Chương 202 Đảo chủ Thiên Nhàn đảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tĩnh

Sở Diệp ở trên bờ biển ngẩn người, bỗng một con tuấn mã màu trắng từ trên biển đi đến, đó là giống ngựa Đạp Lãng Mã, ở Thiên Nhàn đảo rất thường thấy được loại Hồn Thú này, ở Thiên Nhàn đảo không ít Hồn Sư đều thích cưỡi loại ngựa này ra biển bắt cá.

“Sở huynh, lại ngồi ngắm biển sao?” Triệu Xuyên tùy tiện hỏi.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy!”

Triệu Xuyên là thủ thôn Hồn Sư ở một làng chài bên cạnh, thôn đó nằm sau lưng thôn Vương Bát Trảo.

Khi Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn thông qua Truyền Tống Trận tới đây, gặp được Triệu Xuyên cùng Lợi Trảo Hầu đánh nhau, nên đã ra tay giúp đối phương một phen, cứ như vậy mà kết bạn.

Triệu Xuyên bĩu môi, nói: “Biển có cái gì đâu mà đẹp!”

Triệu Xuyên thầm nghĩ: Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn cũng đã đến đây được ba ngày, mỗi ngày cái gì cũng không làm, mà chỉ ngồi trên bờ biển ngắm biển.

Triệu Xuyên cảm thấy cuộc sống của hai người có chút giống một ít Hồn Sư cao tuổi trong thôn bọn họ, thôn bọn họ có một ít Hồn Sư do tuổi đã lớn, Hồn Sủng chiến lực suy yếu, liền thích ngồi ở bờ biển phơi nắng, nhớ lại những năm tháng vẻ vang trước đây.

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn tuổi còn trẻ như vậy, mà ngày tháng trải qua lại quá thanh nhàn yên tĩnh, vậy cũng không hay lắm.

"Biển ở đây rất đẹp.” Sở Diệp cười nói.

Vân Châu, Lưỡng Giới Thành đều là đại lục, nên phong cảnh hai bên khá khác biệt.

Triệu Xuyên cũng nhìn xung quanh thử một vòng, nhưng không cảm thấy có gì.

Mấy ngày nay tuy Sở Diệp chỉ ngồi ở bờ biển nhưng kiến thức cũng được mở rộng không ít, thấy được rất nhiều loại Hồn Sủng khác nhau.

Ở Thiên Nhàn đảo bốn bề đều là biển, diện tích của toàn bộ biển ở Thiên Hải Vực lớn hơn mấy chục lần so với lục địa, Sở Diệp gần đây đang suy xét không biết có nên nhập gia tùy tục khế ước một con Hồn Sủng ở đây không.

“Triệu Xuyên, ngươi cảm thấy ta nếu khế ước Hồn Sủng thì nên khế ước loại Hồn Sủng nào mới tốt!” Sở Diệp hỏi.

Triệu Xuyên nghĩ nghĩ, nói: “Đăng Ảnh Thủy Mẫu.”

“Đăng Ảnh Thủy Mẫu? Vì cái gì?” Sở Diệp hỏi.

( Đăng Ảnh Thủy Mẫu: là con sứa)

“Đẹp! Lưu Diệp tên tiểu tử thúi kia chính là bởi vì khế ước một con Đăng Ảnh Thủy Mẫu, mới lừa được một lão bà xinh đẹp trở về, mà con sứa kia vào buổi tối còn sẽ sáng lên, nhìn rất xinh đẹp, nghe nói, năm đó tên tiểu tử thúi đó khi cầu hôn, còn biểu diễn một màn sứa thăng thiên, liền ôm được mỹ nhân về.” Triệu Xuyên nói.

Sở Diệp: “...... Còn có lựa chọn nào khác không?"

“Ngươi không thích sao? Ta thấy Đăng Ảnh Thủy Mẫu rất lợi hại mà, ta cùng Lưu Diệp đều có chủ sủng là cá sấu biển khổng lồ, mà khi đó chúng ta đều là quang côn, chờ hắn khế Đăng Ảnh Thủy Mẫu làm phó sủng, hắn liền chiếm được một lão bà xinh đẹp, còn ta khế ước Đạp Lãng Mã, nên tới nay vẫn lẻ loi một người.” Triệu Xuyên có chút phiền muộn nói.

Sở Diệp thầm nghĩ: Ngươi ế tới giờ có lẽ không phải là do Hồn Sủng mà là do ngươi quá ngốc, nên nếu muốn kiếm được lão bà tự nhiên sẽ khó khăn.

“Ta và ngươi không giống nhau, ta đã có bạn lữ, không cần lại suy xét đến vấn đề tìm lão bà.” Sở Diệp nói.

Triệu Xuyên nghe vậy liền tức giận trừng Sở Diệp một cái.

“Ba Văn Giải thế nào? Ngươi không phải thích ăn con cua sao? Ba Văn Giải có thể phát ra sóng âm, thu hút các loại cua đến đây, như vậy cua sẽ cuồn cuộn không ngừng chạy tới cho ngươi ăn.” Triệu Xuyên nói. 

Sở Diệp nghe vậy thiếu chút nữa hộc máu, hắn tuy thích ăn cua, nhưng cũng không cần thiết vì ăn cua mà đi khế ước con Ba Văn Giải gì đó.

Muốn ăn cua thì hắn không thể mua sao? Nơi này cua không đáng giá tiền, một bình mật ong là có thể đổi một sọt cua lớn, vậy thì tại sao hắn lại phải đi khế ước Ba Văn Giải.

Triệu Xuyên nhìn bộ dạng không hứng thú của Sở Diệp đành phải gãi gãi đầu, tiếp tục giới thiệu con khác nói: “Ngươi không thích sao? Vậy trong thôn ta có Triệu gia gia, thích ăn tôm hùm, nên đã khế ước với một con Ba Văn Hà, con tôm kia có thể hấp dẫn đủ loại tôm, khi còn nhỏ, chúng ta thường xuyên đến nhà Triệu gia gia để ăn tôm, ăn no tới nỗi không đi nổi."

“Ba Văn Hà, nghe cũng được, ta có thể đi nhìn thử không?” Sở Diệp rất có hứng thú nói.

Triệu Xuyên thở dài, nói: “Mấy năm trước, phát sinh hải thú triều, bị một con Hải Sư ăn mất rồi.”

Sở Diệp: “Thật là đáng tiếc.....”

Triệu Xuyên gật gật đầu, nói: “Đúng vậy!”

“Còn có loại Hồn Sủng nào khác không? 

Triệu Xuyên nghĩ nghĩ, nói; “Muốn nói tới lợi hại, đó chính là giao long, bất quá, loại hải thú này thực quá hiếm thấy, dù gặp được thì ngươi cũng khế ước không được! Ta nghĩ ngươi vẫn là nên từ bỏ đi."

Sở Diệp: “.....” Triệu Xuyên gia hỏa này, xem thường ai đấy.

Bạch Hổ hắn còn khế ước được, một con giao long cũng không tính là cái gì, nhưng thứ này chính là không dễ tìm.

“Hai vị đến đây không lâu chuyện Hồn Thú cứ từ từ, mà mấy ngày nữa đảo chủ sẽ cử hành đại lễ tuyển phi, hai vị có muốn đi xem không.” Triệu Xuyên hứng thú dạt dào nói.

Sở Diệp sắc mặt cổ quái nói: “Đảo chủ tuyển phi?"

Triệu Xuyên gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Một năm một lần, bỏ qua lần này liền phải lại chờ năm sau."

Sở Diệp: “.....” Một năm một lần tuyển tú, cái này cũng giống như hoàng đế còn gì, mà nhiều mỹ nữ như vậy đảo chủ chịu nổi sao.

“Đảo chủ của các ngươi là người thuộc Hải Long Cung sao?” Sở Diệp hỏi.

Triệu Xuyên gật đầu, nói: “Đúng vậy! Đảo chủ của chúng ta là con trai độc nhất của đại trưởng lão Hải Long Cung, đảo chủ có gia tài đồ sộ, nếu có thể được ngài ấy lựa chọn, từ đây cơm ngon rượu say, một bước lên trời."

“Một bước lên trời?” Sở Diệp nghe vậy, sắc mặt có chút cổ quái.

Triệu Xuyên gật đầu, nói: “Đảo chủ mỗi lần đều tuyển năm vị phu nhân, năm rồi cách vách thôn ta có một vị cô nương tên là Thu Thúy đi tham gia dự tuyển còn được lựa chọn, nhờ đó thôn bọn họ thu được một đống tài nguyên, còn nhà cô ấy nhận được 100 vạn đồng vàng làm tiền sính lễ, ca ca cô ấy cũng thăng thành Hồn Sư."

Sở Diệp mày nhảy nhảy, thầm nghĩ: Vừa được chọn liền đưa một trăm vạn làm sính lễ, sính lễ cũng quá phong phú rồi.

Vị đảo chủ này mỗi lần tuyển phi tuy chỉ tuyển năm người nhưng nhiều năm cộng lại, số tiền bỏ ra là không ít, nếu vị đảo chủ kia không phải là dạng giàu đến chảy mỡ thì sớm đã phá sản.

Hắn nhớ rõ khi hắn đọc trong tiểu thuyết, cũng có một vị Cung Thần đảo chủ vị Cung Thần kia rất thích nữ sắc.

Sau đó cấp dưới của Cung Thần vì lấy lòng hắn, đã bắt nữ chủ đưa cho Cung Thần, Cung Thần vừa gặp đã thích nữ chủ, muốn đưa cô ta lên làm Cung Hậu, nhưng cô ta không muốn nên đã bỏ trốn.

Nữ chủ chạy thoát, thủ hạ Cung Thần lo lắng bị Cung Thần trách phạt, liền đi tróc nã nữ chủ, vẫn như lệ cũ những người đó lại trở thành pháo hôi, bị nam chủ giết chết.

Thủ hạ bị giết, Cung Thần lại phái ra người đi tróc nã nam chủ, nam chủ dưới sự giận dữ, liền “Thay trời hành đạo”, giết Cung Thần tên sắc quỷ thích cưỡng đoạt dân nữ.

Theo truyện miêu tả Cung Thần vừa gặp được nữ hài xinh đẹp liền muốn chiếm làm của riêng, trong phòng đã có hơn ngàn người, nhưng vẫn là không biết đủ.Ỷ vào có lão cha cái lợi hại, muốn làm gì thì làm.

Cung Thần là đảo chủ Thiên Nhàn đảo dựa theo mô tả trong truyện thì hắn chính là một tên sắc quỷ, thích ỷ thế hiếp người.

Trên đời này có rất nhiều chuyện, chính là không thể chỉ nhìn phiến diện một phía, nữ chủ chướng mắt Cung Thần, cảm thấy người này là một tên vương bát đản, nhưng có lẽ ở trong mắt rất nhiều người thì người này chính là một kim quy tế.

Dù rằng Cung Thần đã có mấy ngàn giai lệ, nhưng thật ra cũng là mỗi người một ý.

Như hoàng đế cổ đại cũng có tam cung lục viện, mỹ nữ như mây, nhưng như cũ ba năm tuyển tú một lần, nhưng cũng có rất nhiều người nguyện ý đem nữ nhi đưa đến trước mặt hoàng đế.

Triệu Xuyên chua lòm nói: “Nhớ trước đây ta vì tiến giai Hồn Sư, đã phải thâm nhập hiểm địa mấy lần, mà ca ca của Thu Thúy lại có mệnh tốt hơn ta, cầm tiền trực tiếp đi mua  tài nguyên tu luyện liền tiến giai, sao nương ta lại không sinh cho ta một muội muội xinh đẹp.

Sở Diệp nhìn vẻ mặt oán khí của Triệu Xuyên thì tò mò hỏi: "Triệu huynh có thể nói cho kỹ càng tỉ mỉ về bối cảnh của vị Cung Thần này được không."

Triệu Xuyên tươi cười xán lạn nói: “Đương nhiên là có thể, Cung Thần có phụ thân là đại trưởng lão của Hải Long Cung vị đại trưởng lão đó tên Cung Khiếu, Cung Thần là con lúc tuổi già của đại trưởng lão, nên đại trưởng lão đối với đứa con trai này yêu thương hết mực, muốn cái gì cho cái đó, 5 năm trước Cung Thần không cẩn thận ngủ với Giang Chỉ Lan con gái của phó minh chủ Liên Minh Thương Hải, chọc đến người của Liên Minh Thương Hải giận dữ."

“Đại trưởng lão đã vì chuyện đó mà phải bồi thường một số lượng lớn tài nguyên cho Liên Minh Thương Hải, rồi lại đem Cung Thần đưa đến Thiên Nhàn đảo.” 

“Thiên Hải Vực có 36 đảo, mà Thiên Nhàn đảo của chúng ta là hoang vắng nhất, Cung Thần bị đưa tới nơi này thì có thể xem như là đang bị giam lỏng."

Sở Diệp tò mò hỏi: “Giang Chỉ Lan?"

Thư trung không có nhắc tới người này, rốt cuộc Cung Thần chỉ là một tiểu pháo hôi hay còn nguyên nhân nào khác, khi nghe cái tên Giang Chỉ Lan Sở Điệp liền cảm thấy cô nương này có vấn đề.

Triệu Xuyên gật đầu, nói: “Đúng vậy! Giang tiểu thư thân phận tôn quý, Cung Thần tuy rằng có một vị phụ thân lợi hại, nhưng lại là bên sai nên không thể không nhượng bộ."

“Cung Thần rất háo sắc sao?” Thư trung mô tả Cung Thần có chút mơ hồ,

Triệu Xuyên chấp vò đầu, nói: “Đại khái cũng đúng.” Một năm một lần tuyển tú, hẳn là rất háo sắc đi.

“Hắn thích cường thủ hào đoạt?” Sở Diệp hỏi.

Triệu Xuyên lắc đầu, nói: “Cái này thì không có, chuyện của Giang tiểu thư kia là chuyện ngoài ý muốn, Cung Thần đảo chủ bọn ta có phụ thân là một Hồn Vương cấp 7, ngài ấy nếu để ý ai thì chỉ cần ngỏ lời thì ai mà không chịu, mà chuyện lần đó cũng quá mơ hồ nên ta cũng không rõ căn nguyên mọi chuyện."

Sở Diệp gật đầu, nói: “Vậy sao."

Triệu Xuyên gật đầu, nói: “Đương nhiên là thật! Cung Khiếu đại nhân rất yêu thương đảo chủ bọn ta, chỉ cần là thứ ngài ấy muốn Cung Khiếu đại nhân đều cố gắng đáp ứng cho ngài ấy."

Dựa theo thư trung, vị phụ thân tên Cung Khiếu của Cung Thần là một người rất thích bao che khuyết điểm, Cung Thần sau khi bị giết, Cung Khiếu liền hạ sát lệnh với nam chủ cùng nữ chủ, trong lúc đuổi giết hai người kia thì đã bị hai người kia giết chết, mà đại lượng trân bảo trên người Cung Khiếu cũng bị nam chủ và nữ chủ lấy đi.

“Trong thôn rất nhiều vốn có rất nhiều nữ tử đều muốn đi tham dự tuyển tú, nhưng vận khí bọn họ không tốt, nên chỉ có Hương Lan thông qua vòng thứ nhất, Sở huynh muốn cùng đi xem không?"

Sở Diệp lắc đầu, nói: “Để ta suy xét lại đã."

“Mà thực lực cùng tư chất của vị Cung Thần này thì thế nào!” Sở Diệp hỏi.

Triệu Xuyên lắc lắc đầu, nói: “Vị này đảo chủ có chút trầm mê nữ sắc, nên tốc độ tu luyện khá chậm, tới giờ cũng chỉ là một Hồn Sư cấp 2. Ngài ấy đã đến đây 5 năm, nhưng trong suốt 5 năm qua thì thực lực của ngài ấy lại không tăng lên dù chủ một ít, nếu là các Hồn Sư khác thì không có gì để nói, nhưng nếu là ngài ấy thì lại có chút không bình thường "

Đối phương chính là có một vị phụ thân là Hồn Vương hậu kỳ làm hậu thuẫn, tài nguyên thì khỏi phải nói, Hồn Sủng mà đối phương khế ước chất chân cũng không kém, theo lý mà nói, đây vốn là chuyện không thế.

“Có một phụ thân là Hồn Vương nên dù thực lực của đảo chủ có yếu nhược cũng không ngại, lần tuyển tú này, chính là sẽ có không ít mỹ nữ đâu, rất nhiều người đều sẽ đi, mà những mỹ nữ không được Cung Thần chọn lựa, vậy chúng ra nói không chừng sẽ có cơ hội."

Sở Diệp: "........"

Triệu Xuyên bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, hướng tới Lâm Sơ Văn nhìn thoáng qua, cười cười, nói: “Hai vị tuy rằng đã kết thành đạo lữ, nhưng đi xem cũng không sao."

Sở Diệp gật đầu, nói: “Ngươi khi nào đi thì kêu bọn ta."

Triệu Xuyên gật đầu, sảng khoái nói: “Hảo."

Lâm Sơ Văn nhìn theo Triệu Xuyên rời đi, quay đầu nhìn Sở Diệp, hỏi: “Ngươi đối với vị đảo chủ này hình như rất có hứng thú."

Sở Diệp gật đầu, nói: “Chúng ta chỉ sợ sẽ phải ở chỗ này nghỉ ngơi một đoạn thời gian, về sau nếu muốn ở tại đây kiếm ăn, thì cũng phải hiểu đôi chút về người đứng đầu ở đây."

Hắn xác thật là tương đối tò mò với vị này Cung Thần đảo chủ này, người này rốt cuộc vẫn là pháo hôi sao, vị này cũng quá xui xẻo, có một người cha lợi còn có một đống lão bà, trừ bỏ năng lực không được, tu luyện mấy năm mà không có tiến cảnh, nhưng nhân sinh của người này đã tốt hơn rất nhiều người, nhưng cố tình gặp phải nam chủ cùng nữ chủ.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Ngươi lại nằm mơ?”

Sở Diệp lắc lắc đầu; nói: “Cũng không tính là mơ, gần nhất nằm mơ, mơ thấy rất nhiều chuyện nhưng giá trị tham khảo lại rất hữu hạn."

Không có ngọc trụy không gian, tốc độ nữ chủ tiến giai đã chịu ảnh hưởng rất lớn. Không có Tiểu Bạch nam chủ muốn tiến giai Hồn Vương cũng càng khó khăn thêm mấy lần, do hắn xuất hiện ở thế giới này nên đã xảy ra hiệu ứng bươm bướm, nên rất nhiều chuyện đều thay đổi, do đó giá trị tham khảo của cốt truyện đã dần dần giảm đi.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Mọi việc cũng không thể toàn dựa vào nằm mơ, trước khi mộng của ngươi đã giúp chúng ta rất nhiều lần, nên cũng không thể cưỡng cầu quá nhiều."

Sở Diệp gật đầu, nói: “Cũng đúng."

“Ngươi mơ thấy cái gì.” Lâm Sơ Văn tò mò hỏi. 

Sở Diệp nghĩ nghĩ, nói: “Vị đảo chủ này của chúng ta hình như có chút không nên thân." 

Dựa theo quỹ đạo của cốt truyện, thì nam chủ sau khi tiến giai Hồn Vương mới tới đây, hẳn là mười năm sau, mà lúc ấy vị đảo chủ này thực lực vẫn còn là Hồn Sư cấp 2.

Mà ở trong mắt nữ chủ tư chất của vị đảo chủ này là bình thường, chỉ biết trầm mê hưởng lạc, là một tên giá áo túi cơm, người như vậy không đánh để nàng chủ ý, chỉ có thể trở thành pháo hôi. 

Đối phương là pháo hôi, mà phụ thân của người này còn bị xem là kẻ phản diện, nhưng Sở Diệp cũng là pháo hôi, nên hắn vô cùng tò mò về kẻ cũng là pháo hôi như hắn.

“Ở trong mộng, vị này đảo chủ mười năm sau, vẫn là một Hồn Sư cấp 2.” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn nhíu nhíu mày, nói: “Như vậy là quá chậm, mà phải nói là chậm đến bất thường.”

Lâm Sơ Văn thầm nghĩ: Người này dù sao cũng có một phụ thân là Hồn Vương! Tuy rằng nói, Hồn Sư tiến giai nhiều ít đều phải dựa vào chính mình, nhưng nếu có đại lượng tài nguyên, thì tu vi không nên dừng lại ở bước này! Có lẽ là đã có nguyên nhân đặc thù gì đó."

Sở Diệp lắc đầu, nói: “Ai biết được.”

Lâm Sơ Văn nhún vai, nói: “Dù sao hiện tại chúng ta cũng không có gì để làm, nên cứ đi nhìn thử xem sao.”

Sở Diệp gật đầu, nói: “Vậy cũng được.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro