Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Ash

Đợi chừng mấy ngày, cuối cùng cũng tới thời điểm diễn tập lần cuối, Dịch Tê ngồi ở dưới đài, liên tiếp nhìn vài tiết mục ca hát, phân vân nửa ngày vẫn là lấy điện thoại di động ra chơi trò chơi.

" Tương Tương, ăn một chút gì đi, sáng giờ cậu vẫn chưa ăn gì, đợi lát nữa luyện tập cũng không còn khí lực a! "

" Ai cần cậu lo, Tương Tương là để cậu gọi sao! Trâu Vũ cậu mau đi ra ".
Mạnh Tương quả thực là bị người này phiền chết, mỗi ngày cũng không có việc gì liền đến phiền cô ta, cô ta đối với người tài giỏi như thế không có hứng thú.

Ai, đây không phải Dịch Tê sao, mau bảo cô ấy đến quản Trâu Vũ.

" Dịch Tê, cậu có thể để ý cậu ấy một chút hay không ! "

Bị gọi tên Dịch Tê có chút ảo não, này đến cùng là cái gì, hai người liếc mắt đưa tình còn phải lôi kéo tôi ?

" Tớ không quản được, ai đưa tới người đó quản ".

Trâu Vũ vừa nghe, ở sau lưng cho Dịch Tê ngón tay cái.

Cô nhớ tới thời điểm năm lớp 12 hai người bọn họ liền ở cùng nhau, mà quan hệ của cô cùng Mạnh Tương xác thực rạn nứt cũng vào lúc này. Các cô gái khi yêu vốn luôn nhạy cảm, nhìn thấy bạn trai của mình hai ba ngày lại hướng về một cô gái khác chạy đi đâu, ít nhiều gì đều có điểm tức giận. Cô lúc đó cũng là ngốc, lại thay Trâu Vũ nói chuyện, khiến cho hai người bọn họ càng náo càng lớn, cô cùng Mạnh Tương quan hệ cũng trở nên gượng gạo. Lúc này cô sẽ không dính líu đến nữa.

Mắt thấy đã đến phần sau của chương trình, cô cũng nên lên đường đi tìm Đường Diễn rồi. Vốn là chuẩn bị trực tiếp không đến, thế nhưng lão sư vũ đạo vẫn cứ điểm danh bảo Đường Diễn đến, muốn thảo luận một chút các chi tiết nhỏ của vũ đạo, cuối cùng kết quả thương lượng vẫn là phải đi, có điều lão sư chỉ cần đại khái qua một hồi là được rồi. Đối với vũ đạo của Đường Diễn lão sư vẫn là rất yên tâm.

Đường Diễn từ sáu tuổi liền bắt đầu học tập ba lê, mười tuổi lại bắt đầu học tập nhảy dance pop. Các cuộc thi đấu to nhỏ đều cầm không ít giải thưởng, thế nhưng Đường Diễn đối với nghề này lại không có hứng thú thật lớn. Mặc dù biết Đường Diễn lớn lên xinh đẹp, thế nhưng mỗi lần xem Đường Diễn khiêu vũ đều sẽ lại một lần nữa đổi mới giá trị nhan sắc của Đường Diễn ở tầm cao hơn, thực sự là không biết người con trai nào sau này sẽ được tiện nghi.

Đến hậu đài đúng lúc Đường Diễn cũng vừa kết thúc, nhìn thấy Dịch Tê đến rồi làm mặt quỷ với cô, ngày hôm qua Dịch Tê cùng cô nói chuyện này, cô cảm giác rất kỳ quái không biết Dịch Tê làm sao đột nhiên không cho cô đi dàn dựng tiết mục, lấy hết kĩ năng nhõng nhẽo từ nhỏ đến lớn, nói có chuyện quan trọng muốn cô đi, còn thần thần bí bí.

" Đi thôi ". Dịch Tê lôi kéo Đường Diễn đi ra ngoài, đi ngang qua sân khấu đúng lúc Mạnh Tương đang luyện tập phía trên, thuận miệng hỏi một câu " Mạnh Tương cũng là vũ đạo a? "

" Đúng vậy, cô ấy trước đây cũng là học vũ đạo có điều cùng tớ không giống nhau, cô ấy học chính là múa dân tộc, nhảy cũng không tệ lắm ". Trên sân khấu Mạnh Tương vừa vặn đang nhảy đến đoạn cao trào, công chúa dị tộc đang khiêu vũ tự do trên thảo nguyên, thế nhưng một giây sau trên sân khấu xà ngang đột nhiên nện xuống! Chưa kịp phản ứng Mạnh Tương ngã chổng vó dưới đài, bên cạnh Dịch Tê không biết lúc nào vọt tới.

Thời điểm Dịch Tê nhìn thấy xà ngang lảo đảo sắp đổ, cũng cảm giác sự tình không tốt, cô không nghĩ tới cuối cùng người bị đập trúng lại là Mạnh Tương. Rõ ràng lần trước là trong quá trình Đường Diễn luyện tập mới rơi xuống, tại sao lần này không giống nhau! Đã có người bắt đầu gọi 120, cô đang muốn đỡ Mạnh Tương dậy, thế nhưng Trâu Vũ đã tới trước cô một bước.

" Tương Tương, xe cứu thương đã tới cậu đừng lo lắng! " Trâu Vũ nhìn Mạnh Tương mặt càng ngày càng trắng có chút nóng nảy.

" Trâu Vũ mau, chân tôi đau, chân của tôi như muốn đứt đoạn mất ". Một khắc đó từ dưới đài ngã xuống, chân cô liền đau buốt, động đậy đều đau, đặc biệt đùi phải của cô, xương trực tiếp đập xuống mặt đất. Cô bây giờ căn bản không biết bản thân đang ở tình huống gì! Khả năng không có chuyện gì, cũng có thể sẽ rất tồi tệ, cô rất sợ hãi.

" Mạnh Tương, cậu đừng quá lo lắng, cậu ở lại bệnh viện nhiều ngày là tốt rồi, sẽ không lưu lại tật xấu ". Dịch Tê nhớ tới trước đây Đường Diễn cũng là ở bệnh viện một tháng sau đó mới tốt, nghĩ đến Mạnh Tương cõ lẽ cũng như vậy.

Nghe được Dịch Tê an ủi, Mạnh Tương tuy rằng thở phào, nhưng vẫn là có chút lo lắng.

" Có thật không ? "

" Đúng vậy a, Mạnh Tương cậu đừng quá lo lắng, tớ trước đây té xuống nơi ấy còn cao hơn cũng không có chuyện gì, cậu lúc này mới cao bao nhiêu, chắc chắn sẽ không có chuyện gì ". Nghe được Đường Diễn cũng nói như vậy, Mạnh Tương lúc này mới yên tâm.

" Tây Tây, cậu vừa nãy phản ứng cũng quá nhanh, tớ mới vừa nhìn thấy thì cậu liền xông tới ". Đường Diễn lặng lẽ hướng về Dịch Tê nói chuyện.

" Ánh mắt tớ tốt hơn đi ". Không biết tại sao Dịch Tê hiện tại có chút hoảng hốt, Mạnh Tương bị thương làm cho cô phát hiện sự tình dường như sẽ không đơn giản như thế. Lần trước sau khi Đường Diễn té xuống, lão sư phụ trách sân khấu bị sa thải rồi. Vậy lần này đây, chuyện sẽ phải như vậy phát sinh ư? Cho dù cô rất muốn thuyết phục bản thân đây chỉ là một bất ngờ, nhưng cô nhất định phải nhìn thẳng vào chuyện này. Giả như hướng đi tương lai cùng trước kia là giống nhau, có phải là nói rõ kết cục đúng là có thể thay đổi. Nói cách khác, phát sinh sự kiện có người té bị thương là có người bị sa thải. Vậy để có người bị sa thải, ai đó phải bị thương? Hoặc thực hiện theo phương thức khác cũng có thể? Cô hiện tại liền ngay cả quy luật thế giới này đều không hiểu rõ.

" Tây Tây, cậu tự nhiên đờ ra làm gì ". Đường Diễn nhìn thấy Dịch Tê không biết đang suy nghĩ gì, nghĩ tới chăm chú như vậy, mọi người đi rồi còn đứng ở nơi này.

" A, không có. Tớ đang suy nghĩ xà ngang làm sao đột nhiên rớt xuống ". Bây giờ nhìn thấy Đường Diễn khỏe mạnh đứng trước mặt cô là đủ rồi, cô còn thời gian hơn một năm, nhất định có thể tìm được biện pháp giải quyết!

" Kỳ thực tớ nghe lão sư vũ đạo nói, cái này do lão sư phụ trách sân khấu ăn bớt nguyên vật liệu, chuyện lần này khả năng cùng ông ấy không tránh khỏi có quan hệ ". Kỳ thực lão sư đã sớm đối với lão sư dựng sân khấu không hài lòng, nhưng nhắc nhở mấy lần ông ấy cũng không nghe, kết quả không nghĩ tới lần này thật sự xảy ra vấn đề rồi. Cũng không biết sẽ như thế nào.

" Như vậy a, vậy chúng ta đi ".

" Đúng rồi, cậu nói chuyện quan trọng hơn là cái gì ". Đường Diễn đã sớm không kiềm chế được tò mò rồi.

" Gần đây không phải mới ra một bộ phim điện ảnh, xem trailer cảm thấy khá tốt, buổi ra mắt hôm nay muốn cùng cậu đi xem a ". Dịch Tê lấy vé xem phim đã sớm mua xong.

" A, cái này tớ biết, tớ xem trọng lâu rồi ". Bộ phim này nói về chuyện tình thời cổ đại của một ca kỹ cùng Vương gia và Hoàng đế, rất phù hợp khẩu vị của cô a.

" Vậy chúng ta cần phải nhanh lên một chút, nửa giờ sau là bắt đầu rồi ". Trước đây Đường Diễn liền lôi kéo cô đi xem bộ phim này, tuy rằng Đường Diễn cảm thấy đẹp đẽ, thế nhưng cô cảm thấy thực sự là một lời khó nói hết. . . . . .

Hai người đến trước khi bộ phim mở màn.

" Tây Tây, Hoàng đế người này rất đẹp trai, tớ không xong rồi, nữ chính nhất định phải cùng với hắn! ". Trước đó mấy phút còn có người đinh ninh nói như vậy.

Mà bây giờ...

    " Trời ạ, cái này Vương gia giá trị nhan sắc quả thực vô địch rồi, không được không được hay là hắn cùng nữ chính cùng nhau! ".

Đợi được Vương gia cùng Hoàng đế sau khi đứng cạnh nhau...

" Nữ chính đi chết đi, để cho bọn họ cùng nhau được rồi! ".

" Đường Diễn được rồi! Chỉ là xem phim thôi thế nhưng suy nghĩ của cậu thật sự cũng không tệ lắm! ".

Người qua đường: . . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro