Chương 204 Đảo chủ tuyển tú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tĩnh

Sau khi Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đi dạo một vòng, cũng đã đi đến Vân Tú lâu cùng Triệu Xuyên hội hợp.

“Các ngươi đã tới, ta đã đặt được một phòng ở tầng 68, chúng ta đi lên đi.” Triệu Xuyên hưng phấn nói.

Sở Diệp đầu, nói: “Được!"

Vân Tú lâu tổng cộng 99 tầng, tửu lâu này đối diện với quảng trường tuyển tú, mà hiện giờ lại còn đang diễn ra tuyển tú, nên ghế lô ở Tân Tú lâu là thứ đoạt tay, tầng càng cao thì giá cả càng quý.

Triệu Xuyên cũng đã tiêu phí không nhỏ sức lực, mới đặt được một cái phòng ở đây.

Sở Diệp đi theo Triệu Xuyên vào phòng, phòng của Vân Tú lâu trang hoàng vô cùng hoa lệ, trên đỉnh có treo đèn lưu ly, trên bàn có trang trí một gốc san hô cực kỳ xinh đẹp, trên vách tường treo một tấm minh nguyệt đồ, cho người ta một loại cảm giác xa hoa.

Triệu Xuyên liền gấp không chờ nổi mà đi ra cửa sổ nhìn ra ngoài.

“Đã bắt đầu.” Triệu Xuyên đứng ở bên cửa sổ đứng một hồi, có chút hưng phấn nói với Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn.

Sở Diệp nhìn đến một đám nữ tu trang điểm hoa hòe lộng lẫy, xếp hàng đầy tiến tràng.

Sở Diệp chống cằm, nhịn không được nói: “Nữ tử tham dự tuyển thật không ít!” Cái này cùng hoàng đế tuyển tú cũng không sai biệt lắm.

Triệu Xuyên cười, nói: “Đây đều là những người thông qua sơ tuyển cùng phục tuyển, sơ tuyển, phục tuyển đã sàng chọn rớt chín thành người dự tuyển."

Sở Diệp chống cằm, thầm nghĩ: Diễm phúc của vị nhị thế tổ này cũng không cạn! Nếu đã có diễm phúc lớn như vậy, thì cần đi đoạt lấy nữ chủ sao? 

Lâm Mộng Dung đích xác lớn lên có chút xinh đẹp, nhưng nếu so với những người dự ở đây, cô ta cũng không xinh đẹp hơn là bao nhiêu.

“Đảo chủ ra tới.” Triệu Xuyên nói.

Sở Diệp hướng tới dưới lầu nhìn qua, Cung Thần bị người vây quanh mà đi ra.

“Di, cư nhiên soái khí như vậy.” Thư trung miêu tả Cung Thần là một tên vụng về lười biếng tu nhị đại, nên làm Sở Diệp còn tưởng rằng là cái loại não mãn tràng phì, không nghĩ tới diện mạo lại tuấn lãng như thế, nhìn cũng có chút khí chất văn nhân.

“Sở huynh, huynh có thấy những vị mỹ nữ kia không? Bọn họ đều là phu nhân của Cung Thần.”

Sở Diệp cười cười, nói: “Nhiều như vậy!”

“Mấy vị phu nhân của Cung Thần thật là xinh đẹp, ta nếu có thể tìm được một một người như vậy thì tốt rồi.” Triệu Xuyên tràn đầy hâm mộ nói.

Sở Diệp nhìn biểu tình của Cung Thần, cảm thấy thần sắc của đối phương giống như có chút uể oải, âm thầm suy đoán là tửu sắc quá độ, hậu cung giai lệ 3000, cũng là cái cu li, đều vất vả như vậy, còn muốn tuyển tú, gia hỏa này không khỏi quá ra sức đi.

Tiểu hồ ly ghé vào trên đầu của Lâm Sơ Văn, nhìn Cung Thần chi chi kêu lên.

Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn, có chút nghi hoặc nói: “Tuyết Bảo làm sao vậy?”

Lâm Sơ Văn cau mày, lẩm bẩm nói: “Âm Sát Mị Thể.”

Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn một cái, có chút kinh ngạc nói: “Phía dưới có nữ tu có Âm Sát Mị Thể sao?"

Lâm Sơ Văn cau mày, không nói gì.

Triệu Xuyên có chút tò mò nói: “Âm Sát Mị Thể là cái gì?"

Sở Diệp cười cười, nói: “Không có gì.” Nếu nữ tu có được Âm Sát Mị Thể, thì thông thường thì dung mạo sẽ mỹ diễm, mà cuộc sống phòng the lại càng phóng túng.

Nữ tu nếu thức tĩnh Âm Sát Mị Thể mà trong mấy ngày không cùng người khác giao hợp, sẽ dẫn đến khí huyết đi ngược chiều, sống không bằng chết.

Sở Diệp thầm nghĩ: Đây là ai! Ai mà lại ngốc như vậy, lại chạy đi tham dự tuyển tú, Cung Thần có hậu cung đông đảo, một tháng đến chẳng được bao nhiêu phòng, nếu lỡ khi Âm Sát Mị Thể phát tác thì làm sao, không khéo Cung Thần còn phải đội mũ xanh.

Lâm Sơ Văn đối với Sở Diệp truyền âm một câu, sắc mặt Sở Diệp liền đại biến.

Triệu Xuyên nhìn Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn phản ứng, không biết hai người đang làm chuyện bí hiểm gì.

Nhưng lực chú ý của Triệu Xuyên rất nhanh đã bị chuyện khác hấp dẫn, hai tròng mắt sáng lên nói: “Những nữ tu đến tham gia tuyển điều thật xinh đẹp."

Sở Diệp nhìn một nam tử trung niên bên cạnh Cung Thần phất phất tay, mười mấy nữ tu liền ảm đạm đi xuống sân khấu.

Triệu Xuyên cau mày, rầu rĩ nói: “Cư nhiên một cái đều không cần, những người đó xinh đẹp như vậy mà Cung Thần cũng không chịu."

Sau khi một đám nữ tu đi xuống, lại có một nhóm khác lên.

Triệu Xuyên nhìn nhóm nữ tu phía dưới hướng tới Sở Diệp nhìn thoáng qua, nói: “Sở thiếu, ngươi cảm thấy người thứ hai ở phía đông ra sao?"

Sở Diệp hướng tới phía dưới nhìn thoáng qua, nữ tu mà Triệu Xuyên chỉ, tuy hơi đen nhưng dáng người không tồi.

“Khá tốt.”

Triệu Xuyên cười cười, nói: “Nàng tên Nửa Cần, ta đã truy qua nàng."

“Thất bại?” Sở Diệp hỏi.

Triệu Xuyên gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Nàng nói, ta nếu có thể đánh bại nàng, thì nàng sẽ gả cho ta, đáng tiếc, cá sấu khổng lồ của ta không đánh thắng tám trảo của nàng."

Sở Diệp có chút kinh ngạc nói: “Khế ước thú của nàng là bạch tuộc? Khế ước thú là bạch tuộc cũng có thể tham gia tuyển tú sao."

Triệu Xuyên có chút nghi hoặc nhìn Sở Diệp, nói: “Vì cái gì không thể? Vị Nhạn Ngọc phu nhân của Cung Thần cũng chính là khế ước với bạch tuộc."

Sở Diệp:".......” Phu nhân của Cung Thần đều bưu hãn như vậy sao? Phu nhân bưu hãn như vậy, còn cưới nhiều như vậy, cũng không sợ tinh tẫn nhân vong.

“Sở thiếu, ngươi làm sao vậy!” Triệu Xuyên hỏi.

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Ta không có việc gì! Ta chỉ là đang suy nghĩ phu nhân Cung Thần thật bưu hãn!"

“Tám trảo kỳ thật cũng không tính cái gì, nghe nói Song Nguyệt phu nhân của Cung Thần khế ước thú là một con song đầu mãng, là loài kịch độc, chỉ cần bị nó cắn một ngụm lập tức sẽ mất mạng!"

“Bích Đồng phu nhân khế ước thú là một con Thất Thải Thủy Mẫu, tuy rằng xinh đẹp, nhưng nó cũng có kịch độc."

Sở Diệp:"......” Không ngờ Cung Thần lại có khẩu vị nặng như vậy.

Nhóm thứ hai tham tuyển có một người bị giữ lại, mà Nửa Cần của Triệu Xuyên lại không được chọn.

Triệu Xuyên có chút hưng phấn nói: “Nửa Cần lạc tuyển, một hồi ta đi an ủi an ủi nàng, thử xem coi còn cơ hội không.”

Sở Diệp nhìn Triệu Xuyên một cái, nói: “Nếu vẫn bị cự tuyệt thì sao?”

Triệu Xuyên gia hỏa này vẫn một thân một mình, nhìn cũng có chút đáng thương, nên Sở Diệp thầm nghĩ: Triệu Xuyên nếu thật sự thích cái cô Nửa Cần kia, vậy hắn có lẽ có thể trợ giúp một phen.

Triệu Xuyên cười cười, nói: “Bị cự tuyệt, thì ta liền đi tìm những người khác để thử vận, dù gì phía dưới cũng có nhiều mỹ nữ như vậy, tổng cũng sẽ có cơ hội."

Sở Diệp:"......”Triệu Xuyên gia hỏa này thật là không biết nói làm sao, mặt kệ cho hắn tiếp tục ế đi.

Trong sân nữ tu lại thay đổi một đám, Triệu Xuyên nhìn nữ tu phía dưới, nói: “Hạ Hòe cũng tham tuyển! Đảo chủ tuyển nàng thì cả nhà nàng đều phất lên."

Lâm Sơ Văn nhìn Triệu Xuyên liếc mắt một cái, có chút nghi hoặc nói: “Cái cô Hạ Hòe kia, có cái gì đặc biệt sao?” Nhìn tương đối bình thường! Hay là có chỗ nào hơn người.

Triệu Xuyên cười cười, nói: “Cái cô Hạ Hòe này nữ nhi nhà họ Hạ! Nữ nhi Hạ gia đặc biệt nhất chính là có thể sinh, trên Hạ Hòe còn có 6 vị tỷ tỷ đều đã lấy chồng mà mỗi người ít nhất cũng đã có 3 đứa con, mà Cung Thần tuy hậu cung một đống như lại chưa có vị phu nhân nào mang thai cả, Cung Khiếu tiền bối cũng rất sốt ruột về chuyện này."

Lâm Sơ Văn híp mắt, thầm nghĩ: Cung Thần là Âm Sát Mị Thể, trong cơ thể đã bị sát khí xâm lấn, chuyện con nối dõi là vô vọng, dù Hạ Hòe có thể sinh cũng là vô dụng.

“Nghe nói, những vị phu nhân của Cung Thần đều muốn sinh con trai cho Cung Thần, mà Cung Thần chính mình không yêu thích tu luyện, nếu mấy vị phu nhân kia ai có thể sinh ra con trai có tư chất tốt được Cung Khiếu tiền bối coi trọng, vậy vị phu nhân đó liền tốt rồi.” Triệu Xuyên mặt mày hớn hở nói.

Sở Diệp: "......"

Tuyển tú kết thúc, Triệu Xuyên liền vội vội vàng rời đi, đại khái là vội vàng đi tìm đối tượng.

Sở Diệp cũng không ngăn cản, mà xoay qua dò hỏi Lâm Sơ Văn.

“Ngươi vừa mới nói Cung Thần là Âm Sát Mị Thể, có nhận định lầm không!"

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Là Tuyết Bảo nói, nên không thể sai.” Cửu Vĩ Yêu Hồ mị thuật thiên thành, nên tiểu hồ ly đối với các loại thể chất như vậy thường sẽ vô cùng mẫn cảm.

“Âm Sát Mị Thể không phải chỉ xuất hiện ở trên người nữ nhân sao?” Sở Diệp nói thầm nói.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Âm Sát Mị Thể xác thật chỉ xuất hiện ở trên người nữ nhân, nhưng hẳn là có thể thông qua thủ đoạn đặc thù để dời đi."

Sở Diệp có chút tò mò nói: “Dời đi?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Ta biết có một loại chi thuật tên là Giá Y, có thể đem loại thể chất này ra khỏi cơ thể rồi chuyển sang cho người khác."

”Loại thể chất."

Sở Diệp cau mày, có chút kinh tủng nói: “Ngươi cảm thấy Cung Thần là bị người tính kế."

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Có khả năng."

Sở Diệp có chút nghi hoặc nói: “Ai sẽ có cái lá gan này? Cung Thần là ai, một khi bị phát hiện, chỉ sợ sẽ chết không có chỗ chôn."

Lâm Sơ Văn nhàn nhạt nói: “Nói chung cũng sẽ có người dám.”

Sở Diệp cau mày, nghĩ tới một người, Giang Chỉ Lan, Cung Thần chính là bởi vì cường bạo Giang Chỉ Lan, mới bị sung quân đến nơi đây, nghe nói, vì bãi bình chuyện này, Cung Khiếu còn tốn không ít tiền, nếu là việc này là một hồi âm mưu...... Vậy Cung Khiếu cùng Cung Thần thật đúng là bị người ta hố.

“Âm Sát Mị Thể khi xuất hiện ở nữ nhân, sẽ làm cho nữ tu biến thành phóng đãng vô cùng, nếu xuất hiện ở trên người nam nhân sẽ làm nam tu biến thành rất háo sắc sao?"

”Nếu là như thế vậy có thể hiểu, tại sao vị tu nhị đại này lại không ngừng tuyển tú."

Lâm Sơ Văn híp mắt, nói: “Chỉ sợ không chỉ là háo sắc."

Sở Diệp có chút tò mò nói: “Là như thế nào?”

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, nói: “Người mang trong mình Âm Sát Mị Thể, cơ thể sẽ không ngừng sinh ra âm sát khí, nếu nam tu bị người ta chuyển dời loại sát này qua người, từ đó sẽ bị sát khí ăn mòn. Chỉ sợ sống không được bao lâu, nếu ta không có đoán sai, Cung Thần là thông qua việc cùng nữ tu giao hợp để dời đi âm sát khí trên người."

“Nhưng đây chỉ là cách nhất thời mà thôi, dù dời cũng chẳng được bao nhiêu."

Sở Diệp nghiêng đầu, nói: "Thì ra là do như thế!” Khó trách vị đại thiếu gia này trong nhà lại có giai lệ vô số, còn không ngừng cưới tân nhân vào cửa."

Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Thôi, cái này cũng không có liên hệ với chúng ta, chúng ta vẫn là nên ngẫm lại, kế tiếp nên làm gì để kiếm tiền."

Sở Diệp gật đầu, nói: “Cũng đúng.” Sau lưng Cung Thần chính là có người, nơi nào cần bọn họ nhọc lòng. Người khác nếu bị như vậy chỉ sợ sống không được bao lâu, nhưng vị đại thiếu gia này hẳn là có thể sống thật lâu.

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn ở Vân Tú lâu đợi khoảng một canh giờ, thì Triệu Xuyên ủ rũ cụp đuôi trở lại.

“Ngươi bị thương?” Lâm Sơ Văn nhíu mày đầu nói.

Triệu Xuyên vẫy vẫy tay, có chút nản lòng nói: “Tiểu thương!"

Lâm Sơ Văn có chút khó hiểu nói: “Ngươi không phải đi cầu hôn sao?” Cầu hôn, còn đánh nhau, chẳng lẽ đây là phong tục của Thiên Nhàn đảo. 

Triệu Xuyên thở dài, nói: “Đừng nói nữa, ta liên tiếp cầu hôn bốn người, các nàng đều cự tuyệt ta, ta cầu đến người thứ năm thì nàng đã muốn đồng ý, thì bốn người trước đó không biết tại sao lại tìm đến, thế là họ thay nhau mắng ta là đồ vương bát đản."

Lâm Sơ Văn: "..."

Triệu Xuyên xoa xoa mặt, vẻ mặt bi thúc nói: “Không đồng ý thì thôi tại sao còn đánh người."

Sở Diệp thấy Triệu Xuyên thầm nói: “Ngươi chỉ mới đi có một canh giờ mà đã cầu hôn 5 người, hiệu suất cũng quá cao rồi."

Triệu Xuyên gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Đáng tiếc, không ai đáp ứng ta.”

Sở Diệp thầm nghĩ: Ngươi làm như vậy, bị cự tuyệt cũng là bình thường.

“Còn nói ta hoa tâm, rõ ràng Cung Thần cũng hoa tâm, nữ nhân chính là song tiêu.” Triệu Xuyên nói.

Sở Diệp thầm nghĩ: Triệu Xuyên nói giống như có điểm đạo lý! Bất quá, Triệu Xuyên cùng Cung Thần rốt cuộc cũng không giống nhau, Cung Thần có tiền nên có quyền dưỡng nhiều người, còn Triệu Xuyên dù dưỡng một người cũng đã khó khăn. Cung Thần có rất nhiều tiền nên dù dưỡng một đống lão bà cũng không sao.

Sở Diệp vỗ vỗ bả vai Triệu Xuyên, an ủi nói: “ Yên tâm đi, Triệu huynh, ngươi nhất định sẽ có lão bà."

Triệu Xuyên thở dài, nói: “Hy vọng như thế đi.”

Sở Diệp thầm nghĩ: Nơi này tài nguyên tu luyện tốt hơn chỗ bọn họ nhiều, nên Hồn Sư cũng không có gì là quá quý! Nhưng nếu Triệu Xuyên ở Vân Châu thì nhất định sẽ trở thành thứ đoạt tay. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro