Chương 211 Nguyên Sương phu nhân thỉnh cầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tĩnh

Sau khi đẩy ra Tĩnh An, trà lâu lại đẩy ra một loại trà mới tên là Băng Phách.

Mà phụ cận Thiên Nhàn đảo có một hải vực tên là Vạn Xà Hải Vực, nó cũng giống như Thiên Khóc Hải Vực, khu vực đó có rất nhiều cấm địa.

Vạn Xà Hải Vực tồn tại vô số chủng loại rắn bất đồng, nhưng phần lớn là rắn độc, nếu tiến vào trong đó rất dễ dàng bị rắn độc cắn trúng.

Băng Phách trà được tạo ra, là nhằm giúp các Hồn Sủng Sư sắp tiến vào Vạn Xà Hải Vực, loại trà này có thể giải được một trăm loại độc.

Trừ bỏ một số loại rắn kịch độc ở Vạn Xà Hải Vực, còn đại bộ phận các loại độc khác thì Băng Phách trà đều có thể giải được.

Băng Phách sau khi đẩy ra, trà trong lâu trà chính thức đạt tới bốn loại.

Tuy rằng nếu so với các trà lâu khác thì chủng loại trà vẫn là ít đến đáng thương, nhưng đối với lão khách trong trà lâu mà nói, thì trà trong trà lâu đã là rất nhiều, so ra khi vừa mới khai trương đã là nhiều ra gấp đôi!

“Sở lão bản, loại trà đẩy ra có tác dụng gì!” Thư Tùng An hỏi.

Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Có tác dụng giải độc nhất định.”

Thư Tùng An nghe vậy mất đi hứng thú nói: “Giải độc! Không có gì đặc biệt, mà Sở lão bản, có thử suy xét loại trà gì đặc biệt liên quan tới dưỡng nhan không!”

Sở Diệp lắc đầu, nói: “Không có."

“Hay ngài làm ra loại trà gì đó khi uống vào khiến cho cơ thể phát ra mùi thơm đi."

Sở Diệp run rẩy một chút khóe miệng, nói: “Không có."

Thư Tùng An tên gia hỏa này, lại loạn tưởng cái gì vậy! Uống xong cái phát ra mùi thơm cơ thể, Thư Tùng An rõ ràng là một đại nam nhân, nhưng sau hắn lại không nghĩ tới loại trà gì liên quan tới khí khái nam nhân vậy! Tỷ như nói, uống xong thì sức lực tăng nhiều! Uống vào dũng khí bạo lều đại loại như vậy cũng được.

“Trước kia không nghĩ tới cũng không sao, vậy hiện tại có thể bắt đầu suy xét đi.” Thư Tùng An nói xong, tràn đầy chờ mong nhìn Sở Diệp.

Mà Sở Diệp có chút ngoài ý muốn phát hiện, trong cửa hàng đang có mấy vị nữ khách trộm hướng bọn họ mà nhìn qua, tựa hồ đối với loại trà mà Thư Tùng An nói ra rất có hứng thú.

Sở Diệp mắt trợn trắng, thầm nghĩ: Thư Tùng An tuy rằng có chút ngu xuẩn, nhưng ý tưởng của đối phương nói ra, tựa hồ cũng phải là không có thể.

Thư Tùng An nhìn đến Tuyết Bảo, vươn tay muốn sờ, Tuyết Bảo liền chạy trốn.

Thư Tùng An rầu rĩ nói: “Tiểu hồ ly cũng thật cao ngạo! Sờ cũng không cho sờ.”

“Tuyết Bảo có chút sợ người lạ.” Sở Diệp nói.

Thư Tùng An bĩu môi, “Sợ người lạ? Ta thấy nó là hung lệ thì có, mà hôm nay giống như phá lệ hung hơn bình thường."

Sở Diệp: “.....” Bởi vì tiểu hồ ly thực lực dâng lên? Cho nên thoạt nhìn hơi lệ hung sao?

Huyết Đấu đi đến, nói: “Thư thiếu, đừng xem thường con hồ ly này, nó chính là rất lợi hại.”

Thư Tùng An có chút hồ nghi nhìn Tuyết Bảo liếc mắt một cái, nói: “Thật sự rất lợi hại sao?”

Sở Diệp cười cười, nói: “Tuyết Bảo nhà chúng tôi xác thực rất lợi hại."

Huyết Đấu nhìn chằm chằm Sở Diệp nhìn một hồi, nói: “Con hồ ly này giống như đã mạnh lên rất nhiều, chắc là gặp được đại cơ duyên đi."

Sở Diệp thầm nghĩ: Dùng một lọ Địa cấp dược tề, cũng xem như đại cơ duyên đi.

Sau khi dùng Thiên Tuyệt dược tề, hồn lực trong cơ thể tiểu hồ ly đã dâng lên hai thành, tiểu hồ ly cũng đã củng cố tu vi Chiến Tướng cấp 9, tới cấp bậc này thì việc hồn lực muốn tăng lên là thập phần không dễ, mà hiệu quả của Thiên Tuyệt dược tề vẫn là rất không tồi.

“Xem như vậy đi.” Sở Diệp nói.

Huyết Đấu bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, đôi mắt liền hiện lên vài phần kinh ngạc.

“Chẳng lẽ.....”

“Huyết Đấu đạo hữu hôm nay muốn uống loại trà gì?” Sở Diệp đánh gãy lời Huyết Đấu muốn nói.

Sở Diệp thầm nghĩ; Huyết Đấu tuy lớn lên giống dã nhân, nhưng tâm tư lại rất tinh tế, gia hỏa này hẳn là đã nhìn ra thực lực của Tuyết Bảo, thậm chí còn liên tưởng đến Cửu Tuyệt Đằng đã luyện chế thành dược tề.

Huyết Đấu nhìn chằm chằm Sở Diệp nhìn một hồi, nói: “Nghe nói, trong tiệm vừa mới ra một loại trà mới phải không, lấy cho ta loại đó đi."

Sở Diệp gật đầu, nói: “Hảo."

Thư Tùng An quay đầu nhìn Sở Diệp, nói: “Huyết Đấu giống như không còn hung như trước kia.”

Sở Diệp: "........” Hẳn là dược tề có tác dụng, sát khí trên người Huyết Đấu giống như đã biến mất không ít.

“Thư thiếu nói gì vậy, Huyết đấu huynh vốn dĩ liền đâu có hung lệ gì."

Thư Tùng An lấy khuỷu tay chọt chọt bả vai Sở Diệp, thần thần bí bí nói: “Sở thiếu, Huyết Đấu có phải đã lén lút uống Hoán Nhan không!."

Sở Diệp vô ngữ nói: “Không phải ai cũng giống ngươi thích uống Hoán Nhan, nhân gia thích chính là Tĩnh An. Huyết Đấu bổng trở nên hòa ái là nhờ hắn gặp được cơ duyên thôi."

Thư Tùng An có chút tiết nuối nói: “Không phải sao? Làm ta còn cho rằng đã gặp được đồng đạo chứ.”

Sở Diệp mắt trợn trắng, Thư Tùng An đây là mắt mù! Cư nhiên sẽ cảm thấy Huyết Đấu là đồng đạo, một người là một nhị thế tổ cả ngày ăn no chờ chết, một tên thì thích mấy nơi nguy hiểm ngày ngày chạy đi hải vực vào sinh ra tử, nơi nào mà ra đồng đạo....

“Sở lão bản, sinh ý không tồi!” Nguyên Sương phu nhân cười đi đến.

Sở Diệp tươi cười đi ra đón “Phu nhân chính là đã lâu không có tới! Hoan nghênh hoan nghênh, hôm nay ngài đi mấy người."

Nguyên Sương oán trách nói: “Hôm nay ta không mang theo ai cả, làm sở lão bản thất vọng rồi.”

“Không có không có, Nguyên Sương phu nhân chịu tới đã là vinh hạch của trà lâu.” Sở Diệp nói.

“Sở lão bản sinh ý không tồi!"

“Dựa vào mọi người, sinh ý còn chắp vá."

“Ta nghe nói, trà lâu gần đây đẩy ra hai loại trà rất thú vị, còn là do Lâm lão bản nghiên cứu chế tạo ra, Lâm lão bản thật là lợi hại.” Nguyên Sương phu nhân nói.

“Phu nhân quá khen.”

Ánh mắt Nguyên Sương phu nhân chuyển dời đến trên người Tuyết Bảo, Tuyết Bảo không đáp lại ánh mắt của Nguyên Sương phu nhân, mà lười biếng liếm móng vuốt.

“Tuyết Bảo càng ngày càng xinh đẹp!” Nguyên Sương phu nhân khích lệ nói.

Sở Diệp cười, nói: “Tuyết Bảo gần nhất ăn nhiều, nên lông tóc cũng tươi tắn lên hẳn."

Tuyết Bảo như vậy là do thực lực tăng lên, nên tự nhiên mị hoặc phát ra càng mạnh, Tuyết Bảo lại vừa mới dùng Thiên Tuyệt dược tề, nên hơi thở trên người còn không thể hoàn toàn thu liễm.

“Phải không? Ăn nhiều, chắc là đã ăn không ít thứ bổ dưỡng."

Sở Diệp thầm nghĩ ăn Địa giai dược tề thì tất nhiên phải bổ rồi.

“Ta có chút việc, muốn tìm hai vị lão bản đơn độc tâm sự.” Nguyên Sương phu nhân nghiêm mặt nói.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Được!"

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đi theo Nguyên Sương phu nhân cùng nhau vào ghế lô.

“Không biết, Nguyên Sương phu nhân có gì cần giúp sao?” Lâm Sơ Văn nhịn không được hỏi.

Nguyên Sương phu nhân uống ngụm trà, nói: “Nghe nói, Lâm đạo hữu gần nhất nghiên cứu chế tạo ra Băng Phách trà, thập phần lợi hại, còn có thể trị hết chân của Vương Hiên."

Vương Hiên trước kia bị rắn độc cắn bị thương, khiến hai chân bị tê liệt.

Mà phu nhân của Vương Hiên lại là khách hàng trong tiệm, khi đến thường sẽ gọi Hoán Nhan.

Mấy ngày trước khi Vương phu nhân đến uống trà, tình cờ lại biết trà lâu mới đẩy ra trà Băng Phách, nên đã ôm tâm thái thử một lần, nên đã đem Vương Hiên tới cùng.

Vương Hiên từ sau khu bị thương, liền không thích ra cửa, Vương phu nhân cơ hồ đã phải cưỡng bách đem người lại đây.

Mà khi Vương Hiên tới nên đã gọi một bình Băng Phách uống thử, không ngờ độc tố lại được bài trừ đi không ít.

Sau đó, Vương Hiên liền thường xuyên bồi phu nhân đến trà lâu uống trà.

Nghe Vương phu nhân nói, trước kia Vương Hiên rất không tán đồng chuyện nàng đi trà lâu, nhưng nay thì đã không như vậy, tướng công nàng gần đây còn hay hối thúc nàng sau không đi trà lâu uống trà.

Có Vương Hiên làm ví dụ nên gần nhất người đến trà lâu mua “Băng Phách” trà rất nhiều.

Sở Diệp cười, nói: “Là do thể chất Vương đạo hữu tốt mà thôi, chứ trà của chúng ta kỳ thật cũng không thần kỳ như vậy."

Nguyên Sương cười cười, nói: “Đạo hữu quá khiêm nhượng. Vương Biên đã nằm liệt nhiều năm, nếu thể chất hắn tốt, hẳn là đã sớm có thể đứng lên, chứ không phải chờ tới bây giờ. Ngoài ra ta nghe nói, tính tình gần đây của Huyết Đấu cũng đã ôn hòa hơn không ít."

Sở Diệp cười nói: “Tính tình Huyết Đấu đạo hữu vốn dĩ rất tốt."

Nguyên sương: ".......” Năng lực trợn mắt nói dối của Sở Diệp thật không tồi.

Huyết Đấu có thực lực tốt, nên trước kia đã có người muốn cùng hắn thành lập tổ đội, đáng tiếc tính tình Huyết Đấu quá táo bạo, chưa kịp đánh hải thú thì người trong độ đã đánh nhau, nên những người vốn muốn cùng hắn hợp tác đều rút lui hết.

Nguyên Sương điều chỉnh một chút biểu tình, nói: “Ta có một vị đệ đệ gần đây gặp một chút phiền toái, mấy vị đệ muội vì quá nhiệt tình, nên hắn có chút chống đỡ không nổi. Nên ta tới là muốn hỏi hai vị đạo hữu, trong trà lâu có thể đẩy ra một loại trà có ích khí bổ thân, cường thân kiện thể không."

Sở Diệp run rẩy một chút khóe miệng, thầm nghĩ: Ngươi nói đệ đệ chứ không phải lão công của người sao?

Sở Diệp có chút khó xử nói: “Trà mới không phải nói muốn có là có, hiện tại trong tiệm có 4 loại trà, đều là do chúng tôi tỉ mỉ nghiên cứu mới có được. Chuyện này vốn không đơn giản."

Cung Thần do bị thể chất bức bách nên phải cần thiết trầm mê nữ sắc, nhưng nếu quá mức trầm mê nữ sắc, thân thể sẽ xảy ra phản ứng.

Nếu chỉ là đơn giản bổ thận thì không thành vấn đề, vấn đề ở chổ là thể chất của Cung Thần có vấn đề, không phải đơn giản là bổ thận là có thể giải quyết.

Thể chất của Cung Thần hẳn là đã bị người ta tính kế gây ra, nếu đã dám tính kế Cung Thần, thì kẻ đó cũng không phải là nhân vật đơn giản, nếu bọn họ tiếp vụ sinh ý này thì chắc chắn sẽ có phiền phức.

Nguyên Sương phu nhân cười, nói: “Ta nghe nói, Sở đạo hữu cùng Lâm đạo hữu đều là ngoại khách tới đây lập nghiệp, nhưng hai vị lại đến Thiên Nhàn đảo không bao lâu, thì đã cho ra Tĩnh An cùng Băng Phách mà hai loại này đều là vì nhằm vào những tu sĩ đến Thiên Khóc hải vực còn có Vạn Xà hải vực."

Sở Diệp: "......" Nguyên Sương phu nhân điều tra thực cẩn thận! Lần này lừa gạt chất không được rồi!

Nguyên Sương cười cười, nói: “Nếu hai vị có thể nghiên cứu ra loại trà như ta muốn thì Nguyên Sương tất có trọng báo.”

Sở Diệp cau mày, nói: “Uống trà là để thanh tâm, còn trà để cường thân kiện thể thì tương đối hiếm thấy, nếu nghiên cứu cũng phải dễ."

Nguyên Sương phu nhân vân đạm phong khinh cười cười, nói: “Nghe nói, Sở đạo hữu rất thích Thiên Hà Hoa Lâm?”

Sở Diệp mày nhảy nhảy, nhịn không được nhìn Nguyên Sương phu nhân thêm vài lần.

“Thiên Hà Hoa Lâm có phong cảnh tuyệt đẹp, ai có thể không thích chứ?”

Sở Diệp trong khoảng thời gian này, vẫn luôn đang tìm nới thích hợp để cho Ngân Sí Ong làm lãnh địa.

Ngân Sí Ong quy mô khá lớn, nên nơi làm tổ không thể quá nhỏ, tốt nhất là trong lãnh địa có nhiều hoa cỏ, mà trên đảo linh điền cũng không nhiều lắm, nên muốn tìm một nơi phù hợp cũng không dễ.

Mà Thiên Hà Hoa Lâm thì có hoa cỏ khắp nơi, linh khí nồng đậm, bên trong còn tồn tại linh mạch có phẩm chất không tồi, càng có không ít linh thảo có niên đại không ngắn.

Nơi đây nếu có thể dùng làm lãnh địa cho Tiểu Ngân, thì tự nhiên không có chổ nào tốt hơn nơi này, bất quá, nơi này là lãnh địa của đảo chủ Cung Thần, nghe nói nhiều khi Cung Thần tâm huyết dâng trào thì sẽ mang theo một đám phu nhân đi vào rừng hoa đánh đàn ngắm hoa.

Sở Diệp cau mày, nói: “Nguyên Sương phu nhân bỏ được.” Phân lễ lớn như vậy, thì sở cầu tất nhiên cũng không nhỏ.

Nguyên Sương phu nhân cười cười, nói: “Sở thiếu nếu là có thể giúp đỡ ta, ta sẽ nỗ lực giúp Sở thiếu tranh thủ."

Sở Diệp cau mày, nói: “Ta cùng Sơ Văn sẽ cùng nhau thương lượng, nhưng bọn ta không hứa trước sẽ hoàn toàn thành công.”

Nguyên Sương phu nhân cười cười, nói: “Sở thiếu chịu hỗ trợ, ta liền rất cao hứng.”

Nguyên Sương phu nhân đẩy một cái hộp cho Sở Diệp.

Sở Diệp mở ra hộp, nhìn thoáng qua, tức khắc trừng lớn mắt, “Đây là?”

Nguyên Sương phu nhân cười cười, nói: “Nghe nói, Sở lão bản đang thu mua Thận Châu, nơi này có tám viên đều là Thận Châu Chiến Tướng cấp 9, một phần lễ nhỏ mong Sở thiếu nhận cho."

Sở Diệp có chút xấu hổ nói: “Vậy thì hơi có chút xấu hổ."

Sở Diệp nhìn hộp Thận Châu, trong lòng có chút ý động, tiểu hồ ly, Tiểu Bạch, Tiểu Ngân đều đã tới vào Chiến Tướng cấp 9, nếu muốn lại tiến thêm một bước thì có chút khó khăn, nhưng Tiểu Thải cùng Mặc Nắm tiến cảnh có chút chậm.

Mà tất cả tám viên Thận Châu của Nguyên Sương phu nhân, đều có phẩm tướng cực tốt, Tiểu Thải nếu có thể hấp thu mấy viên Thận Châu này thì thực lực của Tiểu Thải sẽ được đề cao lên không ít.

Nguyên Sương phu nhân cười cười, nói; “Sở thiếu không cần khách khí.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro