi nến nha."

Mikoto dịu dàng nói, "Vậy ai trước đây? Giyuu là em trai, vậy......"

"Con làm trước, con làm trước!"

Sasuke đã sớm chuẩn bị tốt tinh thần

Mikoto nhìn thoáng qua gương mặt thờ ơ của Giyuu, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, "Vậy Sasuke làm trước đi."

"Nguyện vọng của con là ——"

Hình như Sasuke đã quên đi quy tắc "Nguyện vọng muốn thực hiện thành công phải giữ kín trong lòng", đứng đối diện bánh kem lớn tiếng nói: "Con hy vọng say này anh hai có thể dạy con tập luyện, Giyuu sẽ đi cùng chúng ta!"

Nói xong, cậu cũng không đợi những người khác phản ứng, "Phù" một tiếng thổi tắt ngọn nến, hai đôi mắt đen giấu trong bóng đêm, gắt gao mà nhìn chằm chằm Giyuu.

Uchiha Itachi và Mikoto đều có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Sasuke sẽ có nguyện vọng như vậy.

Mà bên kia Uchiha Fugaku thiếu chút nữa muốn cười ra tiếng.

Ông thật muốn vỗ bả vai Sasuke, hô to một tiếng: "Không hổ là con trai ta!"

Sasuke ước xong rồi, nhưng vẫn chưa muốn kết thúc

"Mẹ, người đã nói, nguyện vọng trong sinh nhật sẽ được thực hiện đúng không ạ?"

"Ừm...... Nếu không quá đáng thì chắc là vậy."

【 Nhưng đối tượng trước kia mà con mong muốn là Itachi và ba mẹ cơ mà 】

"Chắc chắn Giyuu sẽ đồng ý với con đúng không?"

"Cái này, phải đợi suy nghĩ của Giyuu thế nào đã."

Mikoto nhướng mày, đứa nhỏ Sasuke trẻ con hơn bà tưởng tượng nhiều, thế mà lại sử dụng cách này..... Muốn ép buộc Giyuu sao? 

Cả nhà đều trầm mặc, chờ đợi đáp án của Giyuu.

Thật lâu sau, Giyuu mới nói ra mấy chữ: "Bữa trưa hôm đó con sẽ ăn ở ngoài."

【 Em ấy/ Thằng bé đồng ý rồi! 】

Bốn người còn lại không hẹn đã cùng chung một suy nghĩ trong lòng.

Sasuke trợn tròn mắt, "Anh hai nói ngày mai sẽ tiếp tục dạy anh thuật Hào Hoả Cầu, Giyuu cũng tới chứ ?"

"Ừ." Giyuu gật đầu.

Nhìn thấy cảnh này, Fugaku muốn nâng Sasuke lên cao.

Chỉ cần Giyuu nhìn thấy các nhẫn thuật khác do Itachi thể hiện, ông không tin rằng đứa trẻ này sẽ không động lòng chút nào!

Hơn nữa, để tránh một số gia tộc trẻ tuổi thích tìm tới, Sasuke và Itachi thường đến sân huấn luyện bên ngoài làng để huấn luyện, điều này đồng nghĩa với việc Giyuu cuối cùng sẽ tiếp xúc với một khu vực tương đối "nguy hiểm".

Đến lúc đó, mình chỉ cần sắp xếp cẩn thận là được. 

"Vậy thì, đã đến lúc thực hiện ước nguyện của Giyuu."

Mikoto chớp mắt nói: "Giống Sasuke vậy, nói ra nguyện vọng của con đi"

Tất cả mọi người không hẹn cùng lên tinh thần

Bọn họ đều muốn biết, nguyện vọng của Giyuu sẽ là gì? 

Giyuu nhìn chằm chằm ngọn nến, không biết nên nói cái gì......

Đột nhiên, hắn nhớ tới âm thanh trong đầu từng nói, có thể khiến Viêm Trụ · Rengoku Kyojuro sống lại

【 Đó là ai nói ? Thần linh sao?】

【 Có thật như vậy không? 】

【 Nếu Rengoku có thể sống lại, như vậy những người khác thì sao? 】

【 Himejima, Shinobu, Kanroji, Sabito, còn có thằng người rắn kia, bọn họ sẽ gặp lại mình sao? (Obanai:? ) 】

Tuy rằng Giyuu còn bán tính bán nghi, nhưng trong lòng dần có một ý tưởng, liền nói ra thành tiếng:  

"Nguyện vọng là......

"Không bị bọn họ chán ghét."

【 Mong bọn họ có thể sống lại 】

Sasuke căn bản không hiểu câu nói của anh, ngọn nến nhẹ nhàng rung động rồi lụi đi

Tựa như thần linh vô hình, giống như lời hồi đáp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro