Chương 219 Cung Thần đội nón xanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tĩnh

Thiên Hà hoa lâm.

“Đây là?” Cung Thần nhìn dược tề trước mắt có chút tò mò.

“Đây là loại dược tề ta mới nghiên cứu ra có thể giảm bớt được tình trạng hiện thời của ngài.” Lâm Sơ Văn nói.

Cung Thần nghe vậy, có chút vui sướng nói: “Làm phiền Lâm dược sư.”

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: “Không cần khách khí.”

Cung Thần tiếp nhận dược tề, một hơi cạn sạch, dược tề nhập khẩu, một cổ chí dương chí lực liền lan tỏa, Cung Thần cảm giác âm sát khí trên người trở thành hư không.

Dược tề xác thật tác dụng, Cung Thần đại đại thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cung Thần thầm nghĩ: Hiệu suất của Lâm Sơ Văn thật sự cao! Nếu so sánh ra thì đám Dược Tề Sư do Hải Long Cung bồi dưỡng thì chỉ là một đám vô dụng.

Sở Diệp nhìn Cung Thần, thầm nghĩ: Cung Thần đối bọn họ cũng thật là yên tâm, cũng không quay về tìm người kiểm nghiệm.

“Lâm thiếu, đây là dược tề gì vậy? Lại chuẩn bị cho ta mấy lọ đi.” Cung Thần nói.

Lâm Sơ Văn cười khổ một chút, nói: “Sợ là không được.”

Cung Thần thực mau nghĩ tới cái gì, nói: “Là không có tài liệu sao? Yêu cầu gì, ta sẽ đi chuẩn bị."

Lâm Sơ Văn lắc lắc đầu, nói: “Vô dụng, không phải là vấn đề dược liệu.”

Lâm Sơ Văn cũng không giấu giếm, trực tiếp đem dược tề nơi phát ra nói ra.

“Thứ ta vừa uống chất lộc ra từ Chí Dương dược tề ra sao?” Cung Thần hỏi.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng vậy.”

Chí Dương dược tề được luyện chế từ Chí Dương thảo ngàn năm, Chí Dương thảo thập phần quý trọng, chỉ là cộng có niên đại một trăm thì đã rất ít thấy, không cần phải nói tới ngàn năm.

“Chí Dương dược tề!” Cung Thần đối với loại dược tề này vẫn là có biết.

Chí Dương thảo có dược tính thập phần hỏa bạo, muốn khống chế được nó cũng đã rất khó khăn, chỉ cần hơi không lưu ý liền sẽ tạc lò, Chí Dương dược tề là Địa giai dược tề đỉnh phong, toàn bộ Thiên Hải Vực thì những người dám đứng ra nói mình có thể luyện Chí Dương dược tề cũng chẳng có mấy ai, mà xác suất thành công cũng chỉ có 2-3 thành là cùng.

“Nguyên lai nước thuốc là tách ra từ Chí Dương dược tề, khó trách dược hiệu lại tốt như vậy.” Cung Thần nói.

Lâm Sơ Văn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: “Cung thiếu cảm thấy hữu dụng liền tốt.”

“Lâm dược sư học cứu thiên nhân, cư nhiên còn nắm giữ được cả Đề Thủ Thuật thật là ghê gớm.” Cung Thần khen 

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: “Cung thiếu quá khen, Đề Thủ Thuật chỉ là tiểu đạo thôi, ta chỉ là ngẫu nhiên học được mà thôi cũng không tính cái gì."

Cung Thần lắc lắc đầu, nói: “Ta tuy rằng không hiểu dược tề, bất quá, ta cũng biết loại thủ đoạn này hẳn là vẫn rất lợi hại, ở Hải Long Cung hẳn là có không ít dược tề quá niên hạn để ta lấy lại đây.” Lấy mặt mũi của phụ thân nếu muốn lấy đi chút dược tề vứt đi, hẳn là cũng không khó.

“Có bao nhiêu?” Sở Diệp tò mò hỏi.

Cung Thần nghĩ nghĩ, nói: “Hai ba ngàn lọ thì phải.”

Sở Diệp: "......” Nhiều như vậy.

Lâm Sơ Văn có chút tò mò nói: “Hải Long Cung chuyên môn đi thu thập dược tề bị vứt đi sao?”

“Cũng không phải là chuyên môn đi thu thập, khi vớt U Linh thuyền, hoặc khi đi vào các bí cảnh, thì thường xuyên sẽ phát hiện không ít dược tề quá niên hạn, chỉ là ít dược tề râu ria, giá trị không cao, ném đi thì đáng tiếc, có Dược Tề Sư sẽ mua sắm loại dược tề này.

Sở Diệp có chút mới lạ nói: “Có Dược Tề Sư chuyên môn mua thứ đó luôn sao? Những người này cũng hiểu Đề Thủ Thuật?” 

Cung Thần lắc lắc đầu, nói: “Không phải, những lọ dược tề biến chất kia có đôi khi sẽ có cách sử dụng khác."

“Cách sử dụng khác?” Lâm Sơ Văn có chút tò mò nói.

Cung Thần nhìn Lâm Sơ Văn, nói: “Lâm dược sư không biết sao?”

Lâm Sơ Văn lắc lắc đầu, nói: “Dược tề truyền thừa ta có trong tay không có cái này."

Cung Thần gật đầu, giới thiệu nói: “Phối phương dược tề khó có được, có một ít Dược Tề Sư muốn thông qua những lọ dược tề bị vứt đi để khôi phục phối phương."

“Có một ít dược tề do quá niên hạn sẽ sinh ra độc tính, liền trực tiếp bị trở thành chất độc hoá học để sử dụng."

“Ở Hải Long Cung đã từng có một lọ Đốt Viêm dược tề giúp Hồn Thú tiến giai nhưng nó đã bị hư hại, nhưng vị Hồn Sư kia không muốn từ bỏ nên đã cho Hồn Thú uống không ngờ Đốt Viêm dược tề sau khi biến chất lại thành Hỏa Bạo dược tề."

Sở Diệp có chút tò mò nói: “Đốt Viêm dược tề bị biến chất thành Hỏa Bạo dược tề sao."

Cung Thần lắc lắc đầu, nói: “Đúng vậy, nhưng nó lại để lại tác dụng phụ quá lớn, con Hồn Thú kia từ Chiến Tướng cấp 9, mà trở thành Chiến Tướng cấp 6."

Sở Diệp: "....."

“Còn những Dược Tề Sư muốn nghiên cứu ra phối phương thì cũng không dễ dàng gì, do dược tề bị biến chất tạo ra tác dụng phụ quá lớn, nên cũng nghiên cứu không ra gì, nên dần dần cũng không ai muốn phí công vô ít."

Đương nhiên là có một ít Dược Tề Sư cũng nghiên cứu ra một ít thành quả, nhưng vẫn luôn cất giấu mà thôi.

Lâm Sơ Văn khẽ đảo mắt, cảm thấy hứng thú với những gì Cung Thần nói.

“Ta xác thật rất có hứng thú với số dược tề bị vứt đi nên làm phiền Cung thiếu hỗ trợ tìm giúp.” Lâm Sơ Văn nói.

“Yên tâm, ta nhất định sẽ tận lực.” Cung Thần nói.

Lâm Sơ Văn cười cười nói: “Như thế, liền đa tạ 

Cung thiếu.”

Lâm Sơ Văn học xong Đề Thủ Thuật, nên đối với các loại dược tề bị vứt đi có hứng thú cực đại, tuy rằng Mặc Nắm mang về không ít, nhưng đối Lâm Sơ Văn tới nói, vẫn là còn không đủ.

Cung Thần cười cười, nói: “Chuyện nhỏ không tốn sức."

Cung Thần thầm nghĩ: Dược tề quá niên hạn tuy rằng cũng có thể bán được tiền, nhưng giá bán ra lại rất thấp, nhưng nếu đưa cho một Dược Tề Sư có tiền đồ như Lâm Sơ Văn thì từ thứ bỏ đi lại thành thứ có giá trị.

Phủ thành chủ.

“Nguyên Sương tỷ tỷ, thành chủ lại ngủ trong phòng của tỷ!” Thi Vân có chút chua lòm hỏi.

Nguyên Sương cười cười, nói: “Đúng vậy!”

“Nguyên Sương tỷ tỷ, ngươi có phải hay không có bí quyết gì a! Nói cho muội muội một chút đi.” Thi Vân phu nhân nói.

Nguyên Sương phu nhân cười cười, nói: “Nơi nào có bí quyết gì a? Bất quá là đảo chủ tâm huyết dâng trào mà thôi."

Nguyên Sương phu nhân có chút bất đắc dĩ, từ khi đảo chủ gặp qua Lâm Sơ Văn, liền đối với những chuyện kia đã giảm bớt hứng thú, Cung Thần thường xuyên tá túc ở phòng nàng, là do muốn giấu tai mắt cùng tìm một chốn thanh tĩnh có uy tín mà thôi.

Nguyên Sương phu nhân tu vi không thấp, lại là do Cung Khiếu chỉ thị, nên trong số các phu nhân Cung Thần tin tưởng nhất chính là nàng.

“Nguyên Sương tỷ tỷ thật là, một người ăn mảnh, cũng chẳng chịu chia cho bọn tỷ muội một chút.”

Nguyên Sương phu nhân ngắm Thi Vân liếc mắt một cái, “Muội muội nói đùa, đảo chủ đâu phải là thứ trong tay ta, Thi Vân muội muội nếu có bản lĩnh, thì có thể đem đảo chủ kéo qua phòng muội!

Thi Vân nắm chặt nắm tay, nhẹ giọng nói gì đó, 

Nguyên Sương phu nhân tràn đầy kinh ngạc trừng lớn mắt.

Nguyên Sương phu nhân đi vào phòng, thấy được Cung Thần.

“Đảo chủ thân thể không có việc gì đi.” Nguyên Sương phu nhân nhìn Cung Thần nói.

Cung Thần cười cười, nói: “Ta rất tốt.”

Dùng xong Chí Dương dược tề của Lâm Sơ Văn, thì Cung Thần phát hiện hắn thể chất của hắn tạm thời đã bị áp chế xuống. Thực lực của hắn đã từ Hồn Sư cấp 2 dâng lên thành Hồn Sư cấp 3, thực lực dâng lên cũng đã làm cho Cung Thần ẩn ẩn thấy được hy vọng.

“Đảo chủ mỗi ngày đều ở chỗ ta, bọn tỷ muội đều ghen ghét.” Nguyên Sương phu nhân nói.

Cung Thần cười cười, nói: “Vất vả cho ngươi.”

“Thiếu chủ nói quá.”

Cung Thần đánh giá sắc mặt của Nguyên Sương phu nhân, có chút nghi hoặc nói: “Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?”

Nguyên Sương phu nhân do dự một chút, nói: “Vừa mới Thi Vân muội muội nói..... Nàng mang thai.” Mang thai?

Cung Thần đang thích ứng với thực lực thật vất vả mới dâng lên, khi nghe xong liền ngẩng đầu.

Nguyên Sương phu nhân gật đầu, nói: “Đúng vậy, muốn thông tri cho lão gia không?

Cung Thần gật gật đầu, sắc mặt biến ảo một hồi, hít sâu một hơi nói: “Đây là chuyện tốt, tự nhiên là phải thông tri phụ thân đại nhân."

Thiên Hà hoa lâm.

“Phụ thân của ta gần nhất sẽ đến.” Cung Thần nói.

Sở Diệp nghe vậy, không khỏi ngẩn ra một chút, “Phụ thân ngài? Ngài phụ thân muốn tới đây."

Sở Diệp trước kia khi đem chuyện của Âm Sát Mị Thể nói cho Cung Thần, Sở Diệp còn tưởng rằng Cung Thần sẽ bão nổi, Cung Khiếu sẽ đến, không nghĩ tới vị này lại có thể nhẫn nại tới nay.

Ngẫm lại thì Cung Thần biết chân tướng cũng đã được một đoạn thời gian hẳn là đã được mấy tháng, đối phải khen ngợi tính nhẫn nại của phương.

Cung Thần gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, ta có một vị phu nhân mang thai, nên phụ thân muốn đến xem."

Sở Diệp nghe vậy liền thất thủ đánh nghiêng chung trà, mang thai! Mang thai là chuyện tuyệt đối không có khả năng, Cung Thần là Âm Sát Mị Thể, mà âm sát còn chưa giải quyết thì Cung Thần sẽ không thể có hài tử.

Sở Diệp ở trong lòng thở dài, Cung Thần đã bị đội nón xanh.

Người này bị đội nón xanh, một chút cũng không kỳ quái.

Cưới nhiều phu nhân như vậy, còn nói các nàng có thể chính mình chơi, làm sao có thể không bị đội nón xanh.

Sở Diệp trong lòng bất đắc dĩ, chính mình tại sau lại biết loại bí mật này chứ, có khi nào bị diệt khẩu không.

"Nói đi."

Vẫn là không nên nói đâu, Sở Diệp rối rắm sắc mặt có chút vặn vẹo.

Cung Thần nhìn Sở Diệp phản ứng, cười khổ một chút, nói: “Nhìn dáng vẻ, quả nhiên không phải là con của ta."

Sở Diệp âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu Cung Thần đã chính mình đoán được, vậy không cần hắn mở miệng nói.

"Ở đây không phải có dược tề dùng để đo lường huyết thống hay sao?” Sở Diệp nói.

Theo lý mà nói, Cung Thần hẳn là sẽ không có hài tử, nhưng có lẽ là kỳ tích cũng không nhất chừng.

Kiếp trước là có xét nghiệm ADN, nơi này cũng có một loại dược tề dùng để giám định huyết thống, chỉ cần đổ nước thuốc vào chén rồi lấy máu tích vào đó nếu là có cùng huyết thống thì sẽ hòa vào nhau, còn không có huyết thống thì máu sẽ biến màu.

Tuy rằng nói dược tề dùng để giám định huyết thống là có chút sang quý, nhưng Cung Thần tuyệt đối có thể gánh được.

Những người có thân phận như Cung Thần thì khi hài tử sinh ra tất nhiên sẽ phải làm giám định huyết thống.

Trước đó Triệu Xuyên còn đề qua, Cung Thần vốn chú định là bùn nhão trét không lên tường, nên có lẽ Cung Khiếu tiền bối sẽ chuyển sang bồi dưỡng tôn tử.

Tuy rằng, nếu sinh hạ hài tử cho Cung Thần là chuyện tốt nhưng nếu cố tình làm giả, thì sẽ là chết không có chỗ chôn, phu nhân Cung Thần không lẽ là do bí quá hóa liều.

Cung Thần gật gật đầu, lẩm bẩm nói: “Đúng nếu là có hài tử xác thực là phải làm giám định.”

Nếu hài tử sinh ra không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là Liễu Trần đại sư hỗ trợ làm giám định.

Bởi vì Liễu Trần đã kết luận thể chất của hắn thành Huyền Âm Thân Thể, nên Cung Thần hiện giờ cũng không dám tín nhiệm vị đại sư này nữa.

Sở Diệp nhìn biểu tình của Cung Thần, cảm thấy trong lòng vị này giống như đang ẩn giấu một ít việc, cũng không hỏi nhiều, Cung Thần không phải là đồ ngốc, hắn cũng sẽ tự có suy tính của bản thân.

Cung Thần cúi đầu, hắn từ khi nhận Duyên Thọ dược tề từ tay Lâm Sơ Văn đến nay vẫn chưa lộ ra tiếng gió gì.

Cung Thần vốn suy xét cho người đưa về Thiên Khôi Đảo, lại không yên tâm, vừa lúc này, Thi Vân mang thai, hắn vừa vặn có thể lấy cớ này, đem phụ thân gọi tới. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro