Chương 4 : Tình nhân thế thân của ảnh đế (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mạc Chi Dương so với Tô Bạch trẻ tuổi hơn một chút, chỉ mới 25 tuổi, làn da tinh tế trắng nõn, ngũ quan mỹ lệ tinh xảo, đặc biệt là đôi mắt đào hoa kia đặc biệt câu nhân, nhưng cố tình khí chất của hắn vô cùng sạch sẽ, cùng với Tô Bạch thanh cao hoàn toàn bất đồng.
 
Giờ khắc này Thẩm Trường Lưu có chút tỉnh táo, dường như nhận ra người trước mặt là Mạc Chi Dương chứ chẳng phải thế thân của ai khác.

« Em vừa mới đi rửa mặt, không cẩn thận làm ướt áo ngủ. » Mạc Chi Dương thoạt nhìn vô cùng lo lắng bất an, tay kéo kéo vạt áo, không biết làm thế nào cho phải.

Thẩm Trường Lưu hồi thần tiến lên, lắc đầu : « Không có việc gì, lại đây ăn cơm đi. »

Hai người cơm nước xong, Mạc Chi Dương giống hệt một con gấu koala, khóa ngồi trên người hắn, lại vùi đầu trong lồng ngực hắn, mềm mềm lại nhu nhu lẩm bẩm : « Có chút buồn ngủ a. »

Trừ bỏ lúc ở trên giường, hai người chưa từng thân cận như vậy, nhưng Thẩm Trường Lưu không có đẩy ra, dù sao trong lồng ngực cũng chính là bệnh nhân đi, chậm rãi vỗ vỗ sau lưng dỗ người ta ngủ.

Từ lúc này, không khí giữa hai người liền trở nên có chút vi diệu.

Buổi tối, Thẩm Trường Lưu ở trên sô pha ăn dâu tây vừa mới mua, thuận mồm khen một câu : « Dâu tây này thật ngọt. »
Nào biết Mạc Chi Dương đột nhiên bật cười, cầm một trái dâu tây lên nhét vào trong miệng, sau đó trực tiếp đem người đè xuống sô pha : « Em cũng rất ngọt đó ~ »

Thẩm Trường Lưu nghe được câu này liền bật cười ra tiếng, được đôi môi hàm chứa vị dâu tây chua chua ngọt ngọt hôn tới, liền không có biện pháp, ôm lấy cái eo nhỏ, tay thăm dò trong vạt áo, thở hổn hển khen : « Em còn ngọt hơn dâu tây ! »

Mạc Chi Dương cười, cười đến thực vui vẻ : Anh phải cẩn thận nha Thẩm Trường Lưu, em có thể ngọt chết anh đó~

Cùng cậu ở bên nhau, Thẩm Trường Lưu cảm thấy chính mình như đang ngâm mình trong mật ngọt, từ khi Mạc Chi Dương khỏi bệnh, cậu như hóa thân thành con mèo nhỏ, cứ quấn lấy chính mình, nhưng Thẩm Trường Lưu không chán ghét loại cảm giác này, ngược lại còn cảm thấy thực thỏa mãn.

Nhưng mấy ngày này hai người tựa hồ quá cuồng nhiệt, Mạc Chi Dương ra vào biệt thự liền bị paparazzi chụp được rồi.

Ảnh đế Thẩm Trường Lưu đột nhiên bị tung ra tin tức : Một cậu trai trẻ ra vào nhà riêng của của Thẩm ảnh đế.
Tin tức này nhanh chóng chiếm lĩnh đầu đề của các APP lớn, oanh động toàn bộ giới giải trí, phải biết rằng Thẩm Trường Lưu nhiều năm như vậy chưa từng có tai tiếng nào, đây vẫn là lần đầu tiên.

Bóng lưng mơ hồ của cậu trai kia bị các nhà truyền thông lớn đăng lên, ngồi lên trang đầu, các loại hotsearch đều bị bức ảnh kia chiếm lĩnh.

Tô Bạch đang ở nước ngoài phát triển, sau khi nhìn thấy tin tức này, liền có cảm giác đồ vật của mình bị đoạt mất, tâm tình tức giận hủy bỏ show mới, trực tiếp đặt vé bay về.

Mà đối tượng tai tiếng đang bị hoài nghi, lúc này đang ngồi trên sô pha nhà Thẩm Trường Lưu, chỉ mặc sơ mi trắng của chủ nhân, vui vẻ thoải mái hút thuốc lá bạc hà.

« Hút thuốc ít lại đi, cẩn thận ung thư phổi. » Hệ thống không chịu nổi nhất là ký chủ hút thuốc lá, tuy rằng cậu nghiện thuốc lá không nặng, hai ba ngày mới hút một điếu, nhưng vẫn là không tốt.

Hút xong điếu này, Mạc Chi Dương đem tàn thuốc ném vào bồn cầu, nhìn tàn thuốc bị dòng nước cuốn đi : « Tô Bạch bay về chuyến đêm nay sao ? »
« Phải ! »

Mạc Chi Dương lộ vẻ có chút đáng tiếc, lắc lắc đầu : « Chậc chậc, đáng tiếc, tới quá muộn rồi. »

Ở buồng vệ sinh nghe được tiếng cửa mở, Mạc Chi Dương vội vàng lao ra, khoảnh khắc nhìn thấy người kia, nước mắt nhịn không được rơi xuống, lại không dám tiến lên, ngồi xổm xuống ôm lấy đầu gối : « Thực xin lỗi ! Thực xin lỗi ! Em không nghĩ sẽ bị chụp lén. »

Kỳ thật Thẩm Trường Lưu cũng không cảm thấy bất ngờ, dù sao ra vào thường xuyên như vậy sớm muộn cũng bị chụp được, chỉ là không nghĩ sẽ nhanh như vậy.
Có thể thấy cậu có bao nhiêu khẩn trương cùng sợ hãi, hắn vẫn là đau lòng, đi qua nhẹ nhàng đem người ôm vào lòng : « Không sao đâu, công ty sẽ xử lý tốt chuyện này. »

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro